Vô Thượng Thần Đế

Chương 1326: Lam Nhãn Hắc Hồn Lang

Mặt đất u ám, khí lãng lăn lộn, ngẩng đầu nhìn không đến ánh sáng bầu trời.
Đây chính là cảm thụ thứ nhất sau khi đám người tiến vào bên trong thông thiên bí tàng.
Đưa mắt nhìn lại, toàn bộ trong thiên địa, tối tăm mờ mịt một mảnh, căn bản không nhìn thấy bất kỳ hào quang có thể nói.
Quan trọng nhất là, chỗ ánh sáng kia lấp lánh, từng sợi u quang xuyên thấu qua lòng người, để người ta không rét mà run.
Nơi này, như là Địa Ngục không thấy ánh mặt trời, làm cho tâm thần người chập chờn.
Ô ô...
Từng trận âm phong quét qua, trong nháy mắt đám người rơi vào tới mặt đất, lại phát hiện, quanh người mình tựa hồ toàn bộ đều biến mất vô tung vô ảnh, chỉ có kia khí tức kinh khủng, thủy chung quanh quẩn trong lòng của người ta.
- Mọi người cẩn thận một chút, không được phân tán ra, cường giả thất trọng đứng ở xung quanh, những người khác đứng ở trung ương.
- Vâng!
Vô Cực Ngạo Thiên nhìn xung quanh, sắc mặt trịnh trọng.
Nơi này, khắp nơi đều lộ ra quỷ dị, rất không tầm thường.
Bất quá năm đó Thông Thiên Giáo Chủ bản thân liền là một đời bá chủ, bên trong bí tàng của hắn, đương nhiên không giống bình thường.
- A!
VÔ Cực Ngạo Thiên vừa dứt lời, một tiếng kêu thảm thiết đột nhiên vang lên.
- Xảy ra chuyện gì?
Vô Cực Ngạo Thiên quát:
- Không phải nói, Sinh Tử cảnh thất trọng canh giữ ở xung quanh sao?
- Cung chủ, không thấy Trường lão Vô Cực Càn Hải.
Vô Cực Càn Hải.
Người này là cường giả cảnh giới Sinh Tử cảnh thất trọng uy tín lâu năm bên trong Vô Cực Hóa Thiên Cung, không thấy rồi?
- Không thấy, không thấy là có ý gì?
- A!
Chỉ là Vô Cực Ngạo Thiên vừa dứt lời, lại một tiếng kêu thảm thiết lúc này vang lên, đám người lần này triệt để sợ.
- A... Cứu ta cứu ta.
Đột nhiên, một tiếng kinh hô vang lên, Vô Cực Ngạo Thiên tay mắt lanh lẹ, thân ảnh giống như quỷ mị, một tay trảo ra.
Một trảo này, thổi phù một tiếng vang lên, dùng tốc độ của hắn, phản ứng nhanh như vậy, cuối cùng, thế mà vẻn vẹn bắt lấy một đầu cánh tay.
Tiếng kẽo kẹt kẽo kẹt vang lên, tiếng gặm nuốt khiếp người tại thời khắc này vang lên, khiến cho tất cả mọi người cảm giác khí tức kinh khủng quanh quẩn trong lòng.
- Đáng chết, đến cùng là thứ quỷ gì?
Vô Cực Ngạo Thiên mặc dù biết bên trong bí tàng nguy hiểm trùng điệp, thế nhưng hắn không nghĩ tới, lúc này mới vừa tiến vào đến bên trong bí tàng đã xuất hiện vấn đề bực này.
Hưu hưu hưu...
Mà cùng lúc đó, từng tiếng xé gió vang lên, từng đôi mắt u lam đi tới gần chỗ đám người.
Tiếng thở dốc trầm thấp quỷ dị vang lên, chỗ những ánh mắt u lam chiếu xạ tới liền có thân ảnh phóng nhanh, có người sẽ phát ra tiếng kêu thảm, biến mất không thấy gì nữa, ngay sau đó lại là tiếng kẽo kẹt kẽo kẹt.
- Kết trận!
Vô Cực Ngạo Thiên quát lên một tiếng lớn.
Lần này tiến vào bên trong bí tàng, võ giả Vô Cực tiểu thế giới hơn nghìn người, nếu cứ bị tiêu hao xuống, cái gì cũng không thấy, chỉ sợ cũng sẽ bị diệt xong.
Hắn tuyệt đối không cho phép loại tình huống này xảy ra.
Khanh khanh khanh...
Nhất thời, bên ngoài ngàn người, trong tay các trưởng lão Sinh Tử cảnh thất trọng đều xuất hiện từng như bảo bối la bàn hình tròn, ngay khi xuất hiện, ánh sáng phóng lên trên trời.
Oanh...
Một tiếng nổ vang vang lên, bên trong phạm vi ngàn trượng, ánh sáng như tinh thần óng ánh.
Ô ô...
Nhất thời, từng tiếng ô ô vang lên, cho tới giờ khắc này, đám người mới thấy rõ, thứ công kích bọn hắn chính là từng ác lang thân cao khoảng ba, năm mét, mọc ra một đôi mắt u lam.
Những ác lang có lông toàn thân đen nhánh, từng chiếc như thép nguội, nhìn qua cực kì khủng bố.
Vẻn vẹn như thế liền thôi, còn có thể thấy trong miệng những ác lang này có tí tách máu tươi cùng với một ít thịt nát, rõ ràng là của những võ giả trước đó bị vô thanh vô tức kéo đi.
Thế nhưng, bên trong những võ giả bị kéo đi, không thiếu trưởng lão cảnh giới Sinh Tử cảnh thất trọng, thế mà cũng bị xé rách sạch sẽ.
Những ác lang này, đến cùng là lai lịch gì, thực sự quá cường đại đi.
- Công!
Thấy cảnh này, Vô Cực Ngạo Thiên quát khẽ một tiếng, vừa sải bước ra.
Tiếng phanh phanh phanh vang lên, bước ra một bước này, lực lượng cường đại tàn phá bừa bãi, gây nên từng đợt ba động.
Chí bảo cổ phác như là la bàn vây xung quanh trong tay các trưởng lão hướng ra ngoài.
Bá bá bá...
Từng đạo ánh sáng lúc này triệt để khuếch tán ra, tiếng lốp bốp để người cảm giác trong lòng run rẩy.
Ô ô...
Lập tức, da lông màu đen toàn thân của những ác lang mắt xanh bắt đầu bị thiêu đốt.
Mùi khét lẹt truyền ra.
Chỉ là, càng nhiều ác lang lại không quan tâm, xông đến.
- Minh Viêm Tinh Ba!
Tiếng quát vang lên, Vô Cực Ngạo Thiên vỗ một chưởng vào cổ kính trong tay.
Ông!
Lập tức, tiếng vù vù vang lên, từng đạo quang ba từ từ khuếch tán ra.
Trong nháy mắt những ác lang đụng chạm quang ba, bộ pháp trở nên đung đưa không ngừng, mơ mơ màng màng, giống như uống rượu say, lung lay muốn ngã.
- Giết!
Vô Cực Ngạo Thiên lần nữa hạ lệnh.
Lả tả tiếng vang lên, lần lượt từng thân ảnh giết ra, phóng tới những cái ác lang kia.
Giờ khắc này, những ác lang như bị rót thuốc mê, đi đường đều khó khăn, chớ nói chi công kích, hoàn toàn biến thành thịt trên thớt của những võ giả Vô Cực Hóa Thiên Cung.
Tiếng phốc phốc phốc phốc vang lên, những ác lang bị giết mấy trăm con.
Ngao...
Nhưng đúng vào lúc này, một tiếng rống vang lên, ác lang liên tục không ngừng vọt tới đình chỉ xung kích, toàn bộ rút lui.
Mà cùng lúc đó, quanh mình càng nhiều ác lang cũng đang liên tục không ngừng rút lui.
Không bao lâu, những ác lang đánh thẳng tới giống như thủy triều, lui đi, biến mất không thấy gì nữa.
- Hô...
Thấy cảnh này, Vô Cực Ngạo Thiên cũng nhịn không được thở ra một hơi.
- Đi!
Không nói hai lời, đám người dựng lên ánh sáng, tiếp tục đi tới phía trước.
Chỉ là nháo trò vừa rồi lại để cho đám người hiểu rõ, bên trong thông thiên bí tàng, bảo tàng nhiều, nguy hiểm càng nhiều.
Nhưng gặp được những ác lang kia công kích, không chỉ có Vô Cực tiểu thế giới, các đại tiểu thế giới, cơ hồ lúc này đều gặp được công kích.
Một ít tiểu thế giới thực lực chênh lệch, chỉ có mười mấy tên võ giả cảnh giới Sinh Tử cảnh, thậm chí toàn quân bị diệt.
Vừa tiến vào đến bên trong thông thiên bí tàng, chính là gặp đả kích như thế, khiến cho tất cả mọi người chỉ cảm thấy trong lòng quanh quẩn vẻ lo lắng.
Phanh...
Nương theo lấy một ma lang mắt xanh da lông toàn thân đen nhánh ngã xuống đất, Mục Vân dần dần thu lại thiên hỏa.
- Lam Nhãn Hắc Hồn Lang.
Mục Vân thở ra một hơi nói:
- Loại lang này, chính là hậu đại giữa tiên thú và Thánh thú sinh sôi, bản thân có huyết mạch tiên thú, lại có huyết mạch Thánh thú, bất quá cũng may, tiên tổ Lam Nhãn Hắc Hồn Lang này chỉ là phàm huyết tiên thú, không phải rất mạnh, nếu không những Lam Nhãn Hắc Hồn Lang này, một con đã đầy đủ diệt tất cả chúng ta.
Bạn cần đăng nhập để bình luận