Vô Thượng Thần Đế

Chương 3545: Chém chết Dương Đỉnh Thiên (1)

Tự mình đi.
Mục Vân ngây dại, không ngờ Thi Phi Huyên lại bướng bỉnh như thế.
Nhưng hiện tại trong lúc nguy cấp, không phải là thời điểm quật cường.
- Chúng bây giờ ta bị nhốt trong kiếm trận, không giết chết Dương Đỉnh Thiên, ai cũng trốn không thoát.
Mục Vân gầm gừ:
- Đưa chuyển thứ hai của bí pháp cho ta! Nếu không, tất cả chúng ta sẽ chết ở đây!
Thân thể mềm mại của Thi Phi Huyên run lên, cắn răng cắn môi, dậm chân, cuối cùng cũng lấy ra một viên Ngọc Nguyên Châu, nói:
- Được, ta đưa cho ngươi! Nhưng ngươi phải đáp ứng ta, chờ sau khi trở về, ngươi phải gặp trưởng bối với ta, để cho bọn họ ra tay, xóa đi ký ức của bí mật Thi Hoàng Bá Thể Quyết.
- Không thể để ngươi chiếm được.
Nghe vậy, Mục Vân gật gật đầu, nói:
- Được, ta đáp ứng ngươi, chờ sau khi đi ra ngoài, ta nguyện ý xóa đi ký ức về Thi Hoàng Bá Thể Quyết,.
Vành mắt Thi Phi Huyên phiếm hồng, bất đắc dĩ, chung quy vẫn giao Ngọc Nguyên Châu cho Mục Vân, nói:
- Ngươi hảo hảo tìm hiểu, ta giúp ngươi ngăn cản Dương Đỉnh Thiên tập kích.
- Ừm.
Mục Vân cũng không nói nhảm nữa, tiếp được Ngọc Nguyên Châu, khoanh chân ngồi xuống, bắt đầu hấp thu linh khí của Ngọc Nguyên Châu.
Mà nhiệm vụ ngăn cản Dương Đỉnh Thiên thì giao cho Thi Phi Huyên.
Đại tiểu thư có kinh nghiệm chiến đấu cơ hồ bằng không, hiện tại cả người đều đang phát run, nhưng nàng không có lùi bước, mà là rút ma đao ra, xuất chiến.
Kiếm khí đầy trời, điên cuồng chém xuống, Thi Phi Huyên liền vung đao ngăn cản, nàng có tu vi Hóa Thánh Cảnh đỉnh phong, nhưng kinh nghiệm chiến đấu thật sự quá kém, lúc lâm trận, căn bản không phát huy được thực lực của mình.
Một đợt kiếm khí lớn, nàng chỉ ngăn cản năm thành, còn lại năm thành kiếm khí, đều điên cuồng chém tới.
Mà hai mắt Mục Vân nhắm nghiền, còn đang hấp thu linh khí của Ngọc Nguyên Châu, Thi Phi Huyên không có cách nào, chỉ có thể dùng thân hình yếu ớt của mình, đi ngăn cản kiếm khí tập kích.
Trong nháy mắt, nàng đã đầy vết thương, quần áo đều bị kiếm khí xé nát, da thịt trắng như tuyết lộ ra.
Mục Vân không ngừng hấp thu linh khí của Ngọc Nguyên Châu, trong viên Ngọc Nguyên Châu này, phong ấn huyền bí của Thi Hoàng Bá Thể Quyết chuyển lần thứ hai, hắn cũng đồng loạt hấp thu, pháp môn huyền diệu, xẹt qua ở trong đầu hắn, hắn có loại cảm giác thoải mái.
Xoạt!
Giống như có thứ gì đó nứt ra, khí tức trong cơ thể Mục Vân không ngừng lớn mạnh, tu vi của hắn, cũng điên cuồng tăng trưởng.
Hóa Thánh cảnh!
Giờ khắc này, Mục Vân cảm giác được, hắn đã thăng cấp Hóa Thánh cảnh.
Vừa vào Hóa Thánh, thành tựu vị Thánh Nhân, càng gần một bước.
Cái này thật sự quá khủng bố, hắn vừa mới thăng cấp Bán Thánh, còn không có bao lâu, nhưng hiện tại, cư nhiên thân vào cảnh giới Hóa Thánh.
Khí tức của hai khỏa Ngọc Nguyên Châu này, thật sự quá hùng hồn, hơn nữa còn phong ấn công pháp cổ xưa tiền bối lưu lại, Mục Vân nhất nhất hấp thu, đúng là đột phá.
Nguyên Châu, ẩn chứa khí tức thiên địa nguyên lực, linh khí trong Ngọc Nguyên Châu, càng thêm mênh mông vô biên, Mục Vân liên tục hấp thu hai khỏa Ngọc Nguyên Châu, lần này đột phá, hắn nhất thời cảm thấy, thực lực của mình, tăng trưởng vô cùng, khí tức trong cơ thể, điên cuồng lớn mạnh.
- Hóa Thánh! Ta rốt cục đến Hóa Thánh.
Trong lòng Mục Vân mừng như điên, hiện tại đến Hóa Thánh, khoảng cách đến Thánh Nhân cao cao tại thượng kia, chỉ có một bước.
Một bước này cách xa, hàng tỷ năm qua, không biết đã vây chết bao nhiêu người, vô số người khổ tu cả đời, chỉ có thể ở lại Hóa Thánh, thủy chung không cách nào nhìn thấy con đường đến Thánh Nhân.
Dưới Thánh Nhân đều là con kiến hôi, nếu như không thể lập địa thành Thánh, chung quy là tồn tại như con kiến hôi.
Chỉ có đăng lâm Thánh Nhân, mới có thể có tư cách ngạo thị thiên địa.
Mà giờ khắc này, Mục Vân đã đến gần, hắn cách Thánh Nhân, đã rất gần, hắn tin tưởng, bước này, là con đường của mình phải đi, cuối cùng có một ngày, hắn sẽ tìm hiểu Thánh Nhân đại đạo, trở thành Thánh Nhân.
Mà so sánh với Mục Vân mừng như điên, Thi Phi Huyên thì ảm đạm đi rất nhiều, trên người trải rộng vết thương, còn đang khổ sở chống đỡ, nàng há mồm phun ra máu tươi, sắc mặt tái nhợt, tóc rối bời, cảm giác mình thật sự muốn chống đỡ không nổi.
Mà đúng lúc này, Mục Vân mở mắt ra.
Một con mắt phải của hắn lộ ra hơi thở tang thương cổ xưa.
Thương thiên chi nhãn, mở ra.
Mục Vân vừa mở ra thương thiên chi nhãn, kiếm khí ba động đầy trời, trong nháy mắt tan thành mây khói.
Tu vi lên đến cấp bậc Hóa Thánh, thực lực tăng mạnh, uy lực thương thiên chi nhãn, cũng tăng lên rất lớn.
- Ừ?
Nhìn thấy Mục Vân tỉnh lại, Dương Đỉnh Thiên không khỏi lộ ra thần sắc ngưng trọng.
Xoạt!
Không gian kiếm trận, nghiền nát.
Kết giới chân không, trong nháy mắt biến mất.
Dưới thương thiên chi nhãn của Mục Vân, hết thảy không gian ba động đều vô dụng.
Tiếng bên ngoài, gió thổi cỏ lay, chim thú kêu to, lại một lần nữa truyền vào lỗ tai Mục Vân, thiên địa sinh sôi, vạn vật chuyển động, trong lòng Mục Vân, một mảnh bình tĩnh.
Nhưng cục diện bình tĩnh, cũng không có kéo dài bao lâu, một trận quỷ khóc lang tru ngập trời, điên cuồng vang lên, vô tận âm phong gào thét, chấn triệt thiên địa.
- Thi Hoàng Bá thể quyết, chuyển thứ hai, mở ra.
Mục Vân không chút do dự, mở ra Thi Hoàng Bá Thể quyết chuyển thứ hai, đây là nhất phẩm thánh quyết hàng thật giá thật, không còn là tiểu thánh quyết gì nữa.
Chuyển thứ hai mở ra, trên người Mục Vân lượn lờ hắc khí, hình thành một bộ quỷ giáp màu đen, không còn là áo choàng, mà là một bộ thi hoàng quỷ giáp khủng bố, trên mỗi một khối giáp, đều khắc bộ dáng yêu ma quỷ quái, dữ tợn vô cùng.
Mục Vân cầm Liệt Thiên Đao trong tay, đứng tại chỗ, giống như ma thần bò ra từ tu la địa ngục. Thi Phi Huyên ngơ ngác nhìn hắn, thành công, lúc này Mục Vân đã thành công nắm giữ Thi Hoàng Bá Thể quyết chuyển thứ hai, hơn nữa còn tăng tiến đến Hóa Thánh.
Dương Đỉnh Thiên nhìn thấy khí tức Mục Vân tăng vọt, còn phá vỡ chân không loạn kiếm trận của hắn, nhất thời kinh ngạc, lúc này Mục Vân giống như địa ngục ma hoàng, thân mặc quỷ giáp, tay cầm Liệt Thiên đao, làm cho người ta sợ hãi.
Nhưng nhìn kỹ, Dương Đỉnh Thiên phát hiện, Mục Vân chỉ là thăng cấp cảnh giới Hóa Thánh, còn chưa tới cấp bậc Thánh Nhân, nhất thời thở phào nhẹ nhõm, ha ha cười nói:
- Vô dụng, ngươi không phải Thánh Nhân, ngươi vĩnh viễn không phải địch thủ của ta.
Dưới Thánh Nhân đều là con kiến hôi, Dương Đỉnh Thiên có đầy đủ tự tin, chỉ cần Mục Vân còn chưa tới cảnh giới Thánh Nhân, tuyệt đối không cách nào chiến thắng hắn, cảnh giới chênh lệch, không phải dễ dàng bù đắp như vậy.
Sắc mặt Mục Vân yên lặng, cũng không nói thêm gì, mà là tay cầm Liệt Thiên Đao, tiến lên.
Ầm...
Hắn tiến lên, thiên địa liền run rẩy, quỷ khóc sói tru ngập trời, hung mãnh thảm liệt, ma khí màu đen mênh mông, điên cuồng lan tràn, phương viên mấy dặm, nhất thời thành địa ngục.
Uy lực của Thi Hoàng Bá Thể Quyết chuyển thứ hai, so với đệ nhất chuyển kinh khủng hơn nhiều lắm, chỉ riêng quỷ khí phát ra cũng không phải người bình thường có thể ngăn cản.
Bạn cần đăng nhập để bình luận