Vô Thượng Thần Đế

Chương 2022: Bước Vào Chân Tiên

Thời gian từ từ trôi qua, thể xác tinh thần cả người Mục Vân đều dừng lại bên trong linh hồn mình.
Những lực lượng ôn hòa kia, một đạo một đạo, tư dưỡng hồn phách của hắn.
Khí tức thư sướng cơ hồ để Mục Vân phát ra tiếng thì thầm nhẹ nhõm.
Thấy cảnh này, ánh mắt Mục Vân mang theo vẻ nhẹ nhỏm.
Đối với người khác, cửa này, vô cùng gian nguy, thế nhưng với hắn mà nói, cửa này lại cực kỳ dễ dàng.
Dù sao, muốn ngưng tụ ra chân hồn, linh hồn biến hóa thực chất là quan trọng nhất, thế nhưng những quá trình này Mục Vân trước kia đều trải qua, không tồn tại bình cảnh.
Trong lòng Mục Vân đã bắt đầu chuẩn bị bước vào đến cảnh giới Chân Tiên.
Linh hồn đang thuế biến, từng bước xuất phát về phía cảnh giới chân hồn.
Oanh...
Nhưng ngay tại, một tiếng oanh minh vang lên.
Cảnh tượng thiên địa trước mắt Mục Vân lập tức thay đổi.
Hắn không còn ở bên trong gian phòng của mình, mà xuất hiện trên một chiến trường.
Gió vi vu, mưa to bàng bạc.
Tiếng chém giết, tiếng hô hoán, tiếng ai minh, liên tục vang lên.
Phiến thiên địa này rộng lớn vô ngân.
Mà giờ khắc này, hắn thân mang một chiến bào màu bạc, một thân bào trắng đã là bị máu tươi nhiễm đỏ.
- Thiếu chủ, ngươi đi mau!
- Tất cả mọi người nghe lệnh, chúng ta thế tất yếu dùng hết toàn lực bảo hộ thiếu chủ.
- Giết!
Bên tai vang lên tiếng huyên náo, lần lượt từng thân ảnh cơ hồ là tràn ngập ánh mắt Mục Vân.
- Ha ha, hôm nay là tử kỳ của ngươi, Mục Vân, ngươi hẳn phải chết không nghi ngờ.
Một giọng nói vang lên, trong lúc đao quang kiếm ảnh, một thân ảnh, đánh tới.
Phốc phốc phốc...
Nhưng đao quang kia còn chưa tới, lần lượt từng thân ảnh, kẻ trước ngã xuống, kẻ sau tiến lên, ngăn cản ở trước mặt mình, một chiêu bổ bọn hắn đến thịt nát xương tan, tan biến trong vô hình, thế nhưng những người vẫn chưa từng lui lại.
- Chiến sĩ Mục tộc chỉ có đứng chết, không có sống quỳ.
Một nam tử khoác chiến y giáp đỏ, tay cầm Phương Thiên Họa Kích, gầm thét, lao thẳng tới trong đám người.
- Nhạc thúc...
Nhìn kia thân ảnh một, Mục Vân bỗng nhiên mở lời.
Nhạc thúc? Nhạc thúc là ai?
Nhưng sau khi kêu một tiếng này, Mục Vân lại nghi hoặc không thôi.
Thế nhưng, hai phe giao chiến, toàn thân cao thấp hắn giờ khắc nàykhông cách nào động đậy, giống như bị cố định.
Nhưng trong chớp nhoáng, nam tử giáp đỏ chiến y lại bị người một kiếm chém rụng đầu lâu, thế nhưng thân thể vẫn y không chút dừng lại.
Thấy cảnh này, Mục Vân chỉ cảm thấy khóe mắt có thứ gì đó chảy xuống.
Xoa xoa khóe mắt, Mục Vân lập tức sững sờ.
Rơi lệ...
Hắn thế mà rơi lệ...
- Mục Vân, thiên kiêu mười đời, được xưng là con trai Chiến Thần, ngươi cũng có hiện tại?
Lập tức, một thân ảnh toàn thân bao phủ dưới hắc bào, hướng thẳng đến phía hắn đánh tới.
- Nếu ngươi động đến hắn, nhất định chết!
Chỉ là ngay hiện tại, một thân ảnh dậm chân vượt không mà đến, lắc mình mấy cái, xuất hiện ở trước mặt Mục Vân.
Người kia mới vừa xuất hiện, vung tay lên.
Phanh phanh phanh...
Lập tức, toàn bộ thiên địa tan thành mây khói.
Mục Vân đặt mông ngồi dưới đất dậy.
- Hô hô...
Thở hổn hển từng ngụm từng ngụm, toàn thân Mục Vân bị mồ hôi thấm ướt.
- Vân lang, chàng thế nào rồi?
Vương Tâm Nhã hiện tại lại hoảng sợ nhìn Mục Vân.
- Ta?
Mục Vân giống như vừa mới vượt qua thời khắc sinh tử, lắc đầu nói:
- Không sao đâu, không sao đâu, mở một giấc mộng rất kỳ quái.
- Mộng? Ta nghe chàng một mực gọi Nhạc thúc, Nhạc thúc, Nhạc thúc là ai? Cũng là người Vân Minh trước kia của chàng sao?
Vương Tâm Nhã kỳ quái hỏi.
- Không phải.
Mục Vân lại lắc đầu.
Nhạc thúc là ai?
Hắn căn bản không biết.
Mục Vân nhìn hai tay của mình, nhìn thân thể của mình.
Giờ khắc này, linh hồn bên trong nguyên thai đã được thuế biến cực lớn, lột xác thành Tiên Hồn.
Hồn lực nồng đậm tùy ý đi động bên trong nguyên thai mới.
Thấy cảnh này, Mục Vân thở dài một hơi.
Còn tốt, vạn vô nhất thất, bước vào cảnh giới Chân Tiên.
Chỉ là một màn vừa rồi, đến cùng xảy ra chuyện gì?
Tựa hồ... Là ký ức chôn giấu dưới đáy lòng?
Mục Vân chỉ cảm thấy mê hoặc.
Mục tộc?
Thiếu chủ?
Đây là chuyện gì cùng cái gì?
Mục Vân hoàn toàn không nghĩ ra.
- Quy Nhất, ngươi thấy không?
Mục Vân chậm rãi mở lời.
- Nhìn thấy? Thấy cái gì?
Quy Nhất đáp lại nói:
- Kia là ký ức thuộc về chính ngươi, ta làm sao có thể thấy được?
- Ký ức của chính ta? Ý của ngươi là, những chuyện kia là ta trước kia kinh lịch? Là kiếp trước của ta trải qua?
- Không đúng, không đúng!
Mục Vân đột nhiên phủ định nói:
- Kiếp trước ta chỉ là một hài nhi đi ra từ Táng Thần sơn mạch, làm sao có thể? Trước kiếp của kiếp trước? Đây cũng quá kéo dài đi.
Mục Vân chỉ cảm thấy, hắn tìm tòi không đến, đây rốt cuộc là một chuyện thế nào.
Chuyện đời này còn chưa làm, một loạt hoang mang kiếp trước đều xuất hiện.
- Ngươi... Đến cùng nhìn thấy cái gì?
Quy Nhất khó hiểu hỏi.
Mục Vân cẩn thận giảng giải.
- Mục tộc? Ngươi biết là địa phương nào? Còn có thiếu chủ, Nhạc thúc, đây đều là cái gì?
Mục Vân hi vọng tìm tới đáp án từ trên người Quy Nhất.
Dù sao gia hỏa này biết rất nhiều.
- Ta không biết!
- Ngươi không biết? Không phải ngươi là khí linh Tru Tiên Đồ của đệ nhất Thần Đế à? Có chuyện ngươi lại không biết?
Mục Vân khó hiểu.
- Thiên hạ lớn như vậy, ta biết tất cả mọi chuyện, sẽ còn ở nơi này sao?
Quy Nhất hừ hừ, không lên tiếng nữa.
Mục Vân dứt khoát quan bế Tru Tiên Đồ, không thèm nói chuyện với kẻ già đời này.
Trong lòng gia hỏa kia chứa một bụng ý nghĩ xấu.
Không biết?
Làm sao có thể không biết.
Mà giờ khắc này Quy Nhất bên trong Tru Tiên Đồ lại hùng hùng hổ hổ nói:
- Xú tiểu tử, đúng là lại muốn làm chuyện gì thất đức, lần sau xuất hiện nguy hiểm, cũng đừng tìm ta.
- Bất quá tiểu tử này đề thăng thực lực, một thế này thức tỉnh lực lượng huyết mạch, chỉ sợ... Sẽ phát sinh rất nhiều biến hóa thú vị...
Quy Nhất sâu kín nói thầm, nhìn Tru Tiên Đồ, ba trăm huyết vệ phía trên bốn khối Cửu Linh Đoạt Thiên Bi, quát:
- Nhìn cái gì? Đều không cần tu luyện sao? Chủ nhân các ngươi đều đến cảnh giới Chân Tiên, các ngươi lại không cố gắng, hắn cần các ngươi làm cái gì?
Nghe đến lời này, những huyết vệ đang bám ở trên Cửu Linh Đoạt Thiên Bi hết nhìn đông tới nhìn tây.
Quy Nhất nổi giận mắng:
- Thật sự là khổ tám đời, sao xú tiểu tử này không bỏ vào mấy mỹ nữ để cho ta dưỡng dưỡng nhãn, mỗi ngày nhìn một đống khô lâu...
Mà Mục Vân hiện tại đối mặt với Vương Tâm Nhã hỏi thăm, chỉ có thể không ngừng nói mình không sao.
Chỉ tiếc, Vương Tâm Nhã căn bản không tin.
Mục Vân lại không thể làm gì.
Tràng cảnh kia khiến cho hắn thủy chung không cách nào ổn định lại tâm thần.
Cuối cùng trấn an được Vương Tâm Nhã, Mục Vân mới thành thành thật thật ngồi xuống, bắt đầu tu luyện.
Lại một lần nữa nhìn nguyên thai mình, Mục Vân giật mình.
Võ giả cảnh giới Chân Tiên chủ tu linh hồn lực.
Mà nhất phẩm đến cửu phẩm Chân Tiên, linh hồn lực dựa theo một loại cùng chất phân chia, bình thường dùng đoạn phân chia.
Bình thường, nhất phẩm Chân Tiên, linh hồn lực nhất đoạn.
Nhị phẩm Chân Tiên, linh hồn lực nhị đoạn.
Tam phẩm Chân Tiên, linh hồn lực tứ đoạn.
Tứ phẩm Chân Tiên, linh hồn lực bát đoạn.
Ngũ phẩm Chân Tiên, linh hồn lực thì đến thập lục đoạn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận