Vô Thượng Thần Đế

Chương 1782: Hỏa tích dịch bốn trảo khổng lồ

Có thể nhìn thấy, phía sau lưng hỏa tích dịch to lớn là chỗ kiên cố nhất thân thể.
Thế nhưng mặc dù như thế, Giang Diễm vẫn y chém ra một kiếm, căn bản hạ thủ không lưu tình.
Mà giờ khắc này Diệp Vô Tình một bên khác, giơ một tay lên, trường thương trong tay đâm ra.
Giang Diễm mãnh liệt ra một kích hấp dẫn thằn lằn to lớn chú ý, giờ phút này Diệp Vô Tình lại ra tay từ phía sau.
Phốc phốc phốc phốc!
Từng tiếng phốc phốc vang lên, một thương kia mang theo từng thương mang, vạch lên trên chân trước của con thằn lằn to lớn.
Răng rắc một tiếng, một thương mang theo lực đạo cực lớn triệt để phá huỷ chân trước của thằn lằn.
Tiếng kêu thảm thiết như tan nát cõi lòng vang lên.
Thằn lằn to lớn triệt để cuồng bạo.
Thấy cảnh này, đám người lui lại.
Thế nhưng Giang Diễm lại lần nữa giết ra.
Từng đạo kiếm khí, một đạo càng thêm cường hoành hơn một đạo khuấy động ra.
Giờ khắc này nhìn Giang Diễm như u linh đi ra từ Địa Ngục.
Điều khiển kiếm trong tay mình, sát phạt im ắng.
Vẻn vẹn từ một chút này đã đủ để Mục Vân đánh giá, bản thân thực lực Giang Diễm mạnh hơn Dịch Dữ Chi không ít.
Mà quan trọng hơn là, kiếm thuật của người này có thể nói cường đại hơn Tần Thiên Vũ, Phong Nhược Tình rất nhiều.
Cái này để người kinh ngạc.
Phong Nhược Tình cùng Tần Thiên Vũ có thể nói là tư chất tuyệt thế kỳ tài.
Chỉ sợ Giang Diễm cũng là tư chất yêu nghiệt.
Thiên tài như thế, có thể gọi cường hoành.
Mục Vân hiện tại ẩn tàng thân ảnh, càng thêm chú ý hai người giao thủ.
Giang Diễm và Diệp Vô Tình phối hợp lại, không có chút khe hở có thể nói.
Cái này để Mục Vân càng thêm kinh ngạc thủ đoạn của hai người.
Cường hoành, không thể địch nổi.
Thằn lằn to lớn mặc dù không có đến cấp độ thực lực ngũ phẩm Thiên Tiên, nhưng chí ít ở cấp độ tứ phẩm Thiên Tiên, rất cường đại.
Điểm này, không thể nghi ngờ.
Mục Vân có thể nhìn ra, bản thân đại gia hỏa này có thực lực cường hoành.
Thế nhưng hai người liên thủ, thế mà khiến cho nó không cách nào phản kháng.
Phốc...
Đột nhiên, lại một lần nữa phối hợp, hai người bổ xuống một chi sau của đầu thằn lằn to lớn.
Lần này, thằn lằn xem như triệt để mất đi hành động linh hoạt.
Chỉ có thể biến thành đối tượng bị đám người công kích.
Hai thân ảnh lúc này rơi xuống.
- Hô... Lực công kích rất mạnh, tốc độ cũng rất nhanh, đáng tiếc... Gặp ngươi ta.
Diệp Vô Tình thở ra một hơi, chậm rãi nói.
- Được rồi, tiếp theo cứ giao cho bọn hắn!
Sắc mặt Giang Diễm bình tĩnh trở lại, nhìn về phía trước, hơi thở ra một hơi.
Hơn trăm người có mười mấy người đều đến cảnh giới nhất phẩm Thiên Tiên, Mục Vân cẩn thận quan sát qua, phát hiện trong đó khí tức cường thịnh có thể so với mình, đại khái cũng có khoảng mười người.
Mà hơn mười người còn lại thì đều ở cấp độ cảnh giới Địa Tiên, nhưng, cho dù là Địa Tiên, cũng là chủ lực dùng cảnh giới thất phẩm, bát phẩm, cửu phẩm Địa Tiên cấp độ.
Chỉ nhìn từ điểm này, Tam Cực Thiên Minh vượt qua ngũ đại Thanh Đồng cấp thế lực phụ thuộc mấy con phố.
- Ô ô ô...
Ngay khi hai người chuẩn bị sống chết mặc bây cho đám thủ hạ ra tay, thằn lằn to lớn bị chém đứt hai chân mở ra miệng lớn, trong miệng lại phát ra tiếng hô hoán để người cảm giác đau lòng đến cực hạn.
Từng tiếng hô hoán giống như muốn đâm trái tim người ta đau nhức phát ra từ miệng thằn lằn to lớn, sau đó khuếch tán ra, để người cảm giác đáy lòng đều bị xuyên thủng.
Thấy cảnh này, Mục Vân không ổn.
Đúng là không ổn.
Một tiếng này gào thét, không phải vùng vẫy giãy chết, tựa hồ đang... Gọi đồng bạn.
Mục Vân dù sao cũng là kiến thức rộng rãi, phản ứng ngay.
Đông đông đông...
Đột nhiên, toàn bộ sơn mạch đều điên cuồng run rẩy, mặt đất tựa hồ sinh ra gào thét.
Thân hình đám người bất ổn.
- Ngăn cản nó.
Thấy cảnh này, tất cả mọi người quát lớn.
Mục Vân vào cũng lần nữa ẩn tàng tung tích.
Diệp Vô Tình nhíu nhíu mày, trong lúc tóc bay loạn, trên mặt mang theo vẻ bất mãn.
- Đáng ghét, gia hỏa này thực sự đáng ghét.
Gầm nhẹ một tiếng, Diệp Vô Tình sải bước ra.
Trường thương trong tay bộc phát ra ánh sáng vạn trượng, một thương quét ngang xuống.
Phanh phanh phanh.
Tiếng nổ đùng đoàng vang lên, thằn lằn to lớn bị một thương chém nát đầu, chết không có chỗ chôn.
- Rút lui!
Diệp Vô Tình gào thét một tiếng.
- Không!
Chỉ là Giang Diễm lại ngăn cản.
- Không thể rút lui!
- Ngươi điên rồi?
- Ta không điên!
Giang Diễm trấn định nói:
- Gia hỏa này hấp dẫn toàn bộ đồng bạn của nó đến đây, chúng ta vừa rồi có thể nhân cơ hội này tiến vào chỗ sâu, cứ như vậy, bên trong an toàn nhất.
- Tên điên.
Diệp Vô Tình lại mắng:
- Vọt vào chỗ sâu, vậy nhất định phải cứng đối cứng với những thứ to con này.
- Sẽ không.
Giang Diễm quát:
- Những thứ to con này đều bị đồng bạn hấp dẫn, căn bản không rảnh bận tâm chúng ta, chúng ta nhất định có thể xông vào, cầu phú quý trong nguy hiểm, Diệp Vô Tình, ngươi ta đều biết, hai người chúng ta chính là đứng hàng thứ chín và thứ tám, muốn tiếp tục tiến lên một bước, trở thành thành viên nội minh, chỉ có mạo hiểm.
Nghe đến lời này, Diệp Vô Tình giật mình.
Hắn và Giang Diễm hai người xếp hạng lần lượt là thứ chín và thứ tám trong mười người đứng đầu ngoại minh.
Mà muốn đứng vững gót chân ở hạng thứ chín thứ tám, đây đã là một chuyện tương đối khó khăn.
Huống chi tại vượt qua mấy người dẫn đầu.
Hiện tại là thời khắc bọn họ cần xung kích.
So thiên phú, bọn hắn căn bản không có mạnh hơn mấy tên xếp ở top đầu, chỉ có kỳ ngộ.
Thế nhưng thu hoạch kỳ ngộ từ nơi nào?
Đó chính là từ bên trong khảo nghiệm sinh tử lần lượt mới có thể đạt được kỳ ngộ.
Hiện tại chính là một cái.
- Thôi thôi, không thành công, biến thành gà, không được thì trở thành một con gà nướng thôi.
Diệp Vô Tình hùng hùng hổ hổ nói.
Nghe đến lời này, Giang Diễm lại cười ha ha một tiếng.
- Ngươi cười cái gì?
- Ta cười, không nghĩ tới lãnh diện bạch quân Diệp Vô Tình người người nghe tên đã e sợ cũng sẽ có thời điểm nói đùa.
- Đây cũng không phải là trò đùa.
Diệp Vô Tình nói:
- Lần này nhất định sẽ tổn thương thảm trọng, chúng ta... Liền cứ hết sức làm thôi.
Diệp Vô Tình vừa dứt lời, bước đi.
- Xông lên!
Vừa dứt lời, hơn trăm người không hai lời, đuổi theo tiến lên.
Tựa hồ rất trung thành với Giang Diễm cùng Diệp Vô Tình hai người, bọn hắn chỉ cần tuân theo mệnh lệnh là đủ.
Thấy cảnh này, Mục Vân không thể không cảm thán.
Hai gia hỏa rất có đảm lược.
Đổi lại Tần Thiên Vũ và Phong Nhược Tình hai người ở đây, chỉ sợ sớm đã quay đầu rời đi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận