Vô Thượng Thần Đế

Chương 1373: Nhân Tiên chi cảnh (2)

- Cho nên, ta sẽ thi triển ra lực lượng Tru Tiên Đồ, giúp đỡ ngươi tụ tập thiên địa chân nguyên, tiến hành áp súc tinh luyện, rút nạp ra Tiên khí, tạo điều kiện cho ngươi tu luyện.
- Bất quá, ngươi cần hiểu rõ một chút, bên trong tiểu thiên thế giới, có hai người giống như ngươi, cũng đang tu luyện như thế.
- Hai người?
Nghe đến lời này, Mục Vân ngược lại sững sờ.
Hắn thật không biết, ngoại trừ chính hắn, Vân Lang, còn có ai?
- Mục Thanh Vũ?
- Mục Thanh Vũ.
Quy Nhất cùng Mục Vân cơ hồ đồng thời nói ra một cái tên.
Hai người giờ khắc này ngược lại nghĩ giống nhau.
Mục Vân xem như hiểu rõ.
Lão cha này thật không phải người bình thường.
Mục Thanh Vũ có hạ phẩm Tiên khí - Diệt Thiên Thần Giám, Vân Lang có hạ phẩm Tiên khí - Thông Thiên Cổ Kính.
Hai người này, nguyên lai đã sớm bắt đầu âm thầm phân cao thấp.
- Ta biết, đã như vậy, vậy chúng ta tiếp tục đi.
Mục Vân cười hắc hắc nói:
- Có ý tứ, vậy xem trước một chút ba người chúng ta đến cùng là ai có thể dẫn đầu bước vào đến cảnh giới nhất phẩm Nhân Tiên.
- Không có ta, đoán chừng bọn hắn, dù sao trong tay hai người bọn họ là hạ phẩm Tiên khí, trong tay ngươi, cũng chỉ có Diệt Tôn Kiếm là bất nhập phẩm Tiên khí mà thôi.
- Bây giờ không phải có ngươi sao.
Mục Vân cười hắc hắc, không kịp chờ đợi nói:
- Xem ra, khiêu chiến mới đã đến, ta đã không kịp chờ đợi.
Trước mắt chính là thi chạy.
Một khi hắn dẫn đầu bước vào đến cảnh giới Nhân Tiên, Vân Lang, hẳn phải chết không nghi ngờ.
Trái lại, cũng là một đạo lý.
Không nói hai lời, Mục Vân ngồi xếp bằng.
Mà cùng lúc đó, Tru Tiên Đồ bên trong cơ thể hắn lặng yên vận chuyển.
Một tòa đại trận lúc này khuếch tán ra.
Mà dần dần, trên đỉnh đầu Mục Vân bất ngờ xuất hiện một vòng xoáy ẩn chứa thiên địa linh lực.
Vòng xoáy ban đầu chỉ nhanh chóng xoay tròn, thiên địa chân nguyên quanh mình đều bắt đầu hội tụ.
Thế nhưng chỉ là mới bắt đầu hội tụ.
Thế nhưng dần dần, thiên địa chân nguyên hội tụ vào giờ phút này xuất hiện một tia biến chất.
Từng tia khí tức khác truyền bá ra.
- Đến rồi.
Thấy cảnh này, Mục Vân biết, đó chính là... Cái gọi Tiên khí.
Không nói hai lời, Mục Vân chuyển ra hết thảy Tiên khí, bao vây Tiên khí kia, hút đến bên trong thân thể của mình.
Tiếng rầm rầm vang lên, thân thể Mục Vân bay lên.
Một luồng Tiên khí mặc dù cực ít cực ít, thế nhưng lại thắng ở liên tục không ngừng, chưa từng ngừng lại.
Mục Vân lúc này hút một luồng Tiên khí vào bên trong cơ thể, bắt đầu liên tục không ngừng hấp thu cùng thu lấy.
Tia Tiên khí này thực sự yếu ớt đến đáng thương, nhưng cũng may còn có thể cảm ứng được.
Mục Vân thu hồi thất vọng, từ từ thở ra một hơi.
Thời gian từ từ trôi qua, mà cùng lúc đó, bên trong Huyết Minh, bên trong gian phòng một chỗ khác.
Mục Thanh Vũ đột nhiên mở hai mắt ra, nhìn về phía trước.
Một đôi đồng tử tựa hồ là xuyên thấu qua tầng tầng lớp lớp bích chướng, nhìn thấy địa phương Mục Thanh Vũ muốn xem đến.
Trong chớp nhoáng, Mục Thanh Vũ thở ra một hơi, cười mắng:
- Xú tiểu tử.. Thế mà cũng đang bắt đầu...
Cười khổ lắc đầu, Mục Thanh Vũ thở ra một hơi nói:
- Ngươi dạng này, ngược lại bớt để ta cả ngày lo lắng cho ngươi, đã như vậy, cha con chúng ta so một lần, xem ai đến cùng có thể trước một bước đụng chạm đến cảnh giới kia đi.
Cùng lúc đó, bên trong Huyền Không sơn cách xa nhau ngoài vạn dặm.
