Vô Thượng Thần Đế

Chương 2002: Đi Tới Hoàng Tuyền Tông

Tử Đồng càng phát giác, Mục Vân này thật đáng sợ.
Cảnh giới cửu phẩm Huyền Tiên lại có thể chiêu mộ được một tiên thú cảnh giới Chân Tiên, còn có một nữ nhi tuổi còn nhỏ, chính là cảnh giới Chân Tiên.
Càng có một vị mỹ nữ tỷ tỷ, thực lực không lường được.
Gia hỏa này đến cùng có lai lịch gì?
Tử Đồng càng thêm hoài nghi, Mục Vân này có phải thiếu chủ của đại thế lực nào hay không, tựa như Thái Tử ngày xưa đến Nhất Diệp kiếm phái lịch luyện.
Mục Vân này chẳng lẽ cũng như thế?
Chẳng lẽ là nhi tử của tông chủ Bích Lạc hoàng tuyền tông? Cố ý trục xuất ra ngoài tôi luyện Mục Vân?
Tử Đồng vừa nghĩ đến đây, nhìn Mục Vân, chỉ cảm thấy người này nhìn qua càng thêm để người ta nhìn không thấu.
- Mục Vân.
Tử Đồng cuối cùng nhịn không được mở lời:
- Ngươi và tông chủ Bích Lạc hoàng tuyền tông có quan hệ thế nào? Ngươi là con của hắn? Cố ý ra đây dùng thân phận của Mục Vân che tai mắt người khác?
Vừa nghe Tử Đồng nói lời này, mọi người tại đây phốc phốc phốc phốc nở nụ cười.
Mục Vân cười khổ lắc đầu, rời đi.
Tử Đồng nhìn đám người, lại nói:
- Đúng là như vậy đi, nhất định đúng vậy, đúng hay không?
Chỉ là nhìn thấy ánh mắt quỷ dị của mấy người xung quanh, Tử Đồng biết, Mục Vân, thuộc về thực lực đặc hữu của hắn.
Điểm này, không ai bằng.
...
Thiên Kiếm lâu, bên trong nghị sự đại điện.
Mục Vân ngạo nghễ đứng ở phía trên nhìn đám người phía dưới.
Những người này đều là bá chủ Phàm Thiết cấp thế lực, Thanh Đồng cấp thế lực Nam Cực chi địa trước kia.
Nhưng bây giờ đều là thuộc hạ của hắn.
- Lần này, Thái Hư tông cùng Xích Lôi điện tổn thất nặng nề, đánh mất mấy tên cường giả cảnh giới Chân Tiên, ta nghĩ hai đại tông môn đời này cũng sẽ không nguyện ý tiến vào Nam Cực chi địa.
- Còn nữa, Càn Khôn sơn trang tại Càn Khôn sơn mạch Nam Kiếm vực, Hoàng Cực thế gia tại trầm luân đại địa Nam Kiếm vực, hai thế lực lớn này xem như triệt để diệt vong.
- Chúng ta bây giờ thảo luận chính là, Càn Khôn sơn mạch cùng Trầm Luân đại địa hai đại địa bàn này nên thu phục như thế nào.
Mục Vân nhìn đám người, chậm rãi nói.
Lạc Kiếm Tuyết đứng dậy, chắp tay nói:
- Càn Khôn sơn trang gần gũi Thiên Kiếm lâu chúng ta, Càn Khôn sơn mạch giống như Bích Lạc tiên sơn, cũng là một mảnh đại địa màu mỡ, nơi này, chúng ta cần nắm chặt thời gian, nếu không, chỉ sợ Thái Hư tông sẽ bước vào đến một bước.
- Đúng, còn về Trầm Luân Chi Địa, Trầm Luân Chi Địa vốn chính là bị Bích Lạc hoàng tuyền tông chiếm cứ hơn phân nửa, lần này... Chúng ta nếu tiến quân Trầm Luân Chi Địa, chỉ sợ... Bích Lạc hoàng tuyền tông bên kia sẽ không tiện bàn giao.
Lâm Chi Tu cũng nói thẳng.
Đề cập Bích Lạc hoàng tuyền tông, Mục Vân nhẹ gật đầu.
Trầm Luân Chi Địa, vốn là hang ổ của Hoàng Cực thế gia.
Chỉ là Hoàng Cực thành bị Bích Lạc hoàng tuyền tông chiếm cứ, chủ lực Hoàng Cực thế gia đều ở bên trong Ngọc Hoàng thành, muốn vòng qua Bích Lạc hoàng tuyền tông, tiến quân Ngọc Hoàng thành, tựa hồ không quá thỏa đáng.
Xem ra, vẫn muốn đi Bích Lạc hoàng tuyền tông một chuyến.
Trong lòng Mục Vân đã có định đoạt.
- Việc này ta sẽ xử lý.
Nhẹ gật đầu, Mục Vân lần nữa nói:
- Đã như vậy, đám người các ngươi đi tới Càn Khôn sơn mạch đi.
- Tử Nha, ngươi dẫn đầu đại quân, xuất phát đến Càn Khôn sơn trang, phàm là Thanh Đồng cấp thế lực, nếu có không phục, diệt môn, mà về phần bản địa Càn Khôn sơn trang, đều thu phục, ai dám không phục, một chữ, giết.
Mục Vân không khách khí chút nào nói.
- Vâng!
- Tử Đồng, Tử Hoàng tháp các ngươi lần này từ Tử Hoàng đại địa đường vòng đi qua đi tới Càn Khôn sơn mạch cũng giống như thế.
- Tuân mệnh!
Sắc mặt Tử Đồng lúc này rất mất tự nhiên.
Vốn là liên thủ cùng Càn Khôn sơn trang còn có Hoàng Cực thế gia, muốn diệt Thiên Kiếm lâu.
Nhưng bây giờ, nàng thế mà nghe mệnh lệnh từ Mục Vân.
- Đến mức Ngọc Hoàng thành...
Ánh mắt Mục Vân buông ra, nói:
- Ta đi đến Bích Lạc hoàng tuyền tông nói một chút.
Nghe đến lời này, ánh mắt mấy người xung quanh lộ ra ngạc nhiên.
- Mục huynh, không thể.
Lâm Chi Tu vội vàng nói:
- Bích Lạc hoàng tuyền tông đã có cường giả cảnh giới Kim Tiên tồn tại, lần này, Thiên Kiếm lâu chúng ta quật khởi, chỉ sợ bọn họ cũng không nguyện ý nhìn thấy.
- Ngươi đi, quá nguy hiểm.
- Yên tâm đi!
Mục Vân phất phất tay nói:
- Bích Lạc hoàng tuyền tông nếu như muốn diệt chúng ta, đã sớm động thủ, không có khả năng bây giờ còn chưa tin tức gì, huống hồ, hắn thật muốn diệt chúng ta, vẻn vẹn bằng vào Ngũ Hợp Bát Hoang Trận của ta cũng không có khả năng ngăn cản được.
Mục Vân hiện tại vẫn nhớ kỹ.
Lúc trước Bích Thanh Ngọc dẫn hắn đến Bích Lạc tiên sơn, hắn còn vẻn vẹn là cảnh giới Thiên Tiên.
Thời điểm kia, Bích Thanh Ngọc thể hiện ra thực lực chiến pháp, tuyệt đối ở trên hắn.
Ít nhất là tiên trận tông sư, mà lại có thể là tiên trận tông sư đỉnh cấp.
Nhân vật cường hoành dạng này, thật ra dù là bên trong Bích Lạc hoàng tuyền tông không có Kim Tiên tồn tại, muốn phá vỡ trận pháp của hắn cũng dễ như trở bàn tay.
- Ta đưa ngươi đi!
Diệp Cô Tuyết nhìn Mục Vân, chậm rãi nói.
- Cũng tốt!
- Tốt, chuyện đã bố trí xong.
Mục Vân cười nói:
- Bên trong Càn Khôn sơn trang cũng không có Chân Tiên tồn tại, chuyến này, các ngươi cũng phải cẩn thận, Tử Nha, xảy ra vấn đề, ta bắt ngươi ra hỏi.
- Hắc hắc...
Tử Nha nhếch môi, lộ ra một đôi răng nanh nhỏ, tà mị cười nói:
- Yên tâm đi, ta vẫn đang chờ ngươi mở ra cho ta bảo hạp thứ tư đây.
- Tử Đồng tháp chủ, Tử Hoàng tháp ngươi còn có thể trở thành Bạch Ngân cấp thế lực, ta nghĩ, ngươi phải biết vì cái gì, lần này... tuyệt đối không nên khiến ta thất vọng.
- Ta hiểu rõ!
Sau khi thương nghị xong, mọi người đều chiến ý dâng trào.
Đặt ở hai mươi năm trước, loại chuyện này, nghĩ cũng không dám nghĩ.
Nhưng bây giờ, bọn hắn lại đang thương thảo như thế nào nắm Càn Khôn sơn trang, một Bạch Ngân cấp thế lực vào trong tay.
Hết thảy giống như mộng ảo, nhưng thật sự rõ ràng phát sinh.
Đây hết thảy đều bởi vì nam tử hăng hái đứng ở phía trước.
Khiến cho chuyện không thể nào biến thành có khả năng.
Trong lòng Mục Vân hiện tại cũng có phần mê mẩn.
Khoảnh cách hắn trở về lại tiến một bước.
Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn, Mục Vân ta, đến rồi.
...
Gió nhẹ quét qua, mặt trời chói chang.
Hai thân ảnh kết bạn mà đi, tốc độ không nhanh không chậm.
- Ngươi rất quen thuộc Bích Lạc hoàng tuyền tông?
Nhìn về Mục Vân phía trước, Diệp Cô Tuyết chậm rãi nói.
- Đó cũng không phải.
Mục Vân khẽ mỉm cười nói:
- Chỉ là cảm giác...
- Cảm giác cái gì?
- Cũng không có gì.
- Dừng! Không muốn nói, liền không cần nói!
Diệp Cô Tuyết lạnh mặt, vượt qua Mục Vân.
Mục Vân thật không dám nói.
Hắn dù sao cảm giác Bích Lạc hoàng tuyền tông rất kỳ quái.
Đầu tiên, điểm thứ nhất, ẩn núp thời gian vạn năm, không một tia động đậy, giống như biến mất bên trong toàn bộ Kiếm Vực.
Thế nhưng thời gian vạn năm, theo hắn đi tới Tiên giới, Bích Lạc hoàng tuyền tông, thế mà là... Sống lại.
Chân chân chính chính sống lại.
Vạn năm trước hắn, vẫn lạc.
Vạn năm sau hắn, trở về.
Mà thái độ Bích Thanh Ngọc đối đãi hắn, cùng với thái độ đối đãi Tam Cực Thiên Minh, thực sự... Nhìn không thấu.
Những thứ này cộng lại để Mục Vân thủy chung hơi nghi hoặc một chút.
Chỉ là theo hai người tiến lên, phía trước chậm rãi xuất hiện một tòa sơn mạch,.
Bạn cần đăng nhập để bình luận