Vô Thượng Thần Đế

Chương 980: Thời gian đình chỉ (1)

Vũ Tiên cảnh bát trọng, hắn sẽ lần nữa trở về.
Cám ơn rồi đưa tiễn Hỏa Vô Kỵ, Mục Vân ngồi xuống, bắt đầu tu luyện.
Tử Đằng Ngọc, vạn phần trân quý.
Ngọc quan trọng không ở chỗ ngọc, mà tử huyết (máu màu tím) bên trong ngọc.
Những tử huyết này chính là Tử Đằng Ngọc La Mạn ngưng kết mà thành.
Tử huyết bên trong Tử Đằng Ngọc La Mạn vô cùng trân quý, mà càng có hiệu quả tái hợp cường đại đối với chân hồn võ giả.
Quan trọng hơn là, tử huyết đối với nhục thân võ giả cũng có tác dụng cường hóa.
Lấy thân thể Mục Vân long hóa trước mắt, có thể mang cho thân thể của hắn biến hóa cũng chỉ có thiên địa kỳ vật bực này.
Không nói nhiều nói, Mục Vân lúc này nhắm mắt trầm tư.
Không bao lâu, Mục Vân chỉ cảm thấy trong đầu của của mình có từng tiếng vù vù vang lên.
Chốc lát, chân hồn bên trong đầu óc hắn bắt đầu chậm rãi di động.
Hồn lực lan ra, loại cảm giác linh hồn cùng thân thể bắt đầu phù hợp dần dần dâng lên.
Một tháng sau.
Bên trong đại điện, tiếng tạch tạch trầm thấp vang lên, ngay sau đó, tiếng cười to điên cuồng từ bên trong đại điện truyền ra.
- Vân ca!
Nghe được tiếng cười ha ha, Ngưu Oa ngốc.
Mục Vân ở bên trong gian phòng một tháng chưa hề đi ra, sẽ không phải điên rồi chứ?
Mà cùng lúc đó, trên nóc nhà, Cửu Nhi nằm trên đó nghe tiếng cười ha ha lại chép miệng, khẽ nói:
- Liền biết thực lực gia hỏa này không chỉ là Vũ Tiên cảnh ngũ trọng, nguyên lai là Vũ Tiên cảnh bát trọng, xem ra trước đó, nhận thương tổn không nhẹ.
- A?
Chỉ là không bao lâu, Cửu Nhi lại suy nghĩ xuất thần ln.
- Không đúng, không phải bát trọng, thời gian pháp tắc trong thiên địa này chịu ảnh hưởng, chẳng lẽ, hỗn đản này còn muốn đột phá bát trọng?
Trong nháy mắt Cửu Nhi vừa dứt lời, phía trên sơn phong, Ngưu Oa đứng tại trước đại điện, Lâm di thì đang nấu nước chuẩn bị nấu cơm, mà Phần lão thì nằm phía trên ghế đu của mình, phơi nắng.
Hết thảy, tại thời khắc này, lộ ra vô cùng tĩnh mịch.
Trong chốc lát, vẻ lo lắng trên mặt Ngưu Oa ngưng kết.
Trong tay Lâm di, một bát sứ bằng ngọc mắt thấy muốn rơi xuống đất.
Thế nhưng giờ khắc này, hết thảy giống như dừng lại.
Bóng dáng Mục Vân từ bên trong đại điện đi ra, đi đến trước người Lâm di, tiếp được bát ngọc kia.
Thời gian, lại lần nữa khôi phục thành quỹ tích bình thường.
- A, tiểu nhị, ngươi đi ra khi nào?
Nhìn Mục Vân, Lâm di ngẩn người.
- Vừa mới đi ra, ngài không có chú ý ta!
Mục Vân giương lên bát ngọc trong tay, khẽ mỉm cười nói.
Thời gian đình chỉ!
Vũ Tiên cảnh cửu trọng.
Thời khắc này Mục Vân cười rất vui vẻ.
Không nghĩ tới, dựa vào Tử Đằng Ngọc, không chỉ khiến cho chân hồn cùng thân thể triệt để dung hợp, trở về đến đỉnh phong, thực lực mình cũng tăng thêm một tầng, đến Vũ Tiên cảnh cửu trọng.
Lĩnh ngộ thời gian pháp tắc, đây chỉ có cường giả cửu trọng đủ khả năng làm được!.
- Không nghĩ tới, thời gian một tháng liền vượt tứ trọng cảnh giới, tốc độ tu vi của ngươi quá khoa trương.
Dáng người Cửu Nhi nhẹ nhàng, giống như tiên nữ, từ giữa không trung hạ xuống.
- Cửu Nhi tỷ!
Mục Vân cung cung kính kính chắp tay, cười nói.
- Hảo đệ đệ, lúc này mới ra dáng!
Từ lần trước Cửu Nhi ở trước mặt mọi người tự xưng là thê tử Mục Vân, nha đầu này về sau ngẫm lại, vẫn cảm thấy không ổn.
Cuối cùng mệnh lệnh Mục Vân ngày sau phải xưng hô nàng là Cửu Nhi tỷ tỷ.
- Tốt, ngươi hẳn đã sớm nhìn ra, ta chỉ bị thương thôi.
