Vô Thượng Thần Đế

Chương 3741: Thỉnh cầu của Bạch Trần (2)

Mục Vân kinh hãi thất sắc, hắn đi tới Tam Nguyên giới, người đầu tiên quen biết, chính là Lý Ngạo Tuyết.
Nhớ lúc trước, Lý Ngạo Tuyết đã dám gọi thẳng tên Tai Nạn Thiên Tôn, bởi vì, nàng có thiên thánh phù văn trong tay, không để ý hết thảy nguyền rủa, cho nên cũng không sợ Tai Nạn Thiên Tôn, người khác không dám nhắc tới danh húy Tai Nạn Thiên Tôn, nhưng nàng không có chút e ngại nào.
Khó trách hắc y kiếm nữ biết Thất Kiếp Trảm Long Quyết, thì ra nàng chính là Lý Ngạo Tuyết của Ngọc Thi Thiềm Trai, bộ thánh quyết này, nàng tự nhiên đã sớm học được.
Hạo Thiên Đại Thánh thấy được bộ dáng hắc y kiếm nữ, cũng là ngây ngẩn cả người.
Hắn cũng không nghĩ tới, hắc y kiếm nữ cư nhiên chính là Lý Ngạo Tuyết.
Ngay trong nháy mắt hắn sửng sốt, Lý Ngạo Tuyết rút kiếm ra khỏi vỏ.
Một cỗ kiếm quang cổ xưa già nua, mang theo tiếng thở dài của Hồng Hoang, phóng lên trời.
Trên tay Lý Ngạo Tuyết hiện ra một thanh thạch kiếm cổ xưa, thanh kiếm này, hoàn toàn là do đá đúc mà thành, không có khai phong, trầm trọng cổ xưa, trọng kiếm vô phong.
- Cổ Viên kiếm.
Hạo Thiên Đại Thánh thần sắc cuồng biến, thanh kiếm này của Lý Ngạo Tuyết chính là Cổ Viên kiếm xếp thứ nhất trong thập đại danh kiếm.
Hưu...
Lý Ngạo Tuyết vung kiếm cuồng trảm ra, trọng kiếm già nua khổng lồ xẹt qua hư không, phát ra tiếng gào thét nặng nề, một kiếm chém ra, như thái sơn áp đỉnh, lôi đình vạn quân, khí thế trầm hậu vô cùng, làm cho người ta hít thở không thông.
Hạo Thiên Đại Thánh sắc mặt ngưng trọng, vội vàng nắm chặt Thanh Lang kiếm, vung kiếm ngăn cản.
Nhưng Cổ Viên kiếm của Lý Ngạo Tuyết, khí thế thật kinh người, giống như Cửu Thiên Thần Phạt chém xuống, mỗi một kiếm chém ra, đều là khí tức uy nghiêm cuồn cuộn.
- Nàng thế mà rút Cổ Viên kiếm ra.
Mục Vân âm thầm kinh hãi, khó trách Lý Ngạo Tuyết dám khiêu chiến Hạo Thiên Đại Thánh, thì ra nàng rút Cổ Viên kiếm ra.
Cổ Viên kiếm, là đệ nhất kiếm thiên hạ, vẫn sừng sững trên mặt đất, trong mấy chục vạn năm, không biết bao nhiêu hạng người kinh tài tuyệt diễm, muốn rút Cổ Viên kiếm ra, nhưng đều thất bại.
Truyền thuyết rút cổ Viên Kiếm ra, có thể hùng bá thiên hạ, Lý Ngạo Tuyết vẫn bí mật thủ hộ Cổ Viên kiếm, còn đạt được danh hiệu hắc y kiếm nữ, thậm chí sáng lập ra một công hội sát thủ, chỉ là vì bảo vệ Cổ Viên kiếm.
Nhiều năm như vậy, nàng rốt cục rút Cổ Viên kiếm ra.
Giờ khắc này, kiếm pháp của nàng mở rộng, thật sự có khí thế hùng bá thiên hạ, giơ tay lên, vung kiếm lên, kiếm khí nặng nề, hung hăng hướng Hạo Thiên Đại Thánh trấn áp mà đi.
- Rất tốt, khó trách ngươi dám khiêu chiến ta, thì ra rút Cổ Viên kiếm ra.
Hạo Thiên Đại Thánh cắn răng, vung tay lên, thân hình Nhật Nguyệt Chúc Long thu nhỏ lại, hóa thành một con mãng xà, quấn quanh trên thân kiếm của hắn.
- Long kiếm hợp nhất!
Hạo Thiên Đại Thánh quát to một tiếng, Nhật Nguyệt Chúc Long hóa thành một bức phù điêu, in trên Thanh Lang kiếm, cả thanh thanh kiếm, bộc phát ra long uy ngập trời, khí tức mạnh mẽ, so với Cổ Viên kiếm, cũng không kém bao nhiêu.
- Túy Long Nộ Trảm!
Hạo Thiên Đại Thánh một kiếm giết ra, Long Uy cùng kiếm khí, hỗn hợp một tia hương vị say khướt, phá không chém ra.
Một chiêu Túy Long Nộ Trảm này là kiếm pháp hắn tự nghĩ ra, một kiếm vung ra, long uy ấp trời, say giết ngàn dặm, nhật nguyệt chúc long uy mãnh, cùng tửu kiếm tiên khí hỗn hợp cùng một chỗ, một cương một nhu, cương nhu song song, lực sát thương dị thường cường hãn.
Lý Ngạo Tuyết nắm chặt Cổ Viên kiếm, xách kiếm bạo sát mà ra, không có chút sợ hãi nào.
Hai thanh kiếm, hung hăng va chạm với nhau.
Trong thiên địa, khơi dậy sóng khí ngập trời, trên lôi đài khói bụi cuồn cuộn.
Đợi đến khi khói bụi rơi xuống, thân hình Hạo Thiên Đại Thánh cùng Lý Ngạo Tuyết, đều vững vàng đứng tại chỗ, thế lực ngang nhau, cờ trống tương đương.
- Hèn hạ!
Nhưng trong lúc bất chợt, sắc mặt Lý Ngạo Tuyết tái nhợt, khóe miệng chảy ra máu tươi. Một luồng hỏa diễm lạnh lẽo màu trắng hung hăng ấn ở trên bụng chỗ đan điền của nàng, khí tức nguyên hỏa mãnh liệt, hiện tại bộc phát ra, đem thân thể nàng đánh bay, ngay cả thần thánh pháp bào cũng xuất hiện một lỗ thủng, dưới sự kiêu ngạo của nguyên hỏa, thần thánh pháp bào đều muốn bị đốt cháy.
Mọi người dưới lôi đài, nhìn một luồng hỏa diễm màu trắng, đều kinh hô lên.
- Là Nguyên Hỏa!
- Thực Cốt Lãnh Hỏa, Nguyên Hỏa bảng bài danh thứ mười lăm.
- Nguyên Hỏa là chí bảo chư thiên, cho dù Lý Ngạo Tuyết rút Cổ Viên kiếm ra, nàng cũng không ngăn cản được nguyên hỏa trùng kích.
Hạo Thiên Đại Thánh một luồng hỏa diễm này, chính là Nguyên Hỏa bảng bài danh mười lăm Thực Cốt Lãnh Hỏa.
- Nguyên Hỏa chân chính, khí tức quả nhiên cường đại.
Mục Vân ngưng thần nhìn, khí tức Thực Cốt Lãnh hỏa kia so với Bạch Hổ thánh hỏa của hắn còn lợi hại hơn rất nhiều.
Thực Cốt Lãnh Hỏa này là chí bảo chư thiên chân chính, là bảo vật trân quý nhất của Thương Lan vạn giới, là nguyên hỏa hàng thật giá thật, không phải thứ như Mục Vân dùng thiên hỏa dung hợp ra.
- Lý Ngạo Tuyết, ngươi rút Cổ Viên kiếm ra cũng vô dụng, thực cốt lãnh hỏa của ta, không phải ngươi có thể chống lại.
Hạo Thiên Đại Thánh búng ngón tay lên, thực cốt lãnh hỏa bắn ra, hướng trái tim Lý Ngạo Tuyết ấn đi.
Mục Vân thấy thế, lúc này rút ra Sát Nhân kiếm, phi kiếm chém thẳng vào đầu Hạo Thiên Đại Thánh.
Thanh Sát Nhân kiếm này, chỉ vì giết người mà sinh ra, khí tức sát phạt cuồn cuộn, chấn động đầy trời.
Hạo Thiên Đại Thánh sắc mặt trầm xuống, giơ kiếm ngăn cản, khí tức hơi ba động, thực cốt lãnh hỏa quỹ tích cũng lệch.
- Sư muội!
Lãnh Kiếm Tâm nhân cơ hội này, vọt tới lôi đài, cứu Lý Ngạo Tuyết xuống.
Lúc này Lý Ngạo Tuyết, bị thương có chút nghiêm trọng, bụng dưới đan điền bị thực cốt lãnh hỏa thiêu đốt, sắc mặt một mảnh tái nhợt.
- Nhị sư tỷ, ta bại.
Lý Ngạo Tuyết cười chua xót, nàng khiêu chiến Hạo Thiên Đại Thánh, vốn muốn cướp lấy vị trí cao thủ bảng đệ nhất, nhưng đáng tiếc, Hạo Thiên Đại Thánh thật sự quá cường đại, nàng cho dù rút Cổ Viên kiếm ra, cũng không phải địch thủ.
Lãnh Kiếm tâm im lặng không nói, vẻ mặt ảm đạm, lúc này Lý Ngạo Tuyết đã thất bại, dựa theo quy củ, tên của nàng, không thể lưu lại trên cao thủ bảng.
Bồng Lai tiên tử đi ra, nói:
- Khiêu chiến thất bại! Chúc mừng Hạo Thiên Đại Thánh, vẫn vững vàng đứng đầu bảng cao thủ, mà Lý Ngạo Tuyết cô nương, thật xin lỗi, tên ngươi chỉ có thể gạch bỏ.
Mục Vân khống chế Bồng Lai tiên tử, có chút bất đắc dĩ tuyên bố kết quả, hắn nhìn tấm bia đá trên bảng xếp hạng lơ lửng trên bầu trời, gạch tên hắc y kiếm nữ.
Toàn trường một trận xôn xao, trên tấm bia đá bảng, lúc này đã có ba chỗ ngồi trống rỗng, tất cả mọi người đều rục rịch.
Lý Ngạo Tuyết rớt khỏi bảng xếp hạng, số mệnh trên người nàng trong nháy mắt ảm đạm xuống, cả người ấn đường hiện ra màu đen, có vẻ cực kỳ suy sụp.
Bảng cao thủ này liên quan đến đại khí vận của bản thân, thành bại phi thường quan trọng, một khi thất bại, về sau sẽ vận rủi liên tiếp, cuộc sống khổ không thể tả.
- Còn ai muốn khiêu chiến ta nữa?
Bạn cần đăng nhập để bình luận