Vô Thượng Thần Đế

Chương 904: Chiến Cổ Phi Dương (1)

Thổi phù một tiếng, không thấy Mục Vân có cử động gì, ngực Cực Thánh Tử, một thanh kiếm sắc xuyên phá lồng ngực.
Cực Thánh Tử, bỏ mình!
Đây hết thảy tựa hồ chỉ là sau khi hai người giao thủ mấy chiêu.
Nhanh để người ta cơ hồ không cách nào kịp phản ứng.
Thế nhưng như thế nào phát sinh chuyện thế này?
- Cực Thánh Tử!
Nhìn thấy thân thể Cực Thánh Tử phịch một tiếng, nổ tung, thậm chí ngay cả chân hồn đều bị Mục Vân bẻ vụn, sắc mặt Cực Vũ Thắng đỏ bừng.
- Cực Vũ Thắng, xem như ta đưa cho ngươi một cái lễ gặp mặt!
Thấy cảnh này, giọng nói Mục Vân băng lãnh.
Mà giờ phút này, lần lượt từng thân ảnh phóng tới Mục Vân.
Những người này đều là trưởng lão Huyền Không sơn hoặc Cửu Hàn thiên cung, từng người đều là Vũ Tiên cảnh bát trọng, cửu trọng, thậm chí là thập trọng.
- Tránh ra!
Ngay giờ phút này, một tiếng trầm thấp đột nhiên vang lên trong tai mọi người.
Nhìn thấy thân ảnh kia, bóng dáng phóng tới Mục Vân, ngừng lại.
Cổ Phi Dương!
Một thân trường sam màu lam, tóc dài phi vũ, thần thái sáng sủa, khí thế rộng rãi, chính là Cổ Phi Dương.
Ngoại giới một mực đồn rằng Cổ Phi Dương vốn không có bất kỳ bối cảnh nào dựa vào thực lực mình đi đến một bước hiện tại.
Nhưng bây giờ xem ra, Cổ Phi Dương và Cổ gia Huyền Không sơn tựa hồ là cùng một Cổ.
- Cổ Phi Dương!
- Mục Vân!
Hai người nhìn nhau, trong mắt mang theo một tia ngạo nghễ.
- Phi Dương!
Mà đổi thành một bên, nhìn Cổ Phi Dương giết ra, Cổ Vũ Luân hoảng sợ hô.
Cổ Phi Dương là thiên tài Cổ gia, hiện tại trong tứ đại gia tộc, Huyền gia Huyền Vô Tâm, Bạch gia Bạch Tuyệt, Cực gia Cực Thánh Tử, tam đại thiên tài toàn bộ bỏ mình, Cổ Phi Dương vô cùng có khả năng kế thừa vị trí Thiên Chủ đời tiếp theo.
Hắn không thể xuất hiện ngoài ý muốn.
- Không thể lỗ mãng!
Cổ Vũ Luân quát.
- Ta cầu chết một lần!
Chỉ là, đáp lại Cổ Vũ Luân, Cổ Phi Dương nhàn nhạt lên tiếng.
Chỉ cầu chết một lần!
Năm chữ vô cùng đơn giản, sao mà phóng khoáng.
Ý Cổ Phi Dương rất rõ ràng, nếu hắn không cách nào giết chết Mục Vân, vậy cầu chết một lần.
Ngày xưa, hắn được xưng là Thiên Mệnh Bảng thứ nhất, toàn bộ ba ngàn tiểu thế giới, người nào có thể không kinh động.
Thế nhưng từ khi Mục Vân xuất hiện.
Cái gì tam tê thiên tài, cái gì Thiên Mệnh Bảng thứ nhất, hoàn toàn đều thành lời nói suông.
Đây hết thảy, đều do Mục Vân ban tặng.
Hôm nay là thời điểm nhìn xem chênh lệch giữa hai người.
Cổ Phi Dương vừa dứt lời, mặt ngoài thân thể, một trận gió lửa trong chốc lát bốc cháy lên.
Phong hỏa chi kiếp!
Cổ Phi Dương đã bước vào đến Vũ Tiên cảnh thập trọng.
Thấy cảnh này, Cổ Vũ Luân cuối cùng thở ra một hơi.
Vũ Tiên cảnh thập trọng, lại thêm thiên phú cùng thực lực bản thân Cổ Phi Dương, lần này, Mục Vân tuyệt đối không có khả năng lật bàn.
- Thật có lỗi!
Nhìn Cổ Phi Dương, Mục Vân lại nói.
- Thật có lỗi cái gì?
- Có lỗi vì ta đoạt đi hết thảy vốn nên thuộc về ngươi, để ngươi thẹn quá hoá giận!
Ầm!
Mục Vân vừa dứt lời, một tiếng trầm thấp vang lên.
Lời nói Cổ Phi Dương mang theo lửa giận, quát:
- Ngươi không cần có lỗi với ta! Trận chiến ngày hôm nay, Cổ Phi Dương ta sẽ chứng minh mình, thua, chết cũng không tiếc, thắng, Mục Vân, truyền kỳ của ngươi dừng ở đây.