Cửu Nhi cười thần bí nói:
- Chỉ bất quá, đã sớm nhìn ra, không chỉ ta một người đâu.
Nói rồi ánh mắt Cửu Nhi hướng về một bên khác, Phần lão đang uể oải phơi dưới ánh mặt trời.
Y theo Cửu Nhi, vị Phần lão này không đơn giản đâu, ít nhất là hơn Hỏa Lân, mạnh hơn rất nhiều.
Mục Vân cũng không nghĩ tới, vị lão giả nhìn qua nửa chân đã đạp đến vào đến trong quan tài, đúng là có thực lực như thế.
- Phần lão!
Giờ phút này, Mục Vân cũng đi tới bên người Phần lão, cung cung kính kính gọi một tiếng, trên mặt khiêm tốn, khom người đứng thẳng.
- Ừm!
Phần lão híp mắt, nhìn Mục Vân, ha ha cười nói:
- Không tệ không tệ, khôi phục thực lực, còn tiến thêm một bước.
- Bất quá, Vũ Tiên cảnh cửu trọng, chính là lĩnh ngộ thời gian pháp tắc, thế nhưng lĩnh ngộ đối với thời gian pháp tắc, lại là có ba cấp độ, cấp độ thứ nhất, thời gian đình chỉ, cấp độ thứ hai, thời gian tiến lên, cấp độ thứ ba, thời gian lui lại.
- Trong đó, thời gian đình chỉ, là dễ dàng nhất, thế nhưng thời gian lui lại, lại là hiếm thấy nhất, mà ngươi phải nhớ kỹ, ngươi khống chế thời gian, cùng phạm vi không gian ngươi đủ khả năng khống chế cũng có quan hệ rất lớn.
- Năm đó, ta từng xem cổ tịch, tiên nhân cường đại, thậm chí có thể làm thời gian đảo lưu vài vạn năm, khiến cho một khối đại lục đã phát sinh hết thảy làm lại từ đầu.
Phần lão yếu ớt nói:
- Bất quá những chuyện này đều chỉ là tin đồn.
Những này, Mục Vân đương nhiên biết.
Nhưng Mục Vân cũng biết, chân chính bên trong ngàn vạn đại thế giới, thời gian pháp tắc cùng không gian pháp tắc hoàn toàn khác biệt, đến thời điểm đó, chân chính tiến vào ngàn vạn đại thế giới, hết thảy, đều sẽ không giống.
- Thí luyện Ngũ Hành vực còn có hơn năm tháng thời gian, nhiều tôi luyện một chút thực lực mình, làm quen một chút cảm giác tìm về thực lực đi.
- Vâng!
Mục Vân chắp tay, cáo từ rời đi.
Phần lão, đúng là càng thêm cường đại so với hắn tưởng tượng.
Trước mắt đến Vũ Tiên cảnh cửu trọng, lĩnh ngộ thời gian pháp tắc, không gian pháp tắc, thế nhưng Phần lão giờ phút này gần ngay trước mắt, lại giống như xa cuối chân trời.
- Xem ra đoạn thời gian gần đây, cần luyện lại một ít võ kỹ trước kia.
Mục Vân tinh tế suy nghĩ mới phát giác, mình cho tới nay dựa vào đều là Vạn Cổ Huyết Điển công kích, cùng với kiếm thuật của mình, thân thể phòng ngự, dựa vào thì long hóa cường đại.
Thế nhưng tham gia Ngũ Hành vực thí luyện, bên trong toàn bộ Ngũ Hành tiểu thế giới, Ngũ Hành thiên phủ cùng với ngũ đại siêu cấp thế lực tuyển chọn.
Con đường hắn muốn đi, còn rất dài.
Sau một tháng, phía trên Ma Quỷ thảo nguyên.
Một kiếm giết chết một Thánh thú trước người, Mục Vân thở ra một hơi.
Bên trong thời gian một tháng nay, hắn đều đang luyện tập kiếm thuật.
Vì thí luyện lần này, hắn chọn lựa một môn kiếm kỹ - Diệt Sinh Thất Kiếm.
Môn kiếm pháp này khác biệt kiếm pháp bình thường, lúc trước Mục Vân sở dĩ chưa tu luyện là bởi vì thực lực của hắn còn chưa đủ.
Mà bây giờ, lĩnh ngộ không gian cùng thời gian pháp tắc, Diệt Sinh Thất Kiếm, hắn có thể học tập.
Môn kiếm pháp này lúc trước hắn còn ở ba ngàn tiểu thế giới thời điểm, cũng là rất thích.
Diệt Sinh Thất Kiếm, chính là lấy kiếm khí ngưng kết thành kiếm ấn.
Một mạch một kiếm ấn.
Thất Kiếm chính là thất ấn.
Mà đem kiếm khí ngưng tụ thành kiếm ấn, có thể nói là sinh sinh đè ép kiếm khí, chỗ cường đại, đủ để nhìn ra.
Bảy đạo kiếm ấn, số lượng tuy ít, thế nhưng ngưng kết lại uy lực của hàng trăm hàng ngàn đạo kiếm khí.
Chỉ là quen thuộc thời gian một tháng, Mục Vân cũng vẻn vẹn ngưng kết ra tam đạo kiếm ấn, đối với cái này, Mục Vân không hài lòng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận