Vô Thượng Thần Đế

Chương 1334: Lưu tinh toái phiến

Phanh phanh hai tiếng vang lên, hai thân ảnh chật vật bay ngược lại quay về.
- Mục Vân, ngươi vô sỉ.
Một tiếng rống phẫn nộ vang lên, Luân Đạp Thiên nhìn Mục Vân, khắp khuôn mặt đều là vẻ tức giận.
- Mục Vân, ngươi bây giờ xuất thủ cướp đoạt, có ý gì?
Lưu Thương Lan cũng một mặt phẫn hận, trơ mắt nhìn Mục Vân thu một đạo lưu quang mà Minh Nguyệt Tâm trước đó thu được. cầm thật chặt.
- Đáng chết!
Thánh Thi giờ phút này cũng lui ra, nhìn hai người phía sau cùng Mục Vân, tức giận không thôi.
Hắn ngược lại không nghĩ tới, nơi này còn có một Mục Vân.
- Nói lời này, các ngươi có thể xuất thủ cướp đoạt, ta chẳng lẽ lại không thể?
Mục Vân nói, mở bàn tay, vừa muốn mở miệng, lại biến sắc.
Lưu quang trong bàn tay hắn tại trong nháy mắt mở bàn tay ra giống như giọt nước, dung nhập vào bên trong thân thể Mục Vân, biến mất không thấy gì nữa.
Thấy cảnh này, mấy người tại chỗ chỉ cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.
Biến mất...
Mà Mục Vân thì cảm nhận được một loại thể nghiệm khác, thân thể cùng chân hồn của hắn lúc này giống như đạt được một lần thăng hoa, hoàn toàn mới thăng hoa cùng thể nghiệm.
Giờ khắc này, liên đới đến lĩnh ngộ Sinh Tử cảnh thất trọng, cũng trở nên mạnh lên.
Trong lúc mơ hồ, hắn thậm chí cảm giác được mình dung hợp sinh tử ý cảnh, đến một loại tình trạng hoàn toàn mới.
Điểm này, không chỉ chính Mục Vân cảm thấy, mấy người khác đứng bên trong không gian này cũng cảm giác rất mật thiết.
Mục Vân đang tăng lên, đề thăng rất rõ ràng.
Bá bá bá...
Ngay tại giờ phút này, bên trong toàn bộ không gian, từng tiếng xé gió, trong nháy mắt những tiếng này vang lên, Thánh Thi, Ngọc Lãm Thiên mấy người nhanh chóng phi thân.
Lúc này, bọn hắn tận mắt thấy Mục Vân nhận được công hiệu thần kỳ, đã sớm nhịn không nổi.
Vẻn vẹn một đạo lưu quang, khí tức cả người Mục Vân giống như đạt được đề thăng to lớn, toái phiến Mậu Thần Chi Đồ, trừ cái thứ này, nên có cái gì.
Tiếng bá bá bá xé gió không ngừng vang lên, mấy người đứng trong không gian thần bí, mỗi người thi triển thủ đoạn của mình bắt đầu toàn lực bắt lấy lưu quang.
Lúc này, đã không có người nào đi động thủ đối với người khác.
Lưu quang toái phiến trước mắt mình đã không kịp chộp, nơi nào còn có thời gian cướp đoạt của người khác.
Mục Vân thật sâu thở ra một hơi, cả người cũng trở nên kích động.
Những lưu quang toái phiến này quả thực thuốc bổ hoàn mỹ nhất, mà lại kết hợp cùng thân thể hắn, có thể xưng hoàn mỹ không một tì vết.
Mậu Thần Chi Đồ.
Mấy người Vô Cực Lăng Thiên đều hướng tới, quả nhiên không phải tục vật.
Chỉ là trong nháy mắt những lưu quang toái phiến kia dung hợp đến trong thân thể của hắn, chính là biến mất không thấy gì nữa, cũng không thể chứa đựng, nếu không ngược lại có thể mang một ít trở lại Huyết Minh, cho Huyết Vô Tình cùng Phong Ngọc Nhi mấy người hấp thu, nói không chừng có thể nhờ vào đó tiến thêm một bước tại Sinh Tử cảnh thất trọng.
Mấy người trên dưới xuyên qua trong không gian thần bí, mỗi người hấp thu lưu quang toái phiến.
Nhưng dần dần, đám người bắt đầu phát hiện chỗ không hợp lý.
Mục Vân cùng Minh Nguyệt Tâm hai người có thể hấp thu lưu quang toái phiến vào bên trong cơ thể, thế nhưng tốc độ bọn hắn hấp thu lưu quang, so với hai người, lại là rùa thỏ thi chạy.
- Tại sao có thể như vậy?
Ngọc Lãm Thiên khó hiểu nói:
- Vì cái gì tốc độ hai người bọn họ hấp thu Mậu Thần Chi Đồ nhanh như vậy, chúng ta không được?
Thánh Thi cũng khó tin nói:
- Chẳng lẽ hai người bọn họ nắm giữ thần huyết? Ta nhớ được trước kia nhìn qua một quyển cổ thư, phía trên có nói, Thần, đều có huyết mạch truyền thừa thuộc về mình, Mậu Thần Chi Đồ, chính là chí bảo của Mậu Thần, đương nhiên mang theo khí tức thần mạch....
- Làm sao có thể?
Luân Đạp Thiên oán hận nói:
- Huyết mạch của Thần? Minh Nguyệt Tâm không nói, Mục Vân kia chính là đi ra từ bên trong Bắc Vân thành, cho dù đạt được truyền thừa của Vân tôn giả uy danh hiển hách trước kia, thế nhưng Vân tôn giả cũng chỉ là Tiên thôi, chỗ nào thành thần rồi?
Nghe được Luân Đạp Thiên nói lời này, mấy người đều nhẹ gật đầu.
Nụ cười trên mặt Vô Cực Lăng Thiên giờ phút này cũng dần dần tiêu tán.
Hắn có thể cho phép Mục Vân tiến đến, có thể cho phép Mục Vân trong này cướp đoạt toái phiến Mậu Thần Chi Đồ, thế nhưng hắn không cho phép, Mục Vân đạt được nhiều hơn hắn.
Hiện tại Huyết Minh, liên hợp Đấu Khải tiểu thế giới cùng Ngũ Hành tiểu thế giới, hai đại Tôn Giả, lại thêm Mục Thanh Vũ và tiên thú Thôn Thiên Hổ, đó chính là thực lực cấp bậc tứ đại Tôn Giả.
Lại để cho Mục Vân phát triển tiếp, tương lai, mấy ngàn tiểu thế giới liên minh nơi nào còn có cái gọi là đệ nhất tiểu thế giới Vô Cực tiểu thế giới?
- Huyết mạch của thần, đừng nói tiểu thiên thế giới chúng ta, cho dù ngàn vạn đại thế giới, cái gọi là Tiên giới, cũng chưa chắc có.
Vô Cực Lăng Thiên mở lời:
- Đã như vậy, đó chỉ có thể nói, trên người hai người có chí bảo có thể hấp thu những lưu quang này, hoặc hai người có bí pháp gì đó.
Nghe đến lời này, Ngọc Lãm Thiên cùng Thánh Thi mấy người sững sờ.
Bí pháp.
Đúng, khẳng định không sai, trên người hai người nhất định có bí pháp tồn tại, nếu không làm sao có thể hấp thu nhanh như vậy.
Những lưu quang này, bọn hắn cho dù thu thập, không cách nào hấp thu, cũng là không dễ đễ hấp thu.
Lập tức, Vô Cực Lăng Thiên, Ngọc Lãm Thiên, Thánh Thi, Luân Đạp Thiên, Lưu Thương Lan năm người, nhìn nhau, đều nhẹ gật đầu.
- Mục Vân, Minh Nguyệt Tâm, hai người các ngươi, trên người nhất định có bí bảo hoặc bí pháp gì, tranh thủ thời gian giao ra.
Lưu Thương Lan trước tiên mở lời:
- Mậu Thần Chi Đồ toái phiến nơi này, tốc độ chúng ta hấp thu chậm rãi như vậy, thế nhưng ngươi lại nhanh như vậy, trong lúc này, các ngươi dám nói, không có gì mờ ám?
Bí pháp?
Bí bảo?
Nghe được Lưu Thương Lan, Mục Vân sững sờ.
Hắn mặc dù không biết vì cái gì tốc độ mình hấp thu lưu quang nhanh như vậy, thế nhưng trong lòng của hắn cũng có chút phỏng đoán.
Có lẽ có quan hệ đến việc mình tu luyện Bất Diệt Huyết Điển.
Nhưng Minh Nguyệt Tâm là nguyên nhân gì, hắn lại không biết.
Nhưng lúc này, trong lòng Minh Nguyệt Tâm cũng kinh ngạc không thôi.
Mục Vân có thể hấp thu Mậu Thần Chi Đồ toái phiến nhanh chóng như thế, hoàn toàn ra khỏi dự liệu của nàng.
Nàng biết, mình có thể hấp thu là bởi vì lực lượng của thần đến từ trong cơ thể nàng, thế nhưng Mục Vân vì cái gì?
Trước đó nàng phỏng đoán, Mục Vân bởi vì kết hợp cùng nàng, đạt được một tia huyết mạch thần lực, nhưng bây giờ xem ra, tựa hồ xa không chỉ như thế.
Tốc độ Mục Vân hấp thu tại một ít phương diện còn nhanh hơn cả nàng.
Hai người mặc dù đều hoài nghi vấn đề của đối phương, thế nhưng giờ phút này ai cũng sẽ không nói toạc ra.
- Lưu Thương Lan, ngươi còn biết xấu hổ hay không?
Minh Nguyệt Tâm quát:
- Chính ngươi không được liền hoài nghi người khác cũng không được sao? Cho dù Minh Nguyệt Tâm ta có bí pháp trên người, đó cũng là chính Minh Nguyệt Tâm ta đoạt được, ngươi không hảo hảo nghĩ một chút biện pháp, lại muốn động ý đồ xấu?
Bạn cần đăng nhập để bình luận