Vô Thượng Thần Đế

Chương 1925: Mang Theo Đan Văn

- Hảo hảo, ta biết ngươi đang suy nghĩ gì.
Mục Vân phất phất tay nói:
- Đã mở ra bảo hạp thứ hai, xuất hiện cái này...
Mục Vân nói, trong tay xuất hiện một cái hộp vuông vức.
Hộp gỗ bốn cạnh, không nhìn ra làm bằng vật liệu gì.
Thế nhưng đặt ở trong tay lại cực kỳ nặng nề.
Mục Vân nhìn Tử Nha, nói:
- Cái này hộp gỗ có hữu dụng với ngươi?
Khi Tử Nha nhìn thấy hộp gỗ, đáy lòng trầm xuống.
Quay người tiếp tục nằm rạp trên mặt đất, thành thành thật thật ngủ tiếp.
Mục Vân biết, gia hỏa này lại thất vọng.
Đưa tay vuốt vuốt hộp gỗ, Mục Vân có chút không nghĩ ra.
Cái đồ chơi này cũng không có danh tự, thật à khiến người nhìn không thấu.
Mà quan trọng nhất là, dùng nhãn lực của hắn, thế mà cũng không nhìn ra, đây rốt cuộc là cái gì tạo thành.
Rất kỳ quái.
Bên trong bảo hạp thứ nhất đặt vào Thương Lang ấn tỉ, cùng tương tự Không Sơn Ấn tỉ hắn trước kia có, nhưng uy lực thì không thể so sánh nổi.
Nhưng lần này lấy được hộp gỗ, nhìn qua giống như một món pháp bảo, nhưng lại không có cách dùng.
Mục Vân trái lo phải nghĩ, không có kết quả kết thúc.
- Thôi, hôm nay nên đi luyện đan.
Mục Vân vừa dứt lời, rời khỏi sơn phong, đi tới Đan Cực các.
Chỉ là lần này, Mục Vân độc thân đi tới Đan Cực các, vừa mới đến cửa vào Đan Cực các, một thân ảnh lại chờ đợi ở nơi đó.
Một gia hỏa Mục Vân căn bản nghĩ không ra.
Nhậm Viêm.
- Mục sư huynh...
Nhậm Viêm hiện tại chắp tay, trên mặt đầy ý cười, đi lên phía trước.
- Ngươi làm sao ở chỗ này?
Nhìn Nhậm Viêm, Mục Vân khó hiểu hỏi.
- Mục sư huynh cũng không quen thuộc Đan Cực các chúng ta, hôm nay Thần tiểu thư không có đi cùng Mục sư huynh, ta dẫn Mục sư huynh làm một ít thủ tục cần thiết đi.
Nhậm Viêm khom người mỉm cười nói.
Nhìn thái độ Nhậm Viêm hơi kỳ quái, Mục Vân hơi sững sờ.
Gia hỏa này... Mượn gió bẻ măng rất nhanh.
Mục Vân sáng tỏ, có lẽ bởi vì mình trước đó luyện chế đan dược.
Chẳng lẽ Nhậm Tu nhìn ra mánh khóe gì?
- Mục sư huynh mời tới bên này...
Nhậm Viêm mang theo Mục Vân, đi vào bên trong Đan Cực các.
- Bên trong Đan Cực các chúng ta hết thảy có hơn bảy trăm vị tiên đan sư, phần lớn là nhân giai và địa giai, ở trong đó, thiên giai tiên đan sư ước chừng trăm vị, mà huyền giai tiên đan sư, chỉ có mười mấy người, hồn giai tiên đan sư... Còn không có.
Nhậm Viêm chậm rãi nói:
- Cho nên Mục sư huynh hiện tại là thiên giai tiên đan sư, hơn nữa còn là thượng phẩm, thực sự làm người ngoài dự đoán.
- Thành tựu ngày sau của Mục sư huynh tuyệt đối là đến cấp độ của ba vị đại sư.
Mục Vân lại cười lắc đầu, mục tiêu của hắn không chỉ có ba vị đại sư.
- Mục sư huynh, nơi này... Chính là ngươi chỗ ngày sau cô đọng đan dược, chuyên môn phân phối một lò luyện đan, Tiên Đỉnh thiên cấp thượng phẩm, còn về nhiệm vụ, tông môn sẽ tuyên bố.
- Một ít đan dược rất khan hiếm, cho nên tông môn thỉnh thoảng gia nhập vào một ít nhu yếu phẩm.
- Mà một ít đan dược thì với tư cách dự trữ, nếu có nhiệm vụ khẩn cấp, Mục sư huynh dùng khẩn cấp đan dược bắt đầu, nếu như không gấp, ngày thường Mục sư huynh có thể luyện chế những dự trữ đan dược.
- Đương nhiên, Mục sư huynh cũng có thể luyện chế những đan dược khác, tông môn hội căn cứ tình huống đến cho cho điểm tích lũy.
Nhậm Viêm một cái một cái, kiên nhẫn chỉ điểm Mục Vân.
Nhìn thấy bộ dáng Nhậm Viêm, Mục Vân không nhịn được cười.
Gia hỏa này...
- Mục sư huynh, vị này, chính là đan đồng chuyên môn phân phối cho ngươi.
Nhậm Viêm hiện tại đi vào bên trong luyện đan thất, một nữ tử bộ dáng thanh tú động lòng người đứng ở nơi đó.
- Mục... Đại sư...
Nữ tử kia một thân váy ngắn màu lam, tóc dài buộc lên đuôi ngựa, buộc ở vào sau đầu, bộ dáng thanh tú, lộ ra một đôi chân dài ngoài không khí, thẳng tắp đứng thẳng, trắng muốt như ngọc.
- Chào Mục đại, đệ tử gọi Châu U.
- Ừm!
Mục Vân cũng không để ý.
- Mục sư huynh, đã như vậy, vậy ta trước cáo từ, những đan dược này chỉ cần hoàn thành, nộp lên cho khố phòng thì có thể thay đổi thành điểm tích lũy, đến trên lệnh bài của ngài.
- Tốt!
Mục Vân nhẹ gật đầu.
Mà giờ khắc này, Mục Vân mới bắt đầu đánh giá bốn phía.
Bên trong luyện đan thất lớn như vậy, đầy đủ mọi thứ, phân phối dược liệu cũng không phải số ít.
Mục Vân nhìn Châu U, chậm rãi nói:
- Ngươi biết luyện đan không?
- A? Biết... Biết một chút.
Tựa hồ không nghĩ tới Mục Vân lại đột nhiên hỏi nàng vấn đề này, Châu U sững sờ.
- Hiểu xử lý dược liệu như thế nào chưa?
- Hiểu rõ...
Nghe đến lời này, Mục Vân nhẹ gật đầu, nói:
- Đã như vậy, vậy ngươi giúp ta xử lý một ít dược liệu, thuận tiện chuẩn bị cho ta một ít dược liệu.
- Vâng!
Mục Vân luyện đan, trên cơ bản không thích có đan đồng bồi bạn.
Nhưng Đan Cực các an bài như thế, hắn cũng không tiện từ chối.
Chắp tay trước ngực, duỗi ra lưng mỏi, Mục Vân chậm rãi nói:
- Đã như vậy, kia chuẩn bị bắt đầu đi.
- Vâng!
Vừa dứt lời, Mục Vân đứng trước đan lô.
Thiên hỏa tràn ngập, Mục Vân cẩn thận thăm dò vào trong lò đan.
Tiếng chi chi vang lên, trong lò đan xuất hiện từng tiếng ầm ầm xùy vang.
MỤC Vân rút về thiên hỏa, điểm điểm ánh sáng thiên hỏa bên trong dần dần tiêu tán.
Đan hôi.
Nói đúng ra, bên trong tiên đỉnh tích lũy một ít cặn bã.
Bình thường, luyện đan sư không thể nào làm được hoàn mỹ tiêu hao hết hết thảy dược liệu, cho nên, hoặc nhiều hoặc ít sẽ có một ít cặn bã lưu tại trong lò đan.
Mà Tiên Đỉnh cũng có thể tự hành thanh lý, nhưng sẽ tồn tại một ít khó mà thanh trừ.
Mục Vân cử động để Châu U một bên hai mắt tỏa sáng.
Thiên hỏa là thứ mỗi một vị tiên đan sư tha thiết ước mơ.
Nhưng dù ở hạ giới hay Tiên giới, thiên hỏa đều thưa thớt, mà lại có thể ngộ nhưng không thể cầu.
Mục Vân có thể thu phục thiên hỏa, luyện đan một đường, tất nhiên sẽ bằng phẳng hơn rất nhiều.
Nếu nàng nhìn thấy bên trong thân thể Mục Vân có bốn loại thiên hỏa, chỉ sợ sẽ kinh ngạc đến ngây người.
Bất quá lúc này Mục Vân cũng không nghĩ tới khoe.
Thanh lý đan hôi, Mục Vân bắt đầu luyện chế tiên đan.
- Thế nào?
Mà cùng lúc đó, bên trong một căn phòng cách xa luyện đan thất, hai thân ảnh đứng chắp tay.
Một người trong đó chính là Nhậm Tu đại sư.
Mà bên người Nhậm Tu đại sư lại là một nam tử trung niên.
- Không tệ, vẻn vẹn thanh lý đan hôi đã có thể thấy được, bản lĩnh kẻ này rất vững chắc.
Trung niên nam tử kia một thân trường sam màu trắng, khuôn mặt hòa ái, tóc mai hai bên hơi bạc.
- Đúng, kẻ này đúng là không đơn giản!
Nhậm Tu đại sư ha ha cười nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận