Vô Thượng Thần Đế

Chương 2779: Xuất quan thị sát

Chỉ bất quá, sáu tầng tiểu cảnh giới, tốc độ tăng lên, tương đối nhanh, cuối cùng đỉnh phong, viên mãn, đại viên mãn tam trọng, mới là khó khăn nhất.
Bởi vì ba trọng này, không chỉ phải tăng cường thần thể, thần hồn, thần phách của mình, mà còn phải thử câu thông đại địa chi hồn.
Đại địa chi linh rốt cuộc là cái gì, Mục Vân hiện tại cũng không biết, hắn cũng không lo lắng được những thứ này.
Hôm nay, đạt tới cảnh giới Chân Thần sơ kỳ, lực lượng toàn thân có thể nói tăng gấp đôi, ngược lại cực tốt.
- Trong khoảng thời gian này, bên ngoài như thế nào?
Mục Vân thản nhiên nói.
- Hết thảy đều ổn, Triệu Cực Tùng, Giang Hàn, Nguyên Đại Dũng cùng Nguyên Hoán bốn người, đều có đi tới Viêm Châu, hướng Tạ đại ca bẩm báo, Lâm Hạc cùng Lục Quảng Nghĩa, hai người vốn là quản lý gia tộc, quản lý thế lực của mình, đối với chuyện bên trong Viêm Châu, cũng là thuận lợi.
- A, đúng rồi, minh chủ, Lư Tuấn Sinh đi ra vài lần, hỏi minh chủ về chuyện con trai hắn Lô Minh Khôn.
Sở Hàm nghiêm túc bẩm báo.
Liễu Hạnh cười nói:
- Lư Tuấn Sinh này, vốn còn muốn chia chúng ta một chén canh, nhưng khi nhìn thấy Triệu Cực Tùng, Giang Hàn đi tới Viêm Châu nhắc tới ngài, đều từng lời từng ngụm minh chủ, tràn đầy cung kính, lão gia hỏa này, rắm cũng không dám thả một cái.
- Hai người các ngươi...
Mục Vân cười mắng:
- Hiện nay, khu vực phía đông mười tám châu quận, tám châu quân, tứ đại châu quận chúng ta ở trung ương, phía bắc có Thường Sơn quận cùng Thương Châu, phía nam có Thiên Trường quận cùng quận Quảng Bình, mà ở khu vực phía tây, còn có thập đại châu quận.
- Nghe nói mười đại châu quận, thực lực mạnh hơn so với tám châu quận phía đông một chút.
- Có minh chủ ở đây, không sợ!
Liễu Hàm cười nói.
Bây giờ, Mục Vân đối với hai người mà nói, đó chính là Thần.
- Đừng đùa giỡn.
Mục Vân cười nói:
- Được rồi, Triệu Nham Minh đâu? Bảo hắn ta đến gặp ta.
- Cái kia...
- Làm sao vậy?
- Minh chủ, Triệu Nham Minh nói là đi làm việc quan trọng, rời khỏi nơi này đã bảy tám ngày, vẫn không trở về.
- Ừ?
Mục Vân nhíu mày.
- Quên đi, trước tiên đi ra ngoài dạo một vòng, Viêm Châu hiện tại rốt cuộc như thế nào, ta còn không biết đây.
- Vâng.
Nhất thời, Mục Vân được Liễu Thân cùng Sở Hàm làm bạn, rời khỏi phủ Minh chủ, đi ra đường.
Chỉ là trong nháy mắt Mục Vân rời đi, đã sớm có người rời khỏi phủ Minh Chủ, đi bẩm báo...
Thời gian ba tháng, trong thành Viêm Châu, nơi bị hư hại, đều tu sửa hoàn chỉnh.
Hơn nữa trên đường phố chủ yếu, đều cắm cờ Viêm Minh.
Trên lá cờ kia, một đoàn hỏa diễm thiêu đốt, đây cũng là tiểu tử Tạ Thanh kia tùy ý thiết lập.
