Vô Thượng Thần Đế

Chương 2583: Xếp hạng lớn nhỏ?

Nhìn thấy Tần Mộng Dao nhíu mày, Mục Vân vội vàng nói:
- Trên thế gian này, có một số việc, vốn là tùy tâm mà làm, làm sao phân rõ cái gì đúng sai, nhất định phải tìm nguyên nhân, cũng là rất mệt mỏi.
- Ừm.
Tần Mộng Dao lại nói:
- Giai nhân bên cạnh vờn quanh Mục thánh chủ, quả nhiên là quyền thế ngập trời, tỉnh chưởng thiên hạ quyền, say nằm trên đầu gối mỹ nhân.
- Nhưng thiếu duy nhất một vị để trong lòng ta lo lắng nhất!
Mục Vân nghiêm túc nhìn Tần Mộng Dao.
Nghe được lời này, vẻ mặt Tần Mộng Dao ngẩn ra, nhìn Mục Vân, nói:
- Có lẽ Mục thánh chủ trước kia thật sự quen biết ta, có lẽ ta cũng từng biết ngươi, nhưng mà ta thực sự không thể nhớ gì.
- Nhớ không ra thì không cần, miễn cho mình phiền lòng.
Mục Vân thản nhiên nói:
- Vô luận như thế nào, nàng sớm muộn gì cũng nhớ rõ ta, hiện tại, ta chỉ cần nhìn nàng vui vẻ là được, thực lực nàng cao hơn ta, lại có Tuyết Tây Nguyên cùng Điêu Viễn Trác hai người đi theo trái phải, phi cầm nhất tộc nghe hiệu lệnh của nàng, Thái Cực tông cùng Tà Phong các bị diệt, nàng hiện tại chỉ cần dựa theo bản tâm của mình là được.
- Ừm.
Tần Mộng Dao gật gật đầu, nói:
- Đã như vậy, ta sẽ ở trong Vân Tông chờ Mục Tiên Vương.
- Tốt, một lời là định.
Nhìn Tần Mộng Dao rời đi, trong lòng Mục Vân thở phào nhẹ nhõm.
Băng Hoàng thần phách cho dù cường đại hơn nữa, hắn tin tưởng, Dao nhi sẽ không quên hắn, giống như hắn sẽ không quên Dao nhi.
Nhìn bầu trời, Mục Vân thở ra một hơi thật sâu.
Bây giờ tiễn một người, bên trong còn có năm người đang chờ hắn.
Ban đêm, trăng sáng treo cao, trong tẩm điện Luân Hồi điện, trong đình viện, bên cạnh một cái bàn.
Bảy đạo thân ảnh, ngồi một bàn.
Mục Vân ở chính vị, hai bên trái phải là Vương Tâm Nhã, Tiêu Doãn Nhi, Minh Nguyệt Tâm, Diệp Tuyết Kỳ, Diệu Tiên Ngữ, Cửu Nhi sáu người.
Một bàn đầy mỹ vị, bảy người ngồi một bàn, thoạt nhìn rất hòa mỹ.
- Được rồi, mọi người khó có được tụ tập cùng một chỗ, không cần quá câu nệ!
Mục Vân hiện tại cười nói:
- Bữa cơm này giá trị liên thành, hơn nữa ta chuyên chọn một ít thịt tiên thú có tác dụng làm đẹp da, hao phí rất nhiều thủ đoạn.
- Ai câu nệ với chàng.
Diệp Tuyết Kỳ cười khẽ nói:
- Mấy tỷ muội chúng ta đã thương nghị xong, ngày sau nhất định phải vững vàng trông chừng chàng, miễn cho chàng tìm thêm mấy muội muội cho chúng ta.
- Không, không được.
Mục Vân nhìn mấy người, cười nói:
- Mấy người các nàng đều là thịt trên đầu trái tim của ta, kiếp trước kiếp này, ta không bỏ được, chính là các nàng, về phần nữ nhân khác, dù đẹp đến đâu ta cũng không cần.
- Thật sao?
- Đương nhiên rồi.
Mục Vân nghiêm túc nói.
- Được, chàng đã nói xong, vậy nói như vậy, vị mỹ nữ sư tôn Mạnh Tử Mặc kia của chàng, sẽ không phải là một phần tử của chúng ta sao?
Diệp Tuyết Kỳ quỷ cười nói.
- Chỉ có nàng thông minh nhất!
Mục Vân cười khổ.
Mạnh Tử Mặc... Vì hắn mà trả giá nhiều nhất.
- Chúng ta đã đồng ý bàn một chuyện.
Tiêu Doãn Nhi hiện tại khó có được, mở lời:
- Chúng ta phải có thứ tự.
- Hiện tại, Mạnh Tử Mặc tiên tử là lão đại, Tần Mộng Dao là nhị tỷ, mà Diệp Tuyết Kỳ là Tam tỷ, ta là Tứ tỷ.
Tiêu Doãn Nhi cười nói:
- Phải có thứ tự, để tránh ngày sau mọi người gọi tỷ tỷ muội muội, luôn sai lầm.
- Ta là Ngũ tỷ!
Vương Tâm Nhã ngọt ngào cười nói.
- Ta là Lục tỷ!
Cửu Nhi hiện tại chớp chớp mắt nói.
Diệu Tiên Ngữ nhìn Mục Vân, chớp mắt, nói:
- Ta là người nhỏ nhất, Thất muội.
- Thứ tự này của các ngươi không đúng!
Minh Nguyệt Tâm hiện tại mở lời:
- Nói như vậy, ta hẳn là Tiểu Bát.
Vừa nghe lời này, năm nữ ngay cả Mục Vân, đều trợn mắt há hốc mồm nhìn Minh Nguyệt Tâm.
- Tại sao các ngươi lại nhìn ta như vậy?
Minh Nguyệt uống một chén rượu, cười nhạt nói:
- Phu quân các ngươi rất thích ta, như thế nào, ta không thể làm nữ nhân thứ tám của hắn sao?
- Hơn nữa Mạnh Tử Mặc người ta cũng không đồng ý trở thành phu thê cùng phu quân của các ngươi, năm người các ngươi ngược lại hứng thú đột nhiên gia tăng tỷ muội cho mình?
- Cho dù thêm, cũng nên thêm ta mới đúng.
Vừa nghe lời này, Mục Vân hoàn toàn không nói gì...
- Tốt thôi tốt thôi.
Diệu Tiên Ngữ hiện tại mở lời:
- Như vậy ta cũng không phải nhỏ nhất.
Diệu Tiên Ngữ vẻ mặt ngây thơ nói.
Mục Vân uống một ngụm rượu xuống bụng, ho ra.
- Được rồi được rồi.
Nhìn mấy cô gái, Mục Vân không nói gì.
- Các nàng thật đúng là chơi rất vui vẻ, còn có phân chia như vậy?
- Ai nói chơi.
Vương Tâm Nhã không phục nói:
- Vốn nên như thế, bằng không chúng ta gặp mặt chào hỏi, ngươi gọi ta tỷ tỷ, ta cũng gọi ngươi tỷ tỷ, chẳng phải loạn trình tự sao? Như vậy rất tốt, hơn nữa, chúng ta quả thật tiếp nhận bên cạnh chàng có người khác, phần tâm tình này, tự nhiên phải có.
- Vậy cũng không thể gia nhập sư tôn vào....
- Chàng cũng là sư tôn của ta đấy!
Diệu Tiên ngữ lại mở lời.
Mục Vân hung hăng trừng Diệu Tiên ngữ một cái.
-Ta không đồng ý.
- Chàng nói không tính, mọi người giơ tay thông qua đi.
Diệp Tuyết Kỳ lại mở miệng.
Rầm rầm, xung quanh bàn, sáu nữ tử lúc này đều giơ tay lên.
- Minh Nguyệt Tâm, nàng như thế nào cũng tham hợp vào?
Mục Vân càng là vẻ mặt xấu hổ.
- Thế nào? Buổi chiều ăn xong, liền lau miệng vỗ mông rời đi, không nhận người sao?
Minh Nguyệt Tâm nói lời không để người kinh hãi muốn chết không thôi.
Năm nữ nhìn Mục Vân, bộ dáng bừng tỉnh đại ngộ.
- Ta là... Cho rằng một trong số các nàng ở bên trong...
Mục Vân ho khụ, cúi đầu, chột dạ nói.
Diệp Tuyết Kỳ lại mở lời:
- Đã như vậy, cứ định như vậy.
- Ngày sau mọi người cứ dựa theo thứ tự này mà xưng hô, từ một đến tám, các tỷ tỷ muội muội, cũng không cần loạn, hơn nữa, chúng ta có nghĩa vụ, coi chừng tên này, bằng không ai biết, về sau có thể cho chúng ta thêm một lão Cửu đi ra hay không.
- Đúng vậy.
- Ừm.
Mấy nữ nhất thời gật đầu.
Mục Vân hiện tại vẻ mặt bất đắc dĩ.
Thật đúng là... Làm bậy.
Bất quá cẩn thận nghĩ lại, trong lòng Mục Vân, lại cảm thấy mỹ mãn.
Cẩn thận suy nghĩ, mấy nữ nhân quả thật là mỗi người đều có đặc điểm riêng, không giống nhau, ngẫu nhiên lại có điểm tương đồng.
Về phần sau này có thể có người thứ chín, thứ mười hay không, vậy ai biết được...
Dù sao hắn cũng không biết.
Trong lòng Mục Vân âm thầm cổ vũ cho chính mình.
Một bữa cơm ăn rất vui vẻ, giữa sáu nàng, nói chuyện rất vui vẻ, nói đến chuyện cũ, trong lòng càng thoải mái.
Cửu Nhi cùng Diệp Tuyết Kỳ hai người đều là kiếp trước quen biết Mục Vân, giao tiếp rất sâu sắc cùng Mục Vân, một lòng hoài niệm, nhớ tới Mục Vân.
Chỉ là biết thái độ tình cảm kiếp trước của Mục Vân, cho nên thật sự giấu diếm mình.
Hiện tại, ngược lại buông lời.
Bạn cần đăng nhập để bình luận