Vô Thượng Thần Đế

Chương 660: Quần anh hội tụ (2)

Mười năm trước, Cổ Phi Dương luyện chế ra hạ phẩm Thánh đan, cửu văn, chấn kinh ba ngàn tiểu thế giới.
Năm năm trước, Cổ Phi Dương đoán tạo ra hạ phẩm Thánh khí, càng làm cho người rung động.
Mà hai năm trước, Cổ Phi Dương xuất hiện lần nữa, là dùng trung cấp linh trận đánh giết một cường giả Vũ Tiên cảnh tứ trọng.
Luyện đan, luyện khí, trận đạo, tam đại thủ đoạn, có rất ít thiên tài có thể tập hợp đủ vào một thân, thế nhưng Cổ Phi Dương làm được.
Mà còn lôi lệ phong hành, quan trọng hơn là thực lực hắn cao cường, vị trí thứ nhất Thiên Mệnh Bảng, cũng không phải căn cứ luyện đan, luyện khí đến bình phán, mà căn cứ thực lực chân chính.
Dù nhìn Cổ Phi Dương từ phương diện nào đều cực kỳ lợi hại.
Thiên tài hoàn mỹ như thế này, thế nhưng cho tới nay, chưa hề có người biết người này đến từ nơi nào, chưa hề có người biết hắn lệ thuộc vào thế lực nào.
Cho nên cho đến nay, rất nhiều đại thế lực đều đào rỗng hết thảy tâm tư muốn tìm được hắn.
Chỉ là người này từ trước đến nay như là thần long thấy đầu không thấy đuôi, căn bản không có cách tìm tung tích dấu vết.
- Người giết thiếu chủ Cửu Hàn thiên cung ta tất sẽ bị Cửu Hàn thiên cung tru sát, bất kỳ là ai, cũng không bảo vệ được hắn!
Ánh mắt Hàn Phong Ngọc rơi vào trên người Mục Vân bên cạnh Bảo Linh Nhi, lạnh lùng nói.
Lãm Kim lâu cùng Ám Ảnh các bên kia đã xác định, Mục Vân bên cạnh Bảo Linh Nhi chính là Mục Vân xuất hiện bên trong Thiên Kiếm sơn, một trong thất đại thế lực phía tây ba ngàn tiểu thế giới.
Cho dù giờ phút này Mục Vân ngụy trang thân phận, thế nhưng muốn điều tra ra thân phận của Mục Vân, cũng không tính quá khó.
Nhưng hiện tại Thiên Bảo các bên ngoài che chở Mục Vân, Cửu Hàn thiên cung hắn cũng không có khả năng trực tiếp giết Mục Vân dưới tay Thiên Bảo các.
Mà quan trọng nhất là, bên người Mục Vân đột nhiên xuất hiện siêu cấp cường giả có thể so với Lâu chủ Lãm Kim lâu cùng Các chủ Ám Ảnh các.
Diệp Thu!
Kẻ này ở bên người Mục Vân, Cửu Hàn thiên cung bọn hắn muốn động thủ cũng rất phiền phức.
Không cẩn thận, có thể sẽ khiến Cửu Hàn thiên cung tổn thất mấy vị cường giả.
Bên trong ba ngàn tiểu thế giới, cường giả Vũ Tiên cảnh bát trọng, cửu trọng cảnh giới là tuyệt đối không thể tổn thất.
Đó là căn bản đại biểu cho một tông môn cường đại.
Nếu tổn thất Vũ Tiên cảnh nhị trọng, tam trọng cảnh giới, tính không được cái gì, tổn thất cường giả tu vi cao hơn Vũ Tiên cảnh ngũ trọng, vạn thọ chi cảnh, chính là giá cao thảm trọng.
Dù sao, bồi dưỡng được một cường giả vạn thọ chi cảnh, khó như lên trời.
Vì chém giết Mục Vân, tổn thất cường giả phía trên Vũ Tiên cảnh ngũ trọng, không có lời.
- Hàn Phong Ngọc, thật ra mà nói, ngươi hẳn là cảm tạ Mục Vân kia, nếu không, Hàn Thiên Vũ không chết, ngươi làm sao có thể có cơ hội nhận được vị trí thiếu cung chủ Cửu Hàn thiên cung?
- Hừ, Cửu Hàn thiên cung ta từ trước đến nay không thiếu khuyết thiên tài, bây giờ bên trong cơ thể Tần sư muội thức tỉnh thần phách, ngày càng cường đại, ngày khác, Mục Vân kia, tất sẽ chết dưới tay Tần sư muội ta.
Phốc phốc...
Hàn Phong Ngọc vừa nói dứt lời, trong đám người, vốn hoàn toàn yên tĩnh lại đột nhiên vang lên tiếng cười.
Tràng diện nháy mắt trở nên có phần lúng túng.
- Mục Vân...
- Ách, khụ khụ... Không có ý tứ, đột nhiên nghĩ đến chuyện buồn cười, nhịn không được!
Hàn Phong Ngọc nói đương nhiên để Mục Vân cảm thấy buồn cười.
Tần Mộng Dao, giết hắn?
Nếu như Mộng Dao thật muốn giết hắn, đó mới là làm trò cười cho thiên hạ.
- Ngươi...
Hàn Phong Ngọc biết rất rõ ràng, đứng sau lưng Bảo Linh Nhi chính là Mục Vân, thế nhưng hắn căn bản không dám tới gần.
Chỉ sợ hắn còn chưa tới gần Mục Vân, thanh niên Diệp Thu đứng phía sau đã có thể dễ như trở bàn tay chém giết hắn.
Khoảng thời gian này, Cửu Hàn thiên cung không phải không nghĩ tới phái người tới gần Diệp Thu bên người Mục Vân, những người kia đều mang theo lợi ích phong phú đi lôi kéo Diệp Thu.
Kết quả lại là, không có người nào trở về phục mệnh.
Điều này cũng làm cho Cửu Hàn thiên cung hiểu rõ, muốn mượn sức Diệp Thu, căn bản không có khả năng.
- Xem ra hôm nay, nơi này rất náo nhiệt.
Thời điểm tràng diện có phần xấu hổ, lại có một gióng nói vang lên.
- Đại sư huynh Vạn Trận tông - Trần Uyên.
Nhìn người tới, đám người lần nữa nghị luận.
Nghe nói Vạn Trận tông không biết từ nơi nào tìm tới một vị trận pháp thiên tài, ngay cả tông chủ đều lấy lễ tiếp đón, xem như bảo bối đối đãi, không biết lần này phải chăng xuất hiện.
- Trần Uyên, ngươi lần này tới đúng lúc, đệ nhất thiên tài luyện đan - Thiên Đan tông Thiên Vũ công tử, đệ nhất luyện khí thiên tài - Khí Cụ môn Từ công tử, hiện tại lại đến một đệ nhất trận pháp công tử - Trần Uyên công tử.
Bảo Linh Nhi mỉm cười, trêu chọc.
Thiên Bảo các thân là một trong tam đại cự đầu ba ngàn tiểu thế giới, phía trên mậu dịch cùng sinh ý, trong lúc hợp tác cùng Khí Cụ môn, Vạn Trận tông, Thiên Đan tông tam đại tông môn, đương nhiên không ít.
Cho nên Bảo Linh Nhi cũng coi tương đối quen thuộc ba người.
Mà mấy vị này cũng đều là tồn tại xếp hạng rất cao trên Thiên Mệnh Bảng.
Thiên Mệnh Bảng, một trăm người đứng đầu, cơ hồ bị Huyền Không sơn độc quyền, nhưng mấy người ở đây lại là thiên chi kiêu tử hạng trước một trăm bên ngoài ít có không phải thuộc về Huyền Không sơn.
- Bảo thiếu chủ cũng đừng muốn trêu chọc chúng ta, hiện tại bên trong Vạn Trận tông, Vương sư muội một người độc lĩnh phong thái, chúng ta vạn vạn không dám trêu chọc.
Trần Uyên đắng chát cười nói.
Chỉ là nghe đến lời này, đám người lại rất cảm thấy kinh ngạc.
Trần Uyên bên trong Vạn Trận tông, là trung cấp linh trận sư nổi danh lừng lẫy, một tay trận pháp chi thuật vô cùng cao siêu, khiến người đáp ứng không xuể.
Vương sư muội có thể để cho hắn đều khen không dứt miệng, đến cùng lợi hại bao nhiêu?
Chỉ là mấy vị tông môn hạch tâm đệ tử ở đây đương nhiên có một chút biết được chuyện này, mọi người cũng ngậm miệng không nói, nội tâm đều hiểu rõ.
Ong ong ong...
Chỉ là trong lúc đám người nói chuyện, từng tiếng vù vù đột nhiên vang lên.
Ngay sau đó, trên Huyền Không sơn, từng đạo quang mạc trực tiếp rơi xuống.
Những quang mạc kia phân tán bên trong toàn bộ Không Thành, thậm chí một ít truyền ra ngoài vạn dặm, biến mất không thấy gì nữa.
Quang mạc lớn nhỏ không đều, thế nhưng bên trong từng đạo quang đoàn lại là ẩn chứa màu vàng kim nhàn nhạt, trong đó giống như một tấm lệnh bài lóng lánh.
Trong khoảnh khắc, trong tay mấy người bên trong khách sạn xuất hiện một tấm lệnh bài.
Lệnh bài kia, toàn thân kim hoàng, tản ra hào quang chói sáng, mà quan trọng hơn là, phía trên lệnh bài, hào quang rực rỡ, Ma Vô Tình, Trần Uyên, Thiên Vũ, Hàn Phong Ngọc trong tay mấy người, đều xuất hiện lệnh bài.
Mà cùng lúc đó, trong tay Mục Vân cũng bất ngờ xuất hiện một lệnh bài.
Bạn cần đăng nhập để bình luận