Vô Thượng Thần Đế

Chương 1011: Thời Khắc Gây Cấn

Đạo thứ sáu kiếm ấn, nổ tung.
Du long trong khoảnh khắc bị xuyên thân phá bụng.
Ngay sau đó, chỉ nhìn đạo kiếm ấn thứ bảy lúc này đánh tới.
Tiếng rầm rầm rầm trong khoảnh khắc vang lên.
Tiếng lốp bốp để mỗi người cảm giác màng nhĩ vỡ ra khó mà chịu đựng.
Du long kia ăn bảy đạo kiếm ấn, triệt để hóa thành toái phiến.
Thế nhưng trong nháy mắt đạo kiếm ấn thứ bảy vỡ vụn, toàn bộ thân thể du long cũng nổ tung.
Chỉ là đạo kiếm ấn thứ bảy cũng không tiêu tán, ngược lại khuếch tán thành từng đạo kiếm khí, lao thẳng tới Ngũ Hành Ngọc Minh.
Tiếng đinh đinh đang đang vang lên, Ngũ Hành Ngọc Minh giơ thương đi cản.
Chỉ là ngăn cản như thế nhìn qua thực sự quá mức yếu ớt.
Một thức Phong Quyển Du Long trước, tiêu hao hắn quá nhiều chân nguyên, Giờ khắc này, chỗ nào có thể có thể khôi phục.
Nhưng cũng may, đạo kiếm ấn thứ bảy tản ra kiếm khí công kích cũng không bá đạo như kiếm ấn.
Cuối cùng, kiếm khí tán loạn, mà trên thân thể Ngũ Hành Ngọc Minh cũng là lưu lại từng đạo vết thương.
- Tư vị như thế nào?
Nhìn từng đạo vết kiếm trên người Ngũ Hành Ngọc Minh, giữ lại giọt máu nhỏ xíu, Mục Vân hỏi.
Hắn cũng không không có nghĩ qua, dựa vào một chiêu này, thật có thể đánh giết Ngũ Hành Ngọc Minh, bất quá có thể để cho đối phương chật vật như thế, đáy lòng của hắn cũng rất thoải mái.
Gia hỏa này, từ vừa mới bắt đầu chính là một mực tràn đầy tự tin, trang bức?
Mục Vân muốn đánh hắn đến dũng khí trang bức cũng không có.
- Rất tốt!
Trên mặt Ngũ Hành Ngọc Minh giờ phút này quét sạch lười biếng, chỉ để lại mặt mũi tràn đầy chấp nhất.
- Xong đời rồi!
Nhìn thấy Ngũ Hành Ngọc Minh bộ dáng như thế, một tên đệ tử kinh dị nói:
- Loại ánh mắt này, ta chỉ thấy Ngọc Minh sư huynh giao đấu với Ngũ Hành Động Thiên mới xuất hiện qua, nhưng bây giờ lại xuất hiện.
Mấy người khác cũng kinh sợ một hồi.
Bọn hắn hiểu rõ, điều này đại biểu cái gì.
Đại biểu cho Ngũ Hành Ngọc Minh,bắt đầu nổi lên sát tâm.
Ngũ Hành Ngọc Minh người này rất kì lạ, từ trước đến nay đánh nhau xem như trò đùa, thế nhưng một khi hắn đem đánh nhau xem như sinh tử đối địch, đây chính là đại biểu cho, hắn thật phẫn nộ.
- Rất tốt, Mục Vân, ngươi có thể làm tổn thương ta, trong gần mười năm qua, không ai có thể làm được, thế nhưng ngươi lại làm được.
Ngũ Hành Ngọc Minh thu hồi trường thương, nhìn Mục Vân.
Thương thuật cùng kiếm thuật hơn đấu, Ngũ Hành Ngọc Minh hắn thua, không lời nào để nói.
Thế nhưng cái này không có nghĩa hắn liền triệt để thua.
Hắn còn có cơ hội thắng.
Thời khắc thu hồi trường thương, Mục Vân cũng thu Khổ Tình Kiếm vào.
Hắn ngược lại rất muốn nhìn một chút thủ đoạn của Ngũ Hành Ngọc Minh.
- Ngươi phải biết, lão tổ tông Ngũ Hành gia tộc chúng ta, trước kia đánh bại ngũ đại Thánh Nhân liên thủ công kích, mà lúc đó lão tổ tông sử dụng chính là - Ngũ Hành Thần Ấn.
Ngũ Hành Ngọc Minh ha ha cười nói:
- Không nghĩ tới, hôm nay đối phó ngươi, ta thế mà muốn sử xuất Ngũ Hành Thần Ấn.
- Ngươi không nghĩ tới còn có rất nhiều.
Mục Vân mỉm cười, trên mặt mang một tia thong dong.
- Ngươi nói không sai, thế nhưng ngươi, không nên xuất hiện.
Trong chốc lát, hai tay Ngũ Hành Ngọc Minh không ngừng thay đổi, ấn pháp phồn vinh phức tạp, dần dần, ngũ hành chi ấn, xuất hiện.
Năm đạo sắc thái lúc này ngưng tụ, thành một hình tròn sắc thái ngũ hành.
Ngũ hành sắc thái giờ khắc này nhìn qua, thực sự quá mức để người hoa mắt.
Dù là Mục Vân, giờ phút này cũng khó mà đỡ lại.
Chỉ là dần dần, kia năm đạo sắc thái lại dần dần vận chuyển chậm chạp.
Một đạo ấn ký xuất hiện trước người Ngũ Hành Ngọc Minh.
- Đây chính là Ngũ Hành Thần Ấn của Ngũ Hành thiên phủ ngươi.
Nhìn đạo ấn ký kia, Mục Vân hơi mở lời.
- Không sai, đáng tiếc, ngươi vừa mới kiến thức đến uy lực của nó, sẽ chết trong nó.
- Chết? Vậy cũng không nhất định!
Mục Vân mỉm cười, một đạo huyết luân sau lưng bỗng nhiên xuất hiện.
Nếu nói hắn hiện tại quen thuộc nhất cường hãn nhất là cái gì, đó chính là Cửu Nguyên Tụ Thiên Khí.
Môn võ kỹ này, quả thực chế tạo riêng riêng cho hắn.
Võ kỹ chế tạo riêng, quả thực có thể nói võ kỹ bản mệnh.
Nhất là khi hắn dưới cơ duyên xảo hợp kết hợp lại Cửu Nguyên Tụ Thiên Khí cùng Huyết Mệnh Thiên Luân bên trong Vạn Cổ Huyết Điển.
Cửu Nguyên Huyết Luân!
Trong chốc lát, phía sau Mục Vân, huyết luân chợt hiện.
Mà cùng lúc đó, chín đạo nguyên lực quay xung quanh Mục Vân lúc này ngưng kết thành cầu.
Thời điểm nhìn thấy lực lượng bên trong chín đạo nguyên cầu, Ngũ Hành Ngọc Minh lại khiếp sợ ngón tay run rẩy.
- Vĩnh Hằng Chi Kim!
- Vạn Hóa Chi Thụ, thế mà là Vạn Hóa Chi Thụ, Vạn Hóa Chi Thụ do chạc cây Thế Giới Chi Thụ sở sinh!
- Bổ Thiên Thạch!
- Hắc Ngục Ngân Thủy!
- Thất Vũ thải điện!
- Cửu Thiên Chân Lôi!
- Thiên hỏa, Tử Liên Yêu Hỏa, Phệ Hồn Tâm Hỏa, Vạn Kiếp Quỷ Hỏa!
Nhìn thấy hết thảy, Ngũ Hành Ngọc Minh chỉ cảm thấy mình đang ở trong mộng.
Đây chính là cửu nguyên Mục Vân ngưng luyện ra.
Còn có một nguyên chi cầu, hắn căn bản nhìn không thấu, mịt mờ một mảnh.
Còn có một nguyên, cũng ở trong đó.
Một nguyên kia lại để hắn cảm thấy tim đập nhanh.
Đây rốt cuộc là lực lượng quỷ dị gì?
- Ngươi đến cùng là ai? Ngươi căn bản không phải người của Ngũ Hành tiểu thế giới, ngươi đến từ chỗ nào?
- Ta gọi Mục Vân, ta, đến từ Địa Ngục!
Vừa dứt lời, Mục Vân bước ra một bước.
Trong lúc bước ra một bước, Ngũ Hành Ngọc Minh kềm chế rung động bên trong thân thể của mình.
Lúc này hắn không thể triển lộ ra bất kỳ chân ngựa gì.
Nếu không, bị thua, nhất định là hắn.
Cao thủ giao đấu, một khi khí thế thua, hết thảy đều xong.
Mục Vân có những này, hắn lại làm sao sợ hãi?
Ngũ hành chi thể, tăng thêm hắn vừa mới đạt được món đồ kia, hết thảy, tuyệt không ngoài ý muốn.
Hạ quyết tâm, ánh mắt Ngũ Hành Ngọc Minh lộ ra một tia sáng mạnh.
Giờ khắc này, đã không phải hắn quyết định đến cùng nên như thế nào.
Mà hoàn cảnh đã đến trình độ như vậy, hắn nhất định phải đứng dậy, dũng cảm tiến tới, đánh bại Mục Vân.
Đúng, dũng cảm tiến tới, một bước không lui lại.
Trong lòng có chủ ý, Ngũ Hành Thần Ấn trong tay Ngũ Hành Ngọc Minh tản ra một đạo lực lượng cuồng bạo.
Tiếng lốp bốp lúc này bỗng nhiên vang lên.
Trong nháy mắt từng tiếng vang lên, cả người Ngũ Hành Ngọc Minh triệt để đứng thẳng đứng.
Phía trên Ngũ Hành Thần Ấn bộc phát từng đạo ánh sáng mãnh liệt.
Hào quang sáng chói, chiếu xạ bên trong toàn bộ bong bóng.
Lần này, Ngũ Hành Ngọc Minh triệt triệt để để biến thành một người khác.
Mà cùng lúc đó, Mục Vân đứng dậy, Cửu Nguyên Huyết Luân phía sau, lúc này bỗng nhiên vỡ ra.
Phía trên huyết luân, chín khỏa nguyên cầu khảm nạm tiến vào.
Lần này khảm nạm, lại thuần thục hơn nhiều.
Vận dụng cửu nguyên, Mục Vân càng thêm quen tâm ứng tay.
Mà độ phù hợp khí tức cửu nguyên cũng cùng thân thể Mục Vân càng thêm cường đại.
Hai người giờ phút này giống như đều đang phát ra lực lượng cường đại nhất, đám đệ tử Ngũ Hành thiên phủ cũng tế ra phòng ngự cường đại nhất của mình, lúc này mặt lộ vẻ vẻ khẩn trương.
Bạn cần đăng nhập để bình luận