Vô Thượng Thần Đế

Chương 3468: Tổ Thần Siêu Nhất Lưu (2)

Phụ thân rời đi, bên trong Mục tộc, thiếu trụ cột.
Nhưng bằng nhị thúc, tam thúc cùng tứ thúc bọn họ, quả thật có thể khiến cho Dương tộc, Thạch tộc các tộc kiêng kỵ.
Nhưng Huyết tộc cùng Vương tộc, căn bản sẽ không sợ.
Hơn nữa quan trọng nhất chính là, trong Dương tộc, hiện tại xuất hiện hai vị lão tổ, cấp độ Hư Thánh, không biết cổ tộc đứng đầu như Huyết tộc cùng Vương tộc, sẽ có tồn tại cái gì.
Trong lòng Mục Vân hiện tại, dần dần ổn định lại.
Nhưng cũng may, huyết mạch thiên phú thôn phệ của mình, tăng lên nhanh chóng, Mục tộc đại kỳ này, hắn nhất định phải chống đỡ.
- Bích Nhân Uẩn, Mục Vân, chuyện hôm nay, Dương Khai Thái ta nhớ kỹ.
Một tiếng rống to vang lên, Dương Khai Thái phẫn nộ gào thét nói:
- Ngày khác Dương Khai Thái ta, nhất định sẽ huyết tẩy Mục tộc.
Tiếng rống vang lên, Dương Khai Thái công kích thêm một chiêu, ầm ầm hạ xuống, sát khí cường hoành, trong nháy mắt phóng thích ra.
- Đánh không lại thì chạy? Quả nhiên vô sỉ.
Bích Nhân Uẩn cũng không có đuổi theo.
Một vị Hư Thánh, bản thân cảnh giới đã rất cường hoành, lĩnh ngộ thời không pháp tắc thâm hậu, muốn chạy, rất khó đuổi theo.
Hơn nữa mặc dù đuổi kịp, muốn giết Dương Khai Thái, cũng khó như lên trời.
Vạn nhất bị người của Huyết tộc cùng Chu tộc xuất hiện, sẽ càng thêm nguy hiểm.
- Hảo tiểu tử!
Nhìn Mục Vân, Bích Nhân Uẩn cười mắng:
- Không hổ là cháu của ta.
- Có lẽ tương lai, càng thêm xuất sắc hơn ngươi.
- Đa tạ nãi nãi khen ngợi.
Mục Vân chắp tay.
- Tiểu tử thúi.
Bích Nhân Uẩn nhìn về phía bên kia, quát:
- Lão nhị, ngươi lại đây cho ta.
- Nương...
- Dẫn người triệt để hủy đi bí giới Dương tộc, đồng thời, phái người tiếp nhận lãnh địa Dương tộc!
Bích Nhân Uẩn hừ nói:
- Dám giết tôn tử Mục Lạc của ta, trong thần giới này, cửu đại cổ tộc, thật sự, bức người quá đáng.
Vạn năm trước, Mục tộc đã bị đánh giấu đầu lộ đuôi, khổ không thể tả.
Nhưng bây giờ, cửu đại cổ tộc vẫn cắn chặt Mục Vân.
Đã như vậy, vậy thì triệt để giao thủ một hồi đi.
- Hảo tôn nhi, chúng ta trở về.
- Vâng.
Mục Vân gật gật đầu, đi theo Bích Nhân Uẩn, mọi người hiện tại, nhất nhất rời đi.
Mục Thanh Lang mang theo Thanh Vũ quân, nhanh chóng quét dọn chiến trường.
Bí giới Dương tộc sụp đổ, môn hạ Nguyên Mộc Tông cùng Linh Thần học viện cũng là cây đổ bưu bầy khỉ tan.
Chỉ bất quá, nơi này mấy chục vạn năm qua, đều bị Dương tộc thống trị.
Nếu muốn nuốt vào trong một ngày, đó chỉ là vũ lực, những thứ khác, đều cần từ từ mưu đồ.
Đoàn người chờ đợi, hiện tại rút lui.
- Huyền Thiên Vệ ngược lại anh dũng, dám cứng đối cứng với Phong Lăng Vệ, Linh Thần Quân.
Bích Nhân Uẩn trên đường mở lời:
- Bất quá chung quy vẫn quả không địch lại, tổn thất không ít, Thanh Vũ quân chạy tới, xem như giải quyết phiền toái.
- Hiện giờ Phong Lăng Vệ cùng Linh Thần Quân chết thương hơn phân nửa, ta thấy Dương tộc, không nhấc nổi sóng gió.
- Ừm!
Mục Vân gật gật đầu.
- Điện hạ.
Trên đường trở về, mấy ngàn thân ảnh, ở trong một tòa sơn cốc nghỉ ngơi hồi phục.
Vân Trung Vụ, Mộ Bạch hai đại thống lĩnh vân dực cùng thống lĩnh của Huyền Thiên Vệ, nhìn thấy Mục Vân đến, đều thở phào nhẹ nhõm.
- Ừm, vất vả rồi!
- Điện hạ vất vả rồi.
Mục Vân gật gật đầu, nói:
- Tổn thương như thế nào?
- Huyền Thiên Vệ tử thương hơn hai ngàn vị, bất quá, Thanh Vũ quân đến, triệt để đánh lui Phong Lăng Vệ cùng Linh Thần Quân, Phong Lăng Vệ toàn quân bị diệt, về phần Linh Thần Quân, tử thương hơn phân nửa, chạy trốn rất nhiều người.
- Ừm.
Mục Vân nhìn mấy người.
- Sau khi các ngươi nghỉ ngơi hồi phục xong, không bị thương, đi tới lãnh địa Dương tộc, trợ giúp Nhị thúc, phối hợp với Quân Thanh Vũ, ổn định cục diện, để tránh xảy ra chuyện ngoài ý muốn.
- Vâng.
- Vâng.
Vân Trung Vụ cùng Mộ Bạch mấy người đều bắt đầu bận rộn.
Nhị thúc vốn có thực lực có thể so sánh với tộc trưởng nhất tộc, mặc dù kém cỏi, nhưng cộng thêm đám người Vân Trung Vụ, Mộ Bạch, trấn thủ trong lãnh địa Dương tộc, không phải vấn đề.
Trừ phi Huyết tộc tiến công.
Bất quá Mục Vân hiện giờ, cũng không có ý định dốc lòng kinh doanh ở Dương tộc.
Vạn năm trước là cửu tộc phạt Mục, mà lần này, Mục Vân lại chuẩn bị, thảo phạt cửu tộc.
Nếu đánh bại một tộc, phái số lượng lớn nhân thủ phòng thủ, binh lực Mục tộc căn bản không đủ.
Nhìn sự suy đồi sau khi giao chiến khắp núi rừng, Mục Vân thở ra một hơi.
Chết và bị thương khủng khiếp.
Khởi xướng chiến tranh, đúng là sẽ có tử thương.
Nhưng nếu cứ tiếp tục như thế, Mục tộc, tử thương sẽ càng lớn, trong thần giới, thập tộc phân tranh, tồn tại đã lâu, hôm nay, hắn nếu viên mãn trở về, vậy thì triệt để giải quyết những thứ này.
Đứng trên đỉnh núi, nhìn về phía trước.
- Sẽ kết thúc!
Mục Vân lẩm bẩm nói:
- Hết thảy, đều sẽ chấm dứt, việc ta còn phải làm, có rất nhiều việc...
Đột nhiên, Mục Vân dứt lời, chỉ cảm thấy huyết mạch bên trong thân thể sôi trào.
Thiên phú huyết mạch tịnh hóa không thuộc về huyết mạch thôn phệ, vào hiện tại, sôi trào lên.
Thân thể hắn dần dần nóng lên, loại cảm giác này, giống như bách hỏa thôn tâm.
Trong nháy mắt, ánh mắt Mục Vân trắng bệch, nhào tới một tiếng, ngã xuống đất, hôn mê bất tỉnh.
Một màn này, có thể nói dọa tất cả mọi người sợ hãi.
Mục Vân vừa rồi còn tốt, sao đột nhiên ngất xỉu?
Xung quanh nhất thời bối rối.
......
Thần giới, giữa một mảnh hỏa sơn, từng tảng đá đỏ bừng, chồng chất thành ngọn núi bàng bạc, khắp nơi bày ra khí tức cực nóng.
- Ngươi… Lại một lần nữa.
Tiếng lạnh lùng, từ từ vang lên.
- Khởi bẩm tộc trưởng, Dương tộc bị Mục Vân mang Huyền Thiên Vệ công phá bí giới, tộc trưởng Dương tộc Dương Thần Phong bị Mục Vân chém giết, bao gồm cả lão tổ Dương Tử Quỳnh bị giết, toàn bộ bí giới, bị Mục Vân thiêu một ngọn lửa...
- Đủ rồi!
Chu Khiếu Thiên quát khẽ một tiếng, gào thét nói:
- Đáng ghét, đáng ghét!
Hiện tại, trong đại điện, nhiệt độ cực nóng, hơn mười thân ảnh, đều xì xào bàn tán.
Dương tộc cùng Chu tộc, có thể nói giao tình thâm hậu mấy chục vạn năm qua.
Hơn nữa, mấy chục vạn năm qua, hai tộc từ ngoại vi đến thành viên hạch tâm, có nhiều thông gia.
Lần này Dương tộc triệt để bị diệt vong, một ít đệ tử Chu tộc bọn họ, chỉ sợ tính mạng cũng không giữ được.
- Mục Vân tiểu nhi, đáng chết.
Khóe miệng Chu Khiếu Thiên hiện tại co giật, hiển nhiên tức giận không nhẹ.
Từ Mục tộc bắt đầu làm khó dễ, đến khi Dương tộc bị diệt, bất quá chỉ là nửa ngày.
Mà hắn, chỉ là vừa mới nhận được tin tức mà thôi.
Mục Vân này, hạ quyết tâm, thủ đoạn lôi đình, nhanh chóng xuất kích, không cho Chu tộc hắn và Huyết tộc cơ hội cứu viện chút nào.
Cái này, quá mức đáng ghét.
- Cha, kế tiếp, chúng ta làm sao bây giờ?
Chu Sâm hiện tại thần sắc khẩn trương.
Mục tộc ra tay với Dương tộc, người tiếp theo, có phải chính là Chu tộc bọn họ hay không.
Bạn cần đăng nhập để bình luận