Vô Thượng Thần Đế

Chương 214: Biện Pháp Mạnh

Phốc...
Nghe được lời của Tô Hân Nhiên, mọi người đứng tại chỗ kém chút đã phun ra một ngụm máu.
Sinh tiểu hài tử? Tô Hân Nhiên này thật đúng là gì cũng dám nói.
Mà đổi thành một bên khác, Vương Hinh Vũ, Ngạn Vân Ngọc, Tiêu Bất Ngữ mấy người thấy cảnh này, nhưng đều lộ ra nét mặt cổ quái.
- Hắn đang làm gì? Định làm anh hùng sao?
Giọng của Tiêu Bất Ngữ châm chọc khiêu khích.
- Dù nói thế nào, học viên lớp cao cấp, đều là cảnh giới Linh Huyệt cảnh tam trọng, gia hỏa này muốn dùng sức một mình hắn đánh sao? Nằm mơ đi.
- Thật là một gia hỏa cuồng vọng tự đại.
Vương Hinh Vũ lắc đầu cười khẽ.
Thân là một chủ nhiệm đạo sư cao cấp, nàng tự nhiên biết, học viên lớp cao cấp có bao nhiêu lợi hại.
Mỗi một vị học viên, thấp nhất đều là Linh Huyệt cảnh tam trọng, mới có thể tấn thăng lên thành lớp cao cấp.
Mà trong học viên lớp cao cấp còn có không ít gia hỏa đạt tới Linh Huyệt cảnh tứ trọng, ngũ trọng.
Phía trên Linh Bảng Lôi Phong viện, toàn bộ là học viên lớp đặc cấp, lớp đặc cấp ở Lôi Phong viện, chỉ có một lớp.
Mà muốn trở thành học viên lớp đặc cấp, chính là đầu tiên cần tiến vào lớp cao cấp.
Cho nên, trong khối cao cấp, mỗi cách một đoạn thời gian, sẽ có một hai học viên thiên tài, khiêu chiến cao thủ Linh Bảng, tiến vào lớp đặc cấp.
Cao thủ Linh Bảng đại biểu cho thiên tài mạnh nhất Lôi Phong viện.
Tương tự như mỗi một vị trí Long Bảng trong Thất Hiền học viện!
Mà Long Bảng chính là trong bảy lớp đặc cấp trong bảy đại viện, cuối cùng so tài chọn ra một trăm người mạnh nhất.
Một trăm người kia, có thể nói là thiên phú yêu nghiệt, thực lực cường hãn, thậm chí rất nhiều cao thủ Long Bảng, thực lực không thua gì chủ nhiệm đạo sư cao cấp.
Nhìn thấy Mục Vân muốn đánh tan một đám người, Vương Hinh Vũ tự nhiên là không tin.
Dù nói thế nào, lớp sáu cao cấp cũng là Khô Du Chá dốc lòng dạy thành lớp cao cấp, học viên trong đó không có một người nào đơn giản.
Mục Vân muốn đánh bại bọn hắn, khó! Khó như lên trời!
- Được, tiếp theo, để chúng ta nhìn trận trò hay đi.
Không tin Mục Vân, không chỉ là mấy vị đạo sư lớp cao cấp, còn có đông đảo học viên lớp sơ cấp, lớp trung cấp cùng với một ít đạo sư vây chung quanh.
Lớp sơ cấp, lớp trung cấp, lớp cao cấp, lớp đặc cấp, tầng tầng tiến dần lên.
Không thể không nói, một ít học viên lớp cao cấp, tu vi của bọn hắn còn mạnh hơn so với đạo sư lớp sơ cấp, trung cấp.
Huống chi là một đoàn!
- Phong Dụ Nhàn, bắt giữ hắn cho ta, khiến Trịnh chủ nhiệm xấu mặt, Mục Vân này, ta nhất định phải giao đến trong tay viện trưởng, để hắn mất hết thể diện.
Khô Du Chá dùng một chưởng đẩy ra Thanh Trĩ, Thanh Sương, hắn vội vàng ra lệnh.
- Vâng!
Phong Dụ Nhàn, chính là học viên lớp sáu cao cấp, bản thân hắn cũng có thiên phú cực mạnh, hiện nay, đã đạt đến cảnh giới Linh Huyệt cảnh tứ trọng, mở huyệt Dương Lăng Tuyền, thân thể quán thông một mạch, thực lực không thể khinh thường.
Quan trọng nhất là, sau lưng hắn, còn có hơn mười vị học viên lớp 6 cao cấp cảnh giới chỉ yếu hơn hắn một chút.
- Không tệ, không tệ, đều là người có cốt khí!
Mục Vân thưởng thức nói:
- Thiên phú cũng tạm, chỉ là so với học viên lớp chín trung cấp ta vẫn là kém rất nhiều.
- Ngươi muốn chết!
Phong Dụ Nhàn thấy Mục Vân hiện tại còn dám trào phúng bọn hắn, lúc này hắn giận dữ.
Uy tín học viên lớp cao cấp, không được xúc phạm, Mục Vân chỉ là một vị lớp sơ cấp mới thăng lên thành đạo sư lớp trung cấp mà thôi, hắn không có tư cách.
- Lũ ranh con lớp chín, đều trừng to mắt nhìn kỹ, ta ngày thường dạy các ngươi, đều ở nơi này.
Nhìn thấy hơn mười người vọt tới, Mục Vân không chút hoang mang, bước ra một bước.
Ầm...
Một tiếng ầm vang vang lên, một bóng người, ầm vang lui lại, đập xuống đất, mặt đất bất ngờ xuất hiện một cái hố sâu.
- Đây là... Vô Thượng Minh Thân trong Minh Thể Quyền.
Thấy cảnh này, Hoàng Vô Cực sững sờ, bất khả tư nghị nói.
Giờ phút này, Mục Vân chân đạp đất mặt, đối mặt với người trước mặt, một cước đá ra.
Ầm...
Hiên Viên Chá với Cảnh Tân Vũ há to miệng, đồng thời kinh ngạc nói:
- Vương Bá Kim Thân Trường Long Bãi Vĩ!
Nhìn thấy Mục Vân thi triển, bọn hắn như hiểu ra nhiều thứ.
Đây mới thực sự là Trường Long Bãi Vĩ, trước đó bọn hắn dựa theo võ kỹ công pháp, cùng với Mục Vân đưa ra phê bình chỉ dạy bọn hắn tu luyện, vẫn y như cũ không bắt được trọng điểm, bây giờ thấy, bọn hắn mới ngộ ra.
Ngay sau đó, Mục Vân thi triển một chiêu một thức.
- Mị Ảnh Thần Tông Môn!
- Vô Thượng Minh Thân!
- Vương Bá Kim Thân!
- Vũ Lăng Thương Pháp!
- ...
Từng bộ võ kỹ được Mục Vân thi triển ra, mà hắn xuyên qua trong đám người, giống như năm người có thể đụng chạm lấy góc áo của hắn.
Mạnh!
Đến thời khắc này, Lâm Hiền Ngọc cũng không khỏi không bội phục.
Hắn cho là mình dùng cảnh giới Linh Huyệt cảnh tứ trọng, huyết ngược Trịnh Thành Vân đã là vô cùng ghê gớm.
Nhưng bây giờ mới phát hiện, nếu như cho hắn giao thủ với Mục Vân, tình huống của hắn cũng sẽ giống như Trịnh Thành Vân bây giờ, thua rối tinh rối mù.
Mà nhìn hắn thi triển những võ kỹ kia, quả thực là Hỗn Nguyên thuần thục, giống như chìm đắm trong đó mấy ngàn năm, nào giống như lần đầu tiên thi triển.
- Gia hỏa này... Đến tột cùng có bao nhiêu biến thái.
Lúc này Lâm Hiền Ngọc mới phát hiện, Mục Vân cường đại không chỉ là thủ đoạn của hắn, còn có thực lực của hắn.
Chỉ là hắn chưa từng biểu lộ, cho nên mới bị người khác cho rằng, hắn chỉ dựa vào thân phận thiếu tộc trưởng Mục gia của mình, không sợ trời không sợ đất!
Khiếp sợ không chỉ chỉ là Lâm Hiền Ngọc, còn có đông đảo học viên của trung cấp cửu ban.
Bọn hắn thật hoài nghi mình bị hoa mắt.
Đây là Mục đạo sư của bọn hắn sao?
Xuất thủ cấp tốc, phản ứng nhanh nhẹn, quan trọng nhất là, phàm là người có thể tới gần hắn, không ai mà không bị hành hung một trận rồi ném ra ngoài.
Mà làm cho người ta không thể tưởng tượng nổi nhất là, mắt thấy có người chỉ kém chút nữa đã làm bị thương hắn, cuối cùng trong chốc lát đó lại đột nhiên dừng lại, hoặc là bị đánh gãy, hoặc là bị ngăn cản cản, giống như trước đó Mục Vân đã biết, bọn hắn sẽ xuất hiện ở nơi đó.
Sợ hãi than, thần kỳ!
- Ha ha... Không ngờ, vẫn là có chút tài năng mà!
Nhìn Mục Vân cử động, Ngạn Vân Ngọc mỉm cười, không thèm để ý nói.
Tiêu Bất Ngữ nhíu mày mở miệng:
- Hắc hắc, Ngạn Vân Ngọc, ngươi có muốn đi lên chơi đùa với hắn hay không, nói không chừng, trung cấp cửu ban tương lai tấn thăng thành cao cấp cửu ban, chính là đối thủ của ngươi.
- Bằng hắn cũng xứng sao?
Ngạn Vân Ngọc hừ hừ, quay người rời khỏi.
Náo nhiệt như vậy, căn bản không đáng xem.
- Vương đại nữ thần sẽ không coi trọng hắn chứ? Ngươi xem một chút, lợi hại bao nhiêu, mấy chục người còn không sợ, thích không?
- Tiêu Bất Ngữ, ngươi nên quản cái miệng của ngươi đi.
Vương Hinh Vũ cắt một tiếng:
- Chỉ là Linh Huyệt cảnh tam trọng, tiểu đả tiểu nháo, ngươi vẫn nên ngẫm lại, lập tức sẽ đến trận chiến với cao cấp ban, cao cấp tứ ban của ngươi có thể thua ở trong tay cao cấp tam ban của ta hay không.
Bạn cần đăng nhập để bình luận