Vô Thượng Thần Đế

Chương 2063: Một Vòng Kim Mang

Giờ khắc này, Mục Vân vẫn không có đình chỉ động tác của mình.
Hồi lâu sau.
Tiếng lốp bốp vang lên từ trong thân thể của hắn.
Từ bên ngoài, đám người Thánh Như Ý thấy là bên trong thân thể Mục Vân hiện tại giống như rang đậu, lốp bốp rung động.
Thánh Như Ý nhỏ giọng nói:
- Gia hỏa này sẽ không phải tẩu hỏa nhập ma chứ?
- Tẩu hỏa nhập ma?
Sắc mặt Huyết Vãng Sinh vẫn có chút tái nhợt, khẽ nói:
- Chết mới tốt!
Hạ Sâm cũng là sắc mặt âm tình bất định.
Ba người bọn họ đã nghĩ rất nhiều biện pháp trốn khỏi nơi đây.
Thế nhưng bất kỳ một biện pháp nào đều bị phủ định.
Ba trăm huyết vệ, ba trăm Chân Tiên, mài chết bọn hắn, dễ như trở bàn tay.
Mà tên đầu lĩnh kia một thân hắc bào, còn khảm viền vàng, xem xét là dẫn đầu.
Một mực đứng vững bên cạnh Mục Vân.
Xem như Bọn hắn muốn giết Mục Vân cũng không thể.
Sự thật đúng như thế.
Mục Vân hiện tại mặc kệ bọn hắn đang suy nghĩ gì.
Hồn lực đề thăng, lực lượng tăng cường, khiến cho hắn cảm giác được thân thể thư sướng.
Những hồn lực đề thăng bị hắn áp chế, bắt đầu nhìn thân thể của mình.
Lực lượng bên trong Lục Nhãn Thiên Tinh bị dẫn vào bên trong thân thể, khuếch tán ra toàn thân.
Đau đớn truyền khắp toàn thân.
Nhưng Mục Vân không hoảng hốt.
Hắn dám làm ra cử động người thường không dám, có thứ hắn ỷ vào.
Hắn ỷ vào đến từ hắn kinh lịch làm người hai đời.
Dần dần, thời gian từ từ trôi qua, tiếng nổ đùng đoàng bên trong thân thể Mục Vân càng thêm vang dội.
Tiếng oanh minh khuếch tán ra.
Tiên khí trong cơ thể ngưng tụ đan hoàn, nguyên lực ngưng tụ đan hoàn, trong khoảnh khắc khuếch tán.
Một lần.
Hai lần.
Ba lần.
...
Một lần một lần khuếch trương, sắc mặt Mục Vân đỏ lên, thân thể run rẩy, áp chế gắt gao suy nghĩ của mình.
Không thể ngừng, không thể ngừng.
Hắn biết, một bước này làm ra bao nhiêu cố gắng, có thể khiến cho Tiên khí cùng nguyên lực trong cơ thể hắn trưởng thành lớn bao nhiêu.
Cuối cùng, đến gấp bảy.
Hết thảy mới kết thúc.
Mục Vân chậm rãi mở hai mắt ra.
Đề thăng gấp bảy.
Mà nguyên lực đan hoàn cùng Tiên khí đan hoàn đồng bộ, đề thăng gấp bảy.
Hiện tại, chỉ luận về Tiên khí mênh mông trong cơ thể, hắn có thể so với tứ phẩm Chân Tiên.
Thế nhưng lại thêm nguyên lực đan hoàn, cùng với sức khôi phục khủng bố của hắn.
Cho dù ngũ phẩm Chân Tiên cũng không thể so.
Bước ra một bước này, thực lực đột nhiên tăng mạnh.
Mục Vân biết chắc là thế.
- Hiện tại cảm giác như thế nào?
Quy Nhất lại khó có được mở miệng, dò hỏi.
- Rất tốt!
Mục Vân nắm chặt quyền, cười nói:
- Đề thăng gấp bảy, cảnh giới tứ phẩm Chân Tiên, một tầng hồn quang, đối mặt lục phẩm Chân Tiên cũng không sợ.
- Hắc hắc...
Quy Nhất âm trầm nở nụ cười.
- Thật ra, nếu ngươi thêm chút tâm, dùng hồn lực khuếch trương kiếm giới ngươi cũng có thể.
Mẹ nó!
Nghe đến lời này, Mục Vân mắng:
- Ngươi tên hỗn đản, thế nào không nói sớm?
Mục Vân làm sao biết những thứ này.
Kiếp trước, hắn mạnh nhất cũng chỉ đi đến kiếm đạo, mà lại là mới vừa vào kiếm đạo.
Có thể nói, hắn hiện tại lĩnh ngộ mạnh hơn kiếp trước nhiều lắm.
Nhìn thấy Mục Vân thẹn quá hoá giận, Quy Nhất cười hắc hắc nói:
- Xú tiểu tử, hồn lực có thể đề thăng mở rộng phạm vi cùng lực khống chế kiếm giới, nhưng thực lực ngươi bây giờ quá thấp.
- Nói cho ngươi, ngươi cũng đề thăng không có bao nhiêu.
- Mà kiếm giới ngươi bây giờ khuếch trương trăm mét, đã không tệ.
- Chờ sau này đến cảnh giới Kim Tiên, lĩnh ngộ lực lượng quy tắc không gian, kiếm giới của ngươi song song hợp lực cùng quy tắc không gian, lúc đó lại dùng hồn lực đề thăng, mới là thượng sách.
- Ừm!-
Nhẹ gật đầu, Mục Vân thở ra một hơi, lần nữa tra xét thân thể.
Mỗi lần sau khi đột phá đã dưỡng thành một thói quen.
Thấy rõ ràng chỗ nhỏ bé.
Nhưng ngay thời điểm Mục Vân đang nhìn thân thể của mình, hắn sững sờ.
Nguyên thai... thay đổi.
Nguyên thai, chính là Nguyên Anh cùng hồn phách kết hợp.
Nói đúng ra, là hồn phách thay đổi.
Mục Vân phát hiện, hồn phách hắn trong cơ thể hiện tại không phải màu đen nhánh, mà mang theo một tia ánh vàng.
Mà kim mang lóe lên một cái rồi biến mất.
- Quy Nhất, ngươi có phát hiện hay không, hồn phách của ta đổi màu?
- Không có, hồn phách đều là màu đen, nhìn xem, giống như u linh đêm tối, sao lại biến sắc!
Quy Nhất lại phủ định.
- Ngươi xem một chút lại nói.
Mục Vân lại rất xác định.
Lần nữa nhìn hồn phách mình, quan sát bên trong thân thể, lại phát hiện, hồn phách hoàn hảo không chút tổn hại.
- Không có khả năng.
Mục Vân giật mình.
- Ngươi nhìn, ta nói không có khả năng, ngươi đừng có đoán mò.
Quy Nhất pha trò.
- Hảo, ngươi làm việc của ngươi đi, không có chuyện gì đừng gọi ta, mà ngươi gần đây nếu như tiến vào Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn, tốt nhất bớt nói chuyện với ta, ở trong đó, ai biết những Tiên Vương kia cự đầu kia có thể tra ngươi hay không.
- Ngươi sẽ bị phát hiện?
- Đương nhiên sẽ không.
Quy Nhất lần nữa nói:
- Chỉ là thực lực ngươi quá thấp, mới đến Chân Tiên, chênh lệch quá xa, ta xem chừng, bọn hắn cho dù không cách nào phát hiện ta, cũng sẽ phát hiện trong thân thể ngươi có dị thường, vạn nhất có người mở ngực mổ bụng giải phẫu ngươi.
- ...
Nghe đến lời này, Mục Vân lại im lặng.
Lần nữa nhìn hồn phách mình, Mục Vân phát hiện, hết thảy bình tĩnh, không có bất kỳ cái gì dị thường.
Chẳng lẽ là nhìn lầm rồi?
Mục Vân nhìn hồn phách, suy nghĩ xuất thần.
- Ngươi đừng nghĩ nữa, hiện tại mới là tứ phẩm Chân Tiên, muốn bảo hộ tiểu lão bà của ngươi, chút thực lực ấy chưa đủ.
Vừa nghe lời này, Mục Vân cười khổ.
Quy Nhất nói không sai, hiện tại Vương Tâm Nhã cần hắn bảo hộ.
- Ta biết!
Mục Vân chậm rãi mở mắt, nhìn thấy đám người Thánh Như Ý còn đang chờ, bước tới.
- Để các ngươi lưu lại, là muốn hỏi các ngươi một vấn đề.
Mục Vân mở lời:
- Các ngươi thế nào thoát hiểm? Mà từ nhị phẩm Chân Tiên tấn thăng đến tứ phẩm, tình huống như thế nào?
Vừa dứt lời, Mục Vân nhìn mấy người.
Thánh Như Ý, Huyết Vãng Sinh, Hạ Sâm ba người ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, không có mở miệng.
- Không nói?
Ngữ khí Mục Vân lạnh lẽo.
- Chờ một chút.
Ngay hiện tại, Thánh Như Ý chậm rãi nói:
- Ta nói.
- Tốt!
- Ngươi hẳn phải biết, sau khi tiến vào đường hầm, ngươi gặp phải cái gì? Chúng ta mặc dù không có tiến vào hắn, thế nhưng trong tối tăm, một tiếng vang lên trong đầu, là người kia trợ giúp chúng ta đề thăng cảnh giới, rời khỏi hiểm cảnh, mà lại để chúng ta tìm một người.
- Ta?
Nghe đến lời này, Mục Vân sững sờ.
- Không sai, là ngươi.
Thánh Như Ý thở ra một hơi, nói:
- Người kia nói, ngươi vi phạm ước định giữa các ngươi, để khi chúng ta gặp được ngươi, nói cho ngươi, nếu không tuân thủ ước định, hắn nhất định nghiền xương ngươi thành tro.
Nghe đến lời này, Mục Vân rụt cổ một cái.
Bị một tên Thiên Kiếm Tử nhớ thương, quả thật hỏng bét tới cực điểm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận