Vô Thượng Thần Đế

Chương 2048: Ta Không Phải Cố Ý

Một khi vượt qua hồn lực ngũ phẩm Chân Tiên, linh hồn lực đạt được thăng hoa thuế biến, phát ra công kích, không chỉ trọng thương linh hồn võ giả, càng có thể phá hủy thân thể võ giả, di sơn đảo hải.
Cho nên nói, lục phẩm Chân Tiên mới thật sự là cường hoành.
Mà lần này, Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn tuyển chọn đệ tử, hơn vạn người cùng một chỗ đánh nhau chết sống, chỉ tuyển chọn một trăm tên đệ tử, không hề nghi ngờ, một trăm tên đệ tử còn lại, nhất định đều ở cảnh giới phía trên ngũ phẩm Chân Tiên.
Mục Vân hiện tại chậm rãi đứng dậy, bàn tay nắm chặt.
Lực lượng mênh mông khuếch tán ra từ trong thân thể.
Thực lực nhị phẩm Chân Tiên, cường hoành.
Trước đó, hắn tại các cảnh giới Nhân Tiên, Địa Tiên, Thiên Tiên, Huyền Tiên, mỗi một cảnh giới đề thăng, đều có dựa vào bế quan thời gian mấy năm, liên tục vượt qua mấy cảnh giới.
Nhưng bây giờ đến cảnh giới Chân Tiên.
Đầu tiên, cần tăng lên tồn trữ Tiên khí cùng nguyên lực trong cơ thể.
Thứ hai, thì là cần linh hồn lực đề thăng.
Mà loại đề thăng này sẽ khiến cho Mục Vân thích hợp hạ xuống tốc độ của mình.
Mỗi một phẩm đề thăng, đều phải bảo đảm viên mãn.
Phải bảo đảm Loại lực lượng này đề thăng, mỗi một cấp độ không thể có sai lầm, dù sao cũng liên lụy đến chân hồn.
Vạn nhất phạm sai lầm, vậy thì sẽ rất sai.
Mà giờ khắc này, ý niệm Dị Nguyên Lân Hỏa đã bị hắn triệt để xóa đi.
Hắn đã cho Dị Nguyên Lân Hỏa thời gian quy thuận hắn.
Nhưng gia hỏa này gian ngoan không thay đổi.
Hiện tại, hắn cũng lười thu phục.
Bích Lạc Hoàng Tuyền Đồ diệu dụng vô tận, tương lai, thậm chí có thể đề thăng phẩm chất.
Trở thành khí linh, nhất định là hắn có thể chưởng khống, cho nên Dị Nguyên Lân Hỏa cũng không thích hợp.
- Cảnh giới nhị phẩm Chân Tiên, cường độ hồn lực cảnh giới ngũ phẩm Chân Tiên, lần này, hẳn có thể cam đoan thực lực mình một ít.
Nhất phẩm Chân Tiên, nguyên lực cùng Tiên khí, thực sự không đủ.
Cho tới giờ khắc này, thực lực của Mục Vân được đề thăng mới sáng tỏ, nhị phẩm đối với nhất phẩm mà nói, đề thăng không chỉ mấy lần.
Đây là đề thăng cảnh giới khác chưa bao giờ từng gặp phải.
Mục Vân hiện tại hiểu rõ, đủ loại thủ đoạn của mình, như không nhận cùng không toàn, huyết quyết lĩnh ngộ được từ trên tấm bia đá, cùng với uy lực kiếm giới, căn bản đều không kém.
Chênh lệch là thực lực mình.
Hiện tại gặp lại Trần Già Thiên, một kiếm miểu sát, không đáng kể.
Thiên phú tuyệt thế Thánh Nhân, át chủ bài trùng điệp, Mục Vân vô cùng tự tin về thực lực mình hiện tại.
Ở trong điện đổi một bộ quần áo, Mục Vân ra cửa điện, rời đi.
Trong các đại điện trùng điệp, muốn tìm được tử hỏa, cũng không phải chuyện dễ.
Nhưng cũng may, hắn hiện tại thôn phệ Dị Nguyên Lân Hỏa, tiêu hóa hết thảy tin tức.
Muốn tìm được tử hỏa, vẫn có biện pháp.
Trong tay Mục Vân hiện ra từng ngọn lửa nhỏ, chậm rãi thiêu đốt.
Những ngọn lửa nhỏ kia xuất hiện trong lòng bàn tay Mục Vân, từ từ khuếch tán ra.
Ánh sáng nhàn nhạt, tràn ngập.
Bên trong phạm vi năm dặm khoảng cách, cơ hồ bị hỏa khí Mục Vân bao trùm.
Phàm là có tung tích tử hỏa, nhất định bại lộ.
Phạm vi năm dặm, đối với toàn cảnh đại điện mà nói, phạm vi quá nhỏ.
Thế nhưng, Mục Vân cũng không dám trương dương.
Hắn cũng không muốn để tất cả mọi người biết, mình đang tìm kiếm thiên hỏa.
Cho nên, phạm vi năm dặm vừa đủ.
Mà lúc này, bên trong não hải Mục Vân, nguyên thai ổn thỏa ở trung ương tản ra ánh sáng nhàn nhạt, Tru Tiên Đồ vờn quanh bốn phía, người ngoài căn bản điều tra không ra, Bích Lạc Hoàng Tuyền Đồ treo ở đỉnh đầu nguyên thai vững như bàn thạch.
Hai đại thần đồ, có thể nói là bí mật lớn nhất hiện tại của hắn.
Không ngừng tiến lên phía trước, khí tức Mục Vân lặng yên tản ra.
Phanh...
Mà, vừa rời đi khỏi điện không bao lâu, một tiếng bành đột nhiên vang lên.
Trong nháy mắt tiếng bành bàng vang lên, Mục Vân né nắp góc tường một tòa đại điện.
Một tiếng gào thét vang lên.
- Các ngươi là người phương nào?
Mục Vân dựa vào tiếng, đại khái nghe ra, người này chính là Lục Sơn Hải vừa rồi.
Chỉ là hiện tại nghe, khí tức Lục Sơn Hải tựa hồ rất không ổn định.
Mà đổi thành một bên, lại là một tiếng nói khác, phẫn nộ nói:
- Các không phải ngươi đệ tử của tứ đại Hoàng Kim cấp thế lực, là... Đệ tử của Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn?
Người vừa lên tiếng chính là Huyền Sát môn Huyền Minh kia.
Nhưng hai người bây giờ chật vật không chịu nổi.
Cảnh giới tứ phẩm Chân Tiên lại bị mấy thân ảnh đập nện không hề có lực hoàn thủ.
Mà đông đảo đệ tử còn dư của hai thế lực lớn lại bị những mấy người kia dẫn đầu mười người một mực vây quanh, căn bản không dám hoàn thủ.
- Thần Song, người ta hỏi ngươi là ai kìa.
Thanh niên đầu lĩnh bên trái, cười cười nói.
- Bách Vân, người ta rõ ràng đang hỏi ngươi?
Thanh niên phía bên phải cười ha ha một tiếng:
- Bọn gia hỏa này thật ngu muội vô tri.
Thần Song.
Bách Vân.
- Các ngươi là đệ tử Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn.
Sắc mặt Huyền Minh âm trầm, chậm rãi mở lời.
- Còn không tính quá đần.
Kia hai tên thanh niên nhìn nhau, bật cười.
Nghe đến lời này, Huyền Minh cùng Lục Sơn Hải hai người biến sắc.
Bọn hắn biết, lần này đệ tử Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn đến không ít, nhưng phần lớn đều ở ngũ phẩm Chân Tiên cùng với cảnh giới phía dưới.
Hai người trước mắt, nhìn qua chỉ là tứ phẩm Chân Tiên, thế nhưng vừa rồi nháy mắt xuất thủ, hai người bọn họ sinh ra một loại cảm giác mảy may không có cách nào chống cự.
Thực lực hai người rất khủng bố.
- Đệ tử Huyền Sát môn, đệ tử Cửu Tiên các?
Thần Song đi lên phía trước nhìn đám người, chậm rãi cười nói:
- Ta khuyên các ngươi thành thành thật thật làm thịt người đi, thiên phú giống như các ngươi, cho dù đến Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn, tương lai cũng sẽ bị người khác nghiền ép.
- Bên trong Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn, thiên phú của đệ tử kém cỏi nhất cũng là thiên tài chi tư, đến mức tuyệt thế kỳ tài cùng yêu nghiệt tư chất, dĩ nhiên nhiều nhất, trời sinh Thánh Nhân cũng có rất nhiều, thậm chí, còn tồn tại tư chất tuyệt thế Thánh Nhân.
- Thực lực, thiên phú các ngươi thế này tiến vào Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn, cũng là một con đường chết.
Nghe đến lời này, Lục Sơn Hải cùng Huyền Minh hai người sầm mặt lại.
Người này nói chuyện quá không khách khí.
- Bớt ở chỗ này khoác lác.
Lục Sơn Hải cười nhạo nói:
- Các ngươi rất lợi hại? Nếu như lợi hại, cũng sẽ không bị Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn đánh về nguyên hình, một lần nữa đi vào đây cùng chúng ta tham gia thí luyện.
Vừa nghe lời này, sắc mặt Thần Song cùng Bách Vân hai người phát lạnh.
- Tốt, vậy ta sẽ để ngươi nhìn, cho dù chúng ta bị đuổi ra ngoài, nấu lại, cũng mạnh hơn đám đệ tử không biết trời cao đất rộng các ngươi gấp trăm lần.
Bách Vân vừa dứt lời, tiến lên, lao thẳng tới Lục Sơn Hải.
Mà đổi thành một bên, Huyền Minh càng khẽ quát một tiếng, vọt thẳng tới Thần Song.
Hiện tại hai người nào còn có tâm tình đi tranh đấu.
Nếu như không cách nào giải quyết đán đệ tử Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn trước mặt, bọn hắn, hẳn phải chết không nghi ngờ.
Ầm ầm...
Lập tức, tiếng oanh minh mãnh liệt vang lên.
Mục Vân trốn ở phía dưới góc tường, ẩn nấp thân hình.
Bạn cần đăng nhập để bình luận