Vô Thượng Thần Đế

Chương 1928: Người Sang Có Tự Mình Hiểu Lấy

- Mục sư huynh...
Nhậm Viêm nhìn thấy Mục Vân, cung kính thi lễ một cái.
- Thế nào rồi? Có đan dược mới cần luyện chế?
- Cũng không phải.
Nhậm Viêm nhìn Mục Vân, muốn nói lại thôi, cuối cùng vẫn mở miệng.
- Mục sư huynh, lần này thí luyện, chắc hẳn ngươi cũng nghe nói?
Nhậm Viêm chậm rãi nói:
- Lần luyện tập này ở bên trong Bích Lạc tiên sơn, có khả năng không chỉ đệ tử Tam Cực Thiên Minh chúng ta, đệ tử Bích Lạc hoàng tuyền tông cũng sẽ tham gia.
- Cho nên đến thời điểm đó, Mục sư huynh phải chú ý an toàn.
- Nga, yên tâm đi, ta rất cẩn thận.
Mục Vân câu được câu không đáp lại.
Nhậm Viêm nhìn thấy Mục Vân tùy tâm tùy ý, tựa hồ hoàn toàn không có để ở trong lòng, kích động.
- Mục sư huynh, Hứa Tư Nhiên muốn tại điểm ra tay với ngươi trong lúc thí luyện, hi vọng ngươi vạn phần cẩn thận.
- Nha...
Nga?
Nhìn thấy Mục Vân chỉ tùy ý ồ một tiếng, Nhậm Viêm chỉ cảm thấy mình tựa hồ vẽ vời thêm chuyện.
- Đây là một viên Linh Khiếu tâm đan thiên giai thượng phẩm, xem như tạ ơn ngươi.
Trong tay Mục Vân hiện tại xuất hiện một viên đan dược, cười nói.
- Ừm?
- Được rồi, nếu không có chuyện gì khác, ta muốn tiếp tục luyện đan.
- Mục sư huynh, ngươi nhất định phải coi chừng, Hứa Tư Nhiên có quan hệ không ít với Hứa Thần, Hứa Tư Nhiên ở trong Hứa gia, có thể vận dụng không nhiều lực lượng, thế nhưng Hứa Thần xác thực không giống, Hứa Thần có hôn ước cùng Thần Vũ Phỉ, là một trong đệ tử ưu tú của Hứa gia...
- Biết, biết, tạ ơn ngươi, đi nhanh lên đi.
Mục Vân cười khổ, đuổi Nhậm Viêm ra luyện đan thất.
Đóng cửa phòng, thở ra một hơi, nụ cười trên mặt Mục Vân dần dần biến mất.
Vừa mới Thần Vũ Trúc cũng nói cho hắn lời giống vậy, cẩn thận.
Hai người nói đến người cần cẩn thận thì không giống.
Một Tiêu Hóa Lâm, một Hứa Tư Nhiên.
Xem ra, mình cho dù bình tĩnh trong Tam Cực Thiên Minh, phiền phức cũng sẽ kiếm mình.
Mà những người này, không động thì thôi, nếu thật sự động thủ, Mục Vân không ngại nói cho bọn hắn, cho dù bọn họ là đệ tử tam đại gia tộc, dòng chính cũng tốt, chi thứ cũng được, Mục Vân hắn giết không tha.
- Thí luyện? Có hai châu chấu nhỏ nhảy nhót, vẫn có chút ý tứ.
Mục Vân liếm môi một cái, trong mắt hiển hiện một tia sát cơ.
Chỉ là cần mau chóng luyện đan.
Mười vạn điểm tích lũy, thời gian hơn một tháng, hắn đã tích lũy ba vạn điểm tích lũy, còn có bảy vạn, khoảng cách thí luyện còn cách một đoạn, thời gian hẳn là đầy đủ.
Nếu như có thể đi vào Tam Cực Tháp, hẳn là có khả năng rất lớn đột phá đến cảnh giới Huyền Tiên.
Mục Vân hiện tại đã có ý định.
- Tiếp tục đi...
Nhìn bên danh sách tiên đan trong gian phòng, Mục Vân thở ra một hơi.
Thời gian nửa năm, góp nhặt ra mười vạn điểm tích lũy, lần nữa tiến vào Tam Cực Tháp, sau đó tấn thăng Huyền Tiên, tham gia thí luyện, đến thời điểm đó, Tiêu Hóa Lâm, Tiêu Ngọc Lâm, Hứa Tư Nhiên, chỉ có một con đường chết.
Thời gian từ từ trôi qua.
Mà theo tin tức thí luyện khuếch tán ra, toàn bộ nội minh Tam Cực Thiên Minh, gần vạn tên đệ tử dần dần trở nên hoạt lạc.
Địa phương náo nhiệt nhất tự nhiên thuộc về Tam Cực Tháp.
Sắp thí luyện bắt đầu, ai cũng muốn đi vào Tam Cực Tháp tăng cường thực lực bản thân.
Cơ hồ mỗi ngày, đến Tam Cực Tháp cũng phải cần xếp hàng.
Mà một ngày này, trước Tam Cực Tháp, sáng sớm đã xếp hàng một đội dài, đông đảo đệ tử đều muốn tiến vào đến bên trong.
Cho nên rất nhiều đệ tử cũng bắt đùng dùng điểm tích lũy mình cực khổ để dành.
Mà cùng lúc đó, bên ngoài Tam Cực Tháp, lần lượt từng thân ảnh tới tới lui lui.
Lúc này cũng là thời điểm mọi người nhìn tiến bộ lẫn nhau.
Một số người tiến vào Tam Cực Tháp, mà một số người thì ở xung quanh quan sát.
Hiểu rõ đối thủ, biết người biết ta, mới có thể trăm trận trăm thắng.
Trước Tam Cực Tháp náo nhiệt, lần lượt từng thân ảnh trao đổi lẫn nhau, cao đàm khoát luận, không ngừng vang lên.
- u Sầu, ngươi lần trước tiến vào Tam Cực Tháp là tầng thứ ba màu vàng thật sao?
- Đúng, so ra kém ngươi, ngươi lần trước là tầng thứ tư.
- Nơi nào nơi nào...
Cơ hồ khắp nơi có thể nghe được các lời tuyên dương.
Mà lúc này, Mục Vân một người một mình đi tới bên ngoài Tam Cực Tháp.
Đi qua ba tháng thời gian, hắn không biết ngày đêm luyện chế tiên đan, cuối cùng góp đủ mười vạn điểm tích lũy, tự nhiên đi ngay tới Tam Cực Tháp tiến hành tôi luyện.
Mà trong đám người nhìn thấy Mục Vân xuất hiện, mọi người nhất thời xoay chuyển lời nói.
- Gia hỏa này lại tới rồi?-
- Lần trước không phải tiến vào màu đỏ à, lần này chưa từ bỏ ý định?
- Ai biết, nói không chừng có thể sáng tạo kỳ tích, mà cũng may Tam Cực Tháp không có tầng hầm, nếu không gia hỏa này tuyệt đối sẽ tiến vào tầng hầm.
- Thiên Thánh tư chất, bất quá là một chuyện cười thôi.
Mấy tên đệ tử cười ha ha một tiếng.
Nhưng đối với tất cả lời trêu đùa, Mục Vân lại không thèm để ý.
Hắn đi tới Tam Cực Tháp chỉ vì tôi luyện thực lực bản thân.
Những người khác nói thế nào, không có quan hệ gì với hắn.
Trừ phi những người nhảy lên tìm đánh, hắn mới có thể đánh mặt.
Nhưng Mục Vân vừa nghĩ như thế, lại có người không kịp chờ đợi chạy tới.
- Mục Vân, hồi lâu không thấy.
Tiêu Hóa Lâm hiện tại dạo bước đi đến, nhìn Mục Vân, khẽ mỉm cười nói:
- Thế nào? Còn tới tham gia thí luyện? Nghe nói ngươi khổ lực mấy tháng trong Đan Cực các, mới kiếm đủ mười vạn điểm tích lũy, như vậy dùng, có phải quá lãng phí?
- Cút!
Tiêu Hóa Lâm vừa dứt lời, Mục Vân lại vô cùng đơn giản quát một chữ.
Lăn?
Nghe đến lời này, Tiêu Hóa Lâm giận không kềm được.
- Ngươi đừng tưởng rằng ngươi rất đáng gờm, ngươi thiên tài, nhưng người lợi hại hơn ngươi cũng có rất nhiều.
- Ồ? Thật sao?
Mục Vân chậm rãi nói:
- Nhưng chí ít, ta lợi hại hơn ngươi, đúng không?
- Ngươi...
- Cút!
Mục Vân lần nữa nói:
- Lời giống vậy, ta không muốn nói lần thứ ba.
- Ngươi muốn chết.
Tiêu Hóa Lâm quát:
- Tốt tốt tốt, Mục Vân, hãy đợi đấy, thời điểm thí luyện, hi vọng ngươi đừng lạc đàn.
- Ngươi uy hiếp ta?
Tiêu Hóa Lâm vừa dứt lời, vốn định quay người rời đi.
Thế nhưng Mục Vân lại lên tiếng.
- Uy hiếp? Có sao?
Tiêu Hóa Lâm mở ra hai tay, một bộ dáng ngươi có thể làm gì được ta, cười nhạo nói:
- Lúc đầu rõ ràng tiến vào cấp độ màu đỏ, vốn không có tác dụng gì cho ngươi tu luyện tăng trưởng, ngươi còn hết lần này tới lần khác không biết tốt xấu, nhất định phải đến nơi đây tu luyện, không phải tự mình tìm không thoải mái sao?
- Theo ta, mười vạn điểm tích lũy của ngươi hối đoái đan dược, còn tốt hơn nhiều so với ngươi đến đây lãng phí thời gian.
Phanh...
Nhưng Tiêu Hóa Lâm còn chưa nói hết lời, đối diện bay tới một quyền.
Tiêu Hóa Lâm căn bản không nghĩ tới Mục Vân hiện tại thế dám can đảm ra tay với hắn, nhất thời che mũi, máu tươi cuồn cuộn không cầm được chảy ra.
- Bảo ngươi lăn, ngươi không lăn, nhất định phải để ta động thủ?
Mục Vân lạnh lùng nói, bàn tay lần nữa vung ra, muốn đánh bay Tiêu Hóa Lâm ném bay.
- Dừng tay!
Nhưng ngay lúc này, giọng nói lạnh lùng vang lên, phía trước, một thân ảnh xuất hiện.
Tiêu Chiến Thiên.
Tiêu Chiến Thiên chậm rãi đi đến, Tiêu Hóa Lâm một đường phi nước đại, trốn ra sau người hắn.
- Mục Vân, ta biết ngươi.
Tiêu Chiến Thiên nhìn Mục Vân, ở trên cao nhìn xuống nói:
- Ngươi là Thiên Thánh tư chất, không sai, nhưng Tam Cực Tháp nhìn không chỉ thiên phú, cho nên, tiến vào khu vực màu đỏ tu luyện, là bất lợi của ngươi, chẳng bằng dùng điểm tích lũy đổi lấy đan dược, hiệu quả đề thăng càng thêm thực tế.
Bạn cần đăng nhập để bình luận