Nhìn Mục Vân, toàn thân Cổ Phi Dương dâng trào chiến ý.
Mà giờ khắc này không người nào dám tới ngăn cản Cổ Phi Dương.
Thân phận thế tử Cổ gia đủ để cho tất cả mọi người thối lui.
Đinh một tiếng vang lên, trong tay Mục Vân, Khổ Tình Kiếm xuất hiện.
Một người, một kiếm, đã đủ!.
Dù Cổ Phi Dương là Vũ Tiên cảnh thập trọng, phong hỏa chi kiếp, thế nhưng hắn giờ phút này, vẫn muốn đánh.
Đằng sau, đã không có đường lui.
Ong ong ong...
Mà trong chốc lát, bốn phía thân thể Cổ Phi Dương, bảy đường sáng theo tiếng vù vù vang lên, bất ngờ xuất hiện.
- Thất Vũ Quy Tiên Thuật!
Nhìn thấy bốn phía thân thể Cổ Phi Dương biến hóa, Mục Vân bật thốt.
- Ngươi thế mà nhận biết?
Nhìn thấy Mục Vân biểu lộ, Cổ Phi Dương ngạc nhiên.
- Làm sao không nhận biết?
Khổ Tình Kiếm trong tay Mục Vân phát ra một trận run rẩy, thấp giọng nói:
- Thất Vũ Quy Tiên Thuật của Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn, không nghĩ tới, cũng truyền cho các ngươi!
- Xem ra ngươi biết không ít, ngay cả Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn đều biết.
Sắc mặt Cổ Phi Dương vẫn ôn hòa, cười nói:
- Lúc đầu ta và bọn người Bạch Tuyệt đều muốn đi vào Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn, đáng tiếc, ba người bọn họ chết rồi, cùng là người Huyền Không sơn, ta không thể làm gì khác hơn là báo thù cho bọn họ.
Vừa dứt lời, Cổ Phi Dương giết ra.
Mà cùng lúc đó, Khổ Tình Kiếm trong tay Mục Vân đánh ra một chiêu, kiếm tẩu thiên phong, lao thẳng tới Cổ Phi Dương, Mục Vân có bảy thành kiếm tâm, lĩnh ngộ kiếm thuật cao siêu, cùng với đủ loại kỳ ngộ bên trong Thần Không bảo động khiến cho hắn lĩnh ngộ đối với kiếm pháp đến một cấp độ mới.
Nhìn thấy Mục Vân đánh tới một kiếm, bàn tay Cổ Phi Dương từ bên hông co lại, một thanh trường kiếm, bỗng nhiên xuất hiện.
- Ngươi cũng dùng kiếm!
- Có lẽ kiếm pháp của ta còn tốt hơn ngươi!
Cổ Phi Dương tự tin cười một tiếng, giết ra.
Hai thân ảnh nháy mắt đan vào một chỗ.
Mà cùng lúc đó, toàn bộ Lạc Hồn đảo, khắp nơi đều có võ giả giao chiến.
Huyết Minh phát triển năm năm, tuyển nhận thành viên tương đối nghiêm khắc, hiện tại bất quá chỉ có mấy ngàn người.
Nhưng cũng may có Huyết Sát đảo Thiên Kiếm sơn gia nhập, cục diện hiện tại miễn cưỡng chịu đựng được.
Chỉ là dần dần, bên trong Huyết Minh, võ giả Vũ Tiên cảnh cùng võ giả Thông Thần cảnh nhất định không cách nào gánh vác công kích.
- Giết!
Mà ngay giờ phút này, từng tiếng chém giết đột nhiên từ trên mặt biển truyền đến.
- Bảy mươi hai hòn đảo Nam Hải, Linh Sư đảo tới cứu viện Huyết Minh!
- Phá Hài đảo đến đây chi viện Huyết Minh!
- Linh Luân đảo đến đây chi viện Huyết Minh!
Trong lúc nhất thời, từng tiếng gào thét vang lên, lần lượt từng thân ảnh từ trên mặt biển xông tới, giết vào đến trong đám người.
Bảy mươi hai hòn đảo Nam Hải, giờ khắc này thế mà đến năm mươi bốn đảo.
Thân là người Nam Hải, tất cả giao dịch của bọn hắn cơ hồ đều do Huyết Minh toàn quyền phụ trách.
Nếu như Huyết Minh bị diệt, vậy sinh ý bọn hắn sẽ xuất hiện khoảng trống rất lớn.
Quan trọng nhất, Huyết Minh xuất ra linh đan, linh khí, giá cả lợi ích thực tế, nhưng phẩm chất lại hơn địa phương khác quá nhiều, năm năm qua, khiến cho bảy mươi hai hòn đảo Nam Hải cũng phát sinh biến hóa nghiêng trời lệch đất.
Bọn hắn không phải đang trợ giúp Mục Vân, mà là đang trợ giúp chính mình.
Bạn cần đăng nhập để bình luận