Bên trong sơn động đỉnh cao nhất, một tiếng hô kinh ngạc đột nhiên vang lên.
- Thiên Chủ, xảy ra chuyện gì sao?
Trần Thiên Vũ cùng Thượng Thanh Ngọc hai người canh giữ ở bên ngoài sơn động chắp tay hỏi.
- Không có... Không có gì.
Vân Lang đè xuống kinh ngạc trong lòng mình, bắt đầu trầm mặc.
- Thiên Chủ, gần đây Hỏa Minh tộc Hỏa Lựu điều khiển hỏa nô, đã cầm xuống tiểu thế giới này đến tiểu thế giới khác, tiểu thiên thế giới, có thể nói là toàn diện tê liệt, Huyền Không sơn chúng ta...
- Hỏa Lựu đã tiến vào Thương Hoàng tiểu thế giới?
- Cũng không có.
- Huyết Minh Mục Thanh Vũ, Mục Vân hai cha con có hành động gì?
- Cũng không có.
Vân Lang thở dài:
- Đã như vậy, vậy ngươi thất kinh cái gì?
- Thế nhưng mà...
- Hảo, không có gì thế nhưng.
Vân Lang mở miệng quát:
- Thương Hoàng tiểu thế giới, từ xưa đến nay chính là địa linh nhân kiệt, đản sinh ra cường giả này đến cường giả khác, mà Thương Hoàng tiểu thế giới cường đại không phải ngươi có thể tưởng tượng, Hỏa Lựu kia, hiện tại còn không dám tiến vào Thương Hoàng tiểu thế giới.
- Mà cho dù hắn có đến, cũng không nhất định có thể tấn công vào, đợi ta bước vào đến cảnh giới Nhân Tiên, Hỏa Lựu kia, căn bản không phải vấn đề.
- Thiên Chủ... Đã đụng chạm đến tầng cảnh giới kia rồi?
Trần Thiên Vũ kinh ngạc.
- Ừm, nhanh thôi, Thiên Vũ, ngươi chính là thống lĩnh huyết sứ, làm việc nên bảo trì bình thản, hiểu chưa?
Vân Lang trách cứ:
- Bảo trì bình thản, mới có thể thành tựu đại sự, ngày khác ta vũ hóa thành tiên, ngươi chính là Thiên Chủ Huyền Không sơn chân chính, đến thời điểm đó, chính là ngươi sẽ đối kháng với Huyết Minh.
- Thuộc hạ hiểu rõ.
Trần Thiên Vũ hưng phấn nói:
- Thuộc hạ đương nhiên dốc hết toàn lực, một khi Thiên Chủ bước vào hàng ngũ tiên nhân, Huyết Minh, bất quá là một đống tro.
- Ngươi biết cái gì?
Vân Lang cười khổ nói:
- Tiên nhân cảnh giới, tầng tầng tiến dần lên, đẳng cấp sâm nghiêm, Nhân Tiên trong cửu phẩm cảnh giới, cũng bất quá là đứng ở đáy Tiên giới, là tồn tại nô lệ bị người giẫm đạp mà thôi.
Vừa dứt lời, Vân Lang phất phất tay nói:
- Thôi thôi, nói với ngươi chuyện này để làm gì.
- Nhớ lấy, khoảng thời gian này, Thương Hoàng tiểu thế giới chỉ cần an ổn, các ngươi không đi trêu chọc Huyết Minh là được, còn về tiểu thiên thế giới, loạn như thế nào, chúng ta vô can, Hỏa Lựu, hiện tại cũng không phải chúng ta có thể đối phó, nhưng ngày có thể đối phó hắn sắp đến.
- Vâng!
Vân Lang hạ xuống mệnh lệnh, không lên tiếng nữa, Trần Thiên Vũ cùng Thượng Thanh Ngọc hai người, cáo lui.
- Thiên Chủ quả nhiên là nhân kiệt một đời, năm đó thân là đồ đệ của Vân tôn giả, ánh sáng bị che đậy, bây giờ lại thể hiện ra thiên phú siêu nhân của mình!
Thượng Thanh Ngọc cười nói.
- Đó là đương nhiên.
Trần Thiên Vũ hừ nói:
- Đợi đến Thiên Chủ đến cảnh giới Nhân Tiên, trở thành một đời tiên nhân, đó mới là thời khắc chúng ta chân chính quật khởi, đến thời điểm đó, nhất định phải để Mục Vân kia trả giá thảm trọng.
- Không sai.
- Hắt xì...
Một tiếng hắt xì vang lên, Mục Vân chậm rãi đứng dậy, vuốt vuốt cái mũi nói:
- Là người nào không muốn sống ở sau lưng mắng ta, để ta biết, nhất định khiến hắn khó coi.
- Tiểu tử ngươi muốn để người khó coi, thế nào, dựa theo cảnh giới này, lúc nào có thể đến cảnh giới Nhân Tiên?
Trong lúc Mục Vân thầm mắng, một thân ảnh đột nhiên bước vào đến bên trong gian phòng, cười ha hả nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận