Vô Thượng Thần Đế

Chương 3883: Trì Dao Tiên Tử (1)

- Đại vị cảnh!
Thấy cảnh này, Hoàng Diễm, Mặc Vũ đều biến sắc.
Mục Vân đây quả thực là quái vật đột phá.
Hắn đến Thánh Vương trung vị cảnh mới bao lâu, lại đột phá rồi?
Cho dù lại tu hành bên trong Sinh Tử bí các, cũng bất quá hơn mười năm mà thôi, đối vu thánh vị mà nói, một tiểu cảnh giới đề thăng, chí ít cần trên trăm năm, gia hỏa này, căn bản không thể theo lẽ thường để cân nhắc.
Oanh...
Tiến lên, nắm chặt song quyền, giờ khắc này, Thánh Vương khí tức ngưng thực, vô cùng cường đại.
Mục Vân duỗi hai tay ra, nhìn thân thể mình.
- Tuyệt không thể tả.
Mục Vân thì thầm nói:
- Đã như vậy, thử một chút xem sao.
Trong chốc lát, hắn xông ra, đối mặt hai người Thanh Đông Minh, đánh tới.
Oanh...
Một quyền cuồng bạo, một quyền đơn giản, oanh ra.
Phốc...
Sát na, hai người Thanh Đông Minh, căn bản không có cách ngăn cản, bị Mục Vân một quyền đập bay.
Thái Thân cùng Cừu Minh Khôn hai người hiện tại cũng nghẹn họng nhìn trân trối.
Gia hỏa này, quả thực là quái vật.
Thế mà đến Thánh Vương đại vị cảnh.
- Cảm giác rất tốt!
Mục Vân cười cười, nhìn bốn phía, một cỗ khí tức cường đại, phóng thích ra.
- Thiên Xà Vệ nghe lệnh, Thanh Minh đã bị ta giết chết, hiện tại, một người Thanh Diên tộc cũng không thể bỏ qua.
- Vâng.
Trong chớp nhoáng này, rất nhiều Thiên Xà Vệ cảm giác được khí tức Mục Vân, sắc mặt đầy vui mừng.
Một vị cường giả Thánh Vương đại vị cảnh, đầy đủ cải biến chiến cuộc.
Mục Vân chỉ cần giải quyết những tầng thứ Thánh Vương kia, đám người còn dư, không chiến tự bại.
Chiến cuộc, trong nháy mắt này cải biến.
Giờ khắc này, Thanh Phương Hồi lại mộng.
Thanh Minh chết!
- Đáng chết!
Thanh Phương Hồi thấp giọng mắng:
- Sớm nói cho tiểu tử này, đừng làm ẩu, đừng làm ẩu, hiện tại tốt rồi.
Thanh Minh chết trong tay Mục Vân, là hắn vạn vạn không nghĩ tới. Mà càng không có nghĩ tới là, Mục Vân thế mà đột phá đến Thánh Vương đại vị cảnh.
- Chuẩn bị rút!
Thanh Phương Hồi quát khẽ.
- Rút? Ngươi rút đi đâu?
Tiếng lạnh lùng vang lên, Phong Ngọc Nhi hiện tại thân thể thay đổi, bỗng nhiên hóa thành bản thể Thiên Tình Huyền Xà ngàn trượng.
Thấy cảnh này, Thanh Phương Hồi khẽ quát một tiếng, hóa thành một Diên điểu màu lam.
Thanh sắc diên điểu, thể trạng mấy trăm trượng, lợi trảo sắc bén, vừa xuất hiện, một đạo cuồng phong, đập xuống.
Trong chớp nhoáng này, đám người có thể cảm giác được, áp bách cường đại.
- Không hổ là Thánh Vương cực vị cảnh ...
Thái Thân hiện tại nhịn không được nói.
- Ừm, bất quá bây giờ không phải thời gian cảm thán.
Cừu Minh Khôn nhìn Mục Vân giải quyết lấy những địch nhân cảnh giới Thánh Vương, cười nói:
- Mục thống lĩnh xử lý những Thánh Vương kia, chúng ta cũng không thể đứng nhìn, bắt đầu giết từ Cổ Thánh cực vị cảnh đi.
- Tốt!
Hai người hiện tại cũng là chiến ý dạt dào.
Lúc đầu Phong Ngọc Nhi còn dặn dò hai người, quan tâm Mục Vân. Nhưng bây giờ, Mục Vân chỗ nào cần bọn hắn chiếu cố.
Ngược lại bọn hắn, cần Mục Vân chiếu cố.
Hiện tại, nhóm Thiên Xà Vệ, sát khí phóng đại.
Mục Vân hiện tại chuyển động trong rất nhiều võ giả Thánh Vương cảnh của Thanh Diên tộc.
Những Thánh Vương này, hiện tại biến thành phân bón trong mắt của hắn, hắn có thể không nỡ giao cho những người khác giết.
Từng vị Thánh Vương bị chém giết, Mục Vân thôn phệ hết thảy, hóa thành lực lượng trong cơ thể, dung nhập vào bên trong thân thể. Cho dù là thánh vị, võ giả tu hành chú trọng vẫn là huyết nhục cùng hồn phách.
Bất cứ lúc nào bất cứ chỗ nào, huyết nhục cùng hồn phách, thủy chung là căn bản của võ giả.
Mà giờ khắc này, giữa không trung, Phong Ngọc Nhi cùng Thanh Phương Hồi hai người giao thủ, cũng càng thêm cuồng bạo.
Hai Đại Thánh Vương cực vị cảnh, bộc phát thủ đoạn cùng uy lực, cho dù là Mục Vân hiện tại đến đại vị cảnh, nhìn cũng có chút tê cả da đầu.
- Bốn cảnh giới trong Thánh Vương cảnh giới, mỗi một cảnh giới chênh lệch đều cực lớn, vượt cấp khiêu chiến giống như trước kia, tựa hồ gian nan hơn rất nhiều...
Điểm này, Mục Vân không thể không thừa nhận.
Oanh...
Đột nhiên, phía trên giữa không trung, một tiếng vù vù lúc này vang lên.
Thân ảnh Thanh Phương Hồi, đột nhiên lui nhanh, Thanh Diên điểu ảnh to lớn lúc này hóa thành hình người, phun ra một ngụm máu tươi, quát to một tiếng:
- Rút!
Trong chốc lát, lần lượt từng thân ảnh rút lui mà quay về, không dám dừng lại lâu.
Phong Ngọc Nhi vung tay ngọc lên, quát:
- Đuổi theo!
Hiện tại đã tiếp cận Thanh Uyên cốc, Thanh Phương Hồi lần này dẫn người chặn giết, hai đại thống soái khác của Thanh Diên tộc Thanh Triết cùng Thanh Đông Hải, không có gì bất ngờ xảy ra, hẳn là ngăn cản Độc Vương cùng Diệp Vương hai người.
Hiện tại so đấu, chính là thời gian.
Thanh Uyên cốc chính là đại bản doanh Thanh Diên tộc, công phá đại bản doanh, Thanh Diên tộc thua không nghi ngờ.
Đến mức Trì Dao tiên tử nếu xuất thủ, tự có Huyền Sách Tử ứng đối, bọn hắn cần thiết cân nhắc, chỉ là đối thủ tầng thứ Thánh Vương.
Đại quân nhất cổ tác khí, tiếp tục tiến hành truy kích.
Mà giờ khắc này, chiến thắng này, đối với khắp cả Thiên Xà Vệ mà nói, đều thuộc về đề cao sĩ khí.
Bên trong Thiên Tình Huyền Xà tộc, bọn hắn thuộc về tồn tại bị người không coi trọng, nhưng bây giờ, một trận chiến này, lại làm cho bọn họ tìm được lòng tin.
Nhất là một đội Thiên Xà Vệ Mục Vân suất lĩnh.
Lúc đầu đối với Mục Vân, bọn hắn cũng không có cảm giác công nhận quá mạnh.
Nhưng trận chiến này kết thúc, ngược lại để bọn hắn nhìn thấy Mục Vân cường đại.
Cường giả, dễ dàng nhất đạt được người ta công nhận.
Đối mặt Thanh Minh, Mục Vân chưa từng e ngại.
Mà sau khi chém giết Thanh Minh, Mục Vân càng cấp tốc điều chỉnh trạng thái, đi xoá bỏ những địch nhân Thánh Vương cảnh giới có tính uy hiếp rất lớn.
Thống lĩnh dạng này, đi theo tựa hồ cũng rất tốt.
Đại quân tốc độ cực nhanh, mà trên đường đi, Thanh Phương Hồi đã là triệt để không biết bóng dáng, đối với sơn mạch phụ cận Thanh Uyên cốc, bọn hắn hiển nhiên quen thuộc hơn một ít.
- Phía trước chính là Thanh Uyên cốc.
Phong Ngọc Nhi hiện tại trầm giọng nói:
- Mọi người từ giờ trở đi cần cẩn thận một chút.
- Ừm!
Đại quân đến gần Thanh Uyên cốc, bất ngờ nhìn sang.
Toàn bộ Thanh Uyên cốc, cùng chia nam bắc hai cửa ra vào, chỗ cửa ra vào, tu kiến vô cùng xa hoa.
Giờ khắc này, đám người Mục Vân xuất hiện tại lối vào phía bắc.
Ở lối vào kia, tu kiến một cái tường thành, một cánh cửa lớn, trọn vẹn cao mấy chục mét.
Mà giờ khắc này, trên cửa thành, hàng trăm hàng ngàn thân ảnh, nghiêm chỉnh mà đối đãi, Thanh Phương Hồi, thình lình xuất hiện.
- Xem ra là sơn cùng thủy tận.
Phong Ngọc Nhi cười cười.
- Cẩn thận là hơn.
Mục Vân nhìn về phía trước, nói:
- Thanh Diên tộc đã dám bốc lên chiến sự, chỉ sợ chuẩn bị, không chỉ chừng này...
- Ta hiểu rõ.
Mục Vân hiện tại nhìn về phía trước, bên trong ánh mắt mang theo cẩn thận.
Bên cạnh thân Thanh Phương Hồi, một thân ảnh kiều tiểu đứng vững.
Chính là Thanh Điểu.
Thanh Điểu hiện tại nhìn phía dưới, cười lạnh nói:
- Phong Ngọc Nhi, không nghĩ tới Lạc Tư Đặc cùng Linh Triệt không giết chết ngươi, ngươi thật đúng là mạng lớn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận