Vô Thượng Thần Đế

Chương 1755: Sáu người một thú

Thiên Nhãn Bích Lục Thiềm của Thiên Thủ Lão Độc, lúc đầu là cổ trùng rất âm độc, được Thiên Thủ Lão Độc chăn nuôi mấy ngàn năm, có thể nói là tâm huyết nửa đời của hắn.
Không nghĩ tới thế mà xuất hiện ở trên người Độc Vạn Sơn.
Nhìn đến đây, mấy người vội vàng lui lại.
Độc Vạn Sơn giờ phút này lại đứng ở phía sau, trầm mặc không nói.
Hắn đương nhiên hi vọng, Thiên Nhãn Bích Lục Thiềm và Mục Vân đại chiến tốt nhất một chết một bị thương.
Nếu như Thiên Nhãn Bích Lục Thiềm bị thương nặng, nói không chừng hắn ngược lại có thể trở thành chủ nhân, ngăn chặn súc sinh này.
Những năm qua bị Thiên Nhãn Bích Lục Thiềm áp chế, Độc Vạn Sơn cơ hồ đã đến biên giới chuẩn bị sụp đổ.
- Giết hắn!
Độc Vạn Sơn quát khẽ.
- Ta biết, oa oa... Một gia hỏa như thế, hương vị khẳng định rất tươi ngon, ta nuốt vào hắn, nói không chừng có thể ký túc ở trong thân thể của hắn, cứ như vậy, huyết dịch và thân thể mới sẽ để cho ta bộc phát ra tiềm lực mới đây.
Thiên Nhãn Bích Lục Thiềm oa oa kêu to, một đôi mắt tràn đầy vẻ hướng tới.
Ánh mắt nhìn Mục Vân càng ngày càng kích động.
Gia hỏa này đầy đủ để nó thôn phệ.
Ánh mắt Mục Vân hiện tại mang theo một tia hồ nghi.
Cổ trùng?
Khó trách Độc Vạn Sơn mấy chục năm qua tiến bộ lớn như thế, nguyên lai là bởi vì cổ trùng.
Trong nháy mắt nhìn thấy Thiên Nhãn Bích Lục Thiềm, trong lòng Mục Vân sáng tỏ.
- Một con cóc nơi nào đến, gió lớn cũng không sợ quấn đầu lưỡi của mình?
Mục Vân cười nhạo.
Con cóc.
Nghe được hai chữ này, hai mắt Thiên Nhãn Bích Lục Thiềm bộc phát ra khí tức tức giận như bị thiêu đốt làm người ta sợ hãi.
Nó thống hận nhất chính là danh xưng như thế này.
Nó là con cóc, Thiên Nhãn Bích Lục Thiềm không phải con cóc.
Mục Vân đang trần trụi vũ nhục nó.
Thiên Nhãn Bích Lục Thiềm thẹn quá hoá giận, thân thể càng lao nhanh tới Mục Vân.
Mà cùng lúc đó, năm người Diệu Thiến đã lui về phía sau.
- Độc huynh, ngươi còn tốt đó chứ?
Diệu Thiến nhìn Độc Vạn Sơn, hỏi.
- Không sao, chỉ là Thiên Nhãn Bích Lục Thiềm này rời khỏi thân thể của ta, lực phòng ngự của ta bây giờ giảm mạnh, cho nên... Mấy người các ngươi tốt nhất ở xung quanh trông coi ta!
Độc Vạn Sơn mở lời.
- Không có vấn đề.
Năm người Diệu Thiến đứng trước người Độc Vạn Sơn, cẩn thận nhìn Mục Vân phía trước.
Gia hỏa này từ trước đến nay rất xảo trá, chuyện giương đông kích tây, không biết làm bao nhiêu lần.
Giờ khắc này, Thiên Nhãn Bích Lục Thiềm vọt thẳng đến phía trước Mục Vân, một bàn tay mang theo sương mù màu xanh biếc, phóng tới gương mặt Mục Vân.
- Lăn đi!
Điểm ra Vạn Thúc Thiên Linh Chỉ, từng đạo chỉ mang giết ra, đánh tan đám sương mù không còn một mảnh, mà thân hình Mục Vân thì rút lui.
Thiên Nhãn Bích Lục Thiềm có thực lực tuyệt không đến cấp độ Thiên Tiên, nhưng công kích lại rất cường hoành và độc ác.
Toàn thân mang độc, cho dù có thiên hỏa phòng bị, cũng không phải đơn giản như vậy.
Quan trọng nhất là, công kích khiến người ta cảm thấy rất âm trầm.
- Liệt Viêm Phân Phi.
Mục Vân hạ quyết tâm, dứt khoát sử dụng Viêm Minh Kiếm Quyết để chống cự Thiên Nhãn Bích Lục Thiềm.
Toàn thân gia hỏa này là đều độc, vậy lấy kiếm pháp và thiên hỏa vây quanh, để cho lão già này triệt để sụp đổ.
Mục Vân giết ra một kiếm, toàn thân trên dưới bộc phát ra sát khí dày đặt.
Một kiếm này là hắn sử dụng toàn bộ lực lượng.
Phanh phanh phanh...
Đột nhiên, từng kiếm giết ra để mặt ngoài thân thể của Thiên Nhãn Bích Lục Thiềm kia bị từng kiếm khí đánh trúng, máu tươi màu xanh sẫm chảy đầy xuống đất.
Thấy cảnh này, Mục Vân cũng giật mình.
Phòng ngự của thứ quỷ này cũng... Quá thấp đi?
Hơn nữa nhìn qua, tựa hồ không có lợi hại như mặt ngoài vậy.
Thiên Nhãn Bích Lục Thiềm triệt để sửng sốt.
Đây là tình huống như thế nào?
Thiên Nhãn Bích Lục Thiềm triệt để mộng.
Công kích của nó... Vô hiệu đối với Mục Vân.
Vừa rồi, nó đã âm thầm xuất thủ, độc tố dọc theo không khí vô thanh vô chui vào cơ thể Mục Vân.
Nhưng bây giờ, Mục Vân thế mà còn có thể bộc phát ra uy lực cường đại như thế.
- Thiên hỏa trên người ngươi, không chỉ một loại.
Thiên Nhãn Bích Lục Thiềm nhìn Mục Vân, quát.
- Ai nói cho ngươi là một loại?
- Vạn Kiếp Quỷ Hỏa, Phệ Hồn Tâm Hỏa, Tử Liên Yêu Hỏa, Dị Nguyên Hàn Hỏa, ngươi nói xem, ngươi thích loại nào?
Mục Vân mở miệng cười hỏi.
- Tử Liên Yêu Hỏa.
Nghe được Tử Liên Yêu Hỏa từ trong miệng Mục Vân, Thiên Nhãn Bích Lục Thiềm gầm hét, tốc độ bọt khí trên người nổ tung cũng càng lúc càng nhanh.
Khó trách, khó trách hắn đã bỗng nhiên xuất thủ, thế nhưng Mục Vân vẫn không có hề hấn gì cả.
Công kích của nó đối với Tử Liên Yêu Hỏa mà nói, hoàn toàn chính là vô hiệu.
Thiên Nhãn Bích Lục Thiềm triệt để ngơ ngẩn.
Không nghĩ tới, bên trong cơ thể Mục Vân thế mà có Tử Liên Yêu Hỏa.
Nó quả thực tự mình muốn chết.
- Đi!
Trong nháy mắt nghe được Tử Liên Yêu Hỏa, Thiên Nhãn Bích Lục Thiềm không nói hai lời, bước ra một bước, quay người trở về.
Đi?
Con mẹ nó…
Độc Vạn Sơn sững sờ, Diệu Thiến đứng chôn chân.
Thiên Nhãn Bích Lục Thiềm lợi hại, bọn hắn biết, nhưng bây giờ là tình huống như thế nào?
Đi? Đi về phía nào?
- Thiên Nhãn Bích Lục Thiềm, ngươi làm cái gì?
Độc Vạn Sơn quát:
- Chúng ta bây giờ đi chỗ nào đây?
- Ta nói cho ngươi làm cái gì.
Mục Vân giờ phút này cũng kịp phản ứng.
- Nói đúng ra, nó thật không e ngại thiên hỏa, nhưng có một loại thiên hỏa lại là khắc tinh của nó, Tử Liên Yêu Hỏa.
Mục Vân giờ phút này mới phát hiện bốn loại thiên hỏa quay xung quanh người mình, tam loại trong đó cũng không có phát giác, không có bất kỳ cải biến gì, thế nhưng một đạo Tử Liên Yêu Hỏa cuối cùng xác thực đang phát ra từng tiếng tư tư rất nhỏ.
Mục Vân đoán không sai, hẳn là Tử Liên Yêu Hỏa có hạn chế rất lớn dành cho Thiên Nhãn Bích Lục Thiềm.
- Chạy? Hiện tại chạy không thoát đâu.
Hiểu rõ điểm này, Mục Vân mỉm cười.
Khóe miệng lộ ra một tia ý cười âm trầm, Mục Vân bước ra một bước.
Ầm ầm...
Hai đạo Hỏa Long lao nhanh mà ra, hỏa ảnh màu lam có thân thể dài đến mấy ngàn mét.
Thiên Nhãn Bích Lục Thiềm thấy cảnh này, triệt để lùi bước.
- Thiên Nhãn Bích Lục Thiềm, hiện tại, chúng ta đã không có đường lui, hoặc là chết, hoặc là tiếp tục chiến một trận, nếu không, chết không có chỗ chôn.
Độc Vạn Sơn quát.
- Ta không nhìn ra được sao? Phế vật, cần ngươi nói.
Thiên Nhãn Bích Lục Thiềm hiện tại thật sự sợ, tên này quá khủng bố.
Tại sao sẽ như vậy.
- Không có cách, chỉ có thể liều chết thử một lần.
Thiên Nhãn Bích Lục Thiềm quát:
- Nếu như các ngươi muốn sống sót, vậy cần...
Vừa dứt lời, những bọt khí mặt ngoài thân thể Thiên Nhãn Bích Lục Thiềm chậm rãi dâng lên, từng bọt khí lao vùn vụt, lao nhanh tới đám người Độc Vạn Sơn.
- Ngươi làm cái gì?
- Làm cái gì? Đương nhiên để các ngươi đến cùng một chỗ hỗ trợ, hỗ trợ nghiền ép tiểu tử này đến chết.
Bạn cần đăng nhập để bình luận