Vô Thượng Thần Đế

Chương 1328: Bạch Mao Linh Dương (2)

Thấy cảnh này, Mục Vân lại hơi nhíu mày.
Trong này, nhìn thực sự quá mức an toàn.
Hoàn cảnh trước đó hung hiểm cùng hoàn cảnh an toàn hiện tại, hình thành khác biệt quá cường đại, cho dù Mục Vân, trong lúc nhất thời cũng có chút nhìn không thấu.
- Sư tôn, chúng ta muốn hay không...
Nhìn thấy những người Vô Cực tiểu thế giới điên cuồng bắt đầu ngắt lấy linh dược linh thảo, Diệp Thu mở lời.
Thấy cảnh này, Mục Vân bất đắc dĩ thở dài một tiếng nói:
- Không cần triệt để nhổ tận gốc, chớ phá hư rễ cây.
Võ giả Vô Cực tiểu thế giới căn bản sẽ không coi Thương Hoàng tiểu thế giới là nhà của mình, cho nên bọn hắn sẽ chỉ cướp đoạt vô hạn, nhổ tận gốc.
Mục Vân xây dựng Huyết Minh ở nơi này, cùng với đám người Mục gia đều sinh trưởng ở khu vực này, có lưu chỗ trống, ngày sau tóm lại còn chỗ hữu dụng.
Đầy khắp núi đồi, nhìn một cái, khắp nơi đều là đếm không hết linh thảo cùng linh dược, để người hoa mắt.
- Mục minh chủ, không nghĩ tới Thương Hoàng tiểu thế giới thế mà ẩn giấu đi phúc địa như thế, thực sự để người rất cảm thấy ngoài ý muốn.
Vô Cực Ngạo Thiên ha ha cười nói.
- Đúng vậy, chỉ tiếc, những phúc địa này, để ở chỗ này vài vạn năm, lại không người phát hiện.
Mục Vân nhìn Vô Cực Ngạo Thiên, bất động thanh sắc nói.
Hắn có thể cảm giác được, thời khắc này ánh mắt Vô Cực Ngạo Thiên nhìn hắn đều mang theo khoe khoang.
Trong mắt bọn hắn, Thương Hoàng tiểu thế giới trông coi tài sản to lớn, sớm nên thành đệ nhất tiểu thế giới, thế nhưng lại như người mù, căn bản không biết khai thác, thực sự ngu xuẩn.
Bây giờ lại tiện nghi cho những người ngoài bọn hắn.
- A...
Nhưng trong lúc đám người khai thác, một tiếng kêu thảm thiết lúc này lại đột nhiên vang lên.
Trong nháy mắt tiếng kêu thiết vang lên, một thân ảnh bị đánh lui, toàn bộ thân thể chảy ra máu tươi, nháy mắt thành một huyết nhân, thân thể run rẩy, dần dần không có khí tức.
Chết!
Thấy cảnh này, mọi người nhất thời ngạc nhiên.
Cứ như vậy chết rồi?
- Xảy ra chuyện gì?
Vô Cực Ngạo Thiên nhìn về phía trước, mở miệng quát.
Rống...
Đáp lại hắn cũng không phải đám người Vô Cực Hóa Thiên Cung trả lời, ngược lại là một tiếng gầm gừ càng thêm to rõ.
Chỉ thấy trong sơn nhạc, lần lượt từng thân ảnh xuất hiện.
Lông tóc toàn thân tuyết trắng, thân thể dài hơn năm thước, tứ chi phát triển, lợi trảo sắc bén, để người sợ hãi nhất là, cái miệng đang há ra, như là miệng yêu thú bình thường bị xé mở, rất khủng bố.
Những yêu thú lông trắng này nhìn như là linh dương, vốn nên cho người ta cảm giác gia súc vô hại, nhưng khi nhìn thấy miệng bọn gia hỏa này, lại để người vô luận như thế nào cũng không cảm giác được súc sinh vô hại, ngược lại là vô cùng kinh khủng.
- Những đám này là thứ gì?
Thấy cảnh này, Vô Cực Ngạo Thiên dù cảm giác mình kiến thức rộng rãi, cũng chưa từng thấy qua loại quái vật này.
- Bạch Phượng Linh Dương.
Mục Vân lạnh lùng nói:
- Đi!
Cơ hồ không nói hai lời, Mục Vân mệnh lệnh tất cả mọi người đình chỉ ngắt lấy, toàn bộ rút lui.
Giờ phút này, đám người Huyết Minh đối với Mục Vân có thể nói là nói gì nghe nấy, cho dù những tiên thảo tiên dược kia vô cùng hấp dẫn bọn hắn, thế nhưng cũng bù không được Mục Vân ra lệnh một tiếng.
- Đi, đi!
Nhìn thấy Mục Vân rút lui, Vô Cực Ngạo Thiên biết, Mục Vân không phải loại người nhát gan, cũng ra lệnh.
Chỉ là những tiên dược kia thực sự quá hấp dẫn người.
Đông đảo võ giả Vô Cực Hóa Thiên Cung giờ khắc này căn bản không dừng được.
- Ta không đi, nhiều tiên thảo như vậy, ngắt trở về, Vô Cực Hóa Thiên Cung chúng ta thế nào cũng sẽ trở thành mạnh nhất toàn bộ tiểu thiên thế giới, không ai có thể ngăn cản.
- Đúng đấy, những bạch mao quái thú này, nhìn khủng bố, ai biết thực lực như thế nào?
- Chúng ta đều là Sinh Tử cảnh, còn sợ những vật này? Chẳng qua là miệng lớn một chút thôi.
Nghe được đám người nghị luận, Vô Cực Ngạo Thiên cũng hơi hơi nhíu nhíu mày.
Nói thật, hắn cũng rất không nỡ bỏ những linh dược này, chỉ là nhìn thấy Mục Vân rời đi, mới hạ mệnh lệnh.
- Tốt, đã như vậy, Vô Cực Hóa Huyết, ngươi dẫn đầu một ít nhóm cung chủ Sinh Tử cảnh thất trọng ngăn cản những bạch mao quái thú kia.
- Vâng!
Vô Cực Hóa Huyết, chính là một trong tam đại chí tôn trưởng lão Vô Cực Hóa Thiên Cung, cao thủ nhất lưu.
Vô Cực Hóa Thiên Cung, ba mươi sáu Thiên Cung, bảy mươi hai Địa Cung, mỗi một vị cung chủ đều là cảnh giới Sinh Tử cảnh thất trọng.
Từng người đều là cường giả đứng đầu, Vô Cực Hóa Huyết mang theo hơn mười vị cung chủ cùng với một ít trưởng lão, tiến đến ngăn cản mười mấy con bạch mao quái thú lao ra kia.
Mà đổi thành một bên, Mục Vân lại một ngựa đi đầu, mang theo đám người cũng không quay đầu lại trốn khỏi.
- Sư tôn, những thứ kia đến cùng là cái gì? Có khủng bố như vậy sao?
Diệp Thu khó hiểu nói:
- Không phải là một đám bạch mao quái thôi à?
- Ngốc phu quân, đó là Bạch Mao Linh Dương, ngươi thấy xúc giác trên đầu nó không? Rất sắc bén, Tiên khí đều rất khó chặt đứt, nga, còn có miệng lớn kia, rất khủng bố, đó là bởi vì Bạch Mao Linh Dương mỗi ngày đều gặm nuốt vật cứng rắn nhất, tạo thành loại quỷ dị biến hóa kia.
- Cái này còn không phải kinh khủng nhất.
Mục Vân giờ phút này hơi mở lời:
- Kinh khủng nhất là, những Bạch Mao Linh Dương này có một bản chất như đám Lam Nhãn Hắc Hồn Lang, tiên thú huyết mạch cùng Thánh thú huyết mạch kết hợp, khiến cho bọn nó rất thích huyết dịch, năng lực hút máu, rất cường đại.
- Mà lại... Hút ngươi tới chết mới thôi.
Nghe đến lời này, Diệp Thu cũng không cảm giác khủng bố.
- Chúng ta nhiều người như vậy, chẳng lẽ không có cách nào đối phó sao?
Diệp Thu chưa từ bỏ ý định nói:
- Vô Cực Hóa Thiên Cung những người kia cũng không có chạy, chúng ta chạy, tiên thảo chẳng phải vô cớ làm lợi cho bọn hắn.
- Tiện nghi cho bọn hắn?
Trong lòng Mục Vân cười lạnh.
- Vô Cực Hóa Thiên Cung, đoán chừng cũng chỉ có Vô Cực Ngạo Thiên có thể chống lại một hai, những người khác...
- A!
Mục Vân còn chưa nói hết lời, phía sau, từng tiếng kêu thảm thiết thẩm thấu lòng người đột nhiên vang lên.
Tiếng rống tê tâm liệt phế để đám người Huyết Minh chỉ cảm thấy màng nhĩ đều muốn nổ tung.
- Chạy!
Không kịp nghĩ nhiều, Mục Vân lần nữa hạ lệnh.
Trong lòng mọi người vẫn cảm giác không hiểu, bọn hắn sớm đã chạy ra khỏi phạm vi kia, Mục Vân vẫn là bộ dáng sợ run tim mất mật, có phải quá cẩn thận một chút.
Hưu...
Nhưng trong lòng mọi người vừa mới dâng lên ý nghĩ này, một tiếng xé gió lại lúc này đột nhiên vang lên.
Phía sau, một Bạch Mao Linh Dương thể trạng to lớn, tứ chi mạnh mẽ, vào giờ phút này ầm vang bay tới.
Bạch Mao Linh Dương nhún nhảy một cái, tốc độ cực nhanh, nhảy mấy cái thế mà là đuổi sát đám người.
- Đế Văn tiền bối, Đấu tông chủ, hiệp trợ ta ngăn lại súc sinh này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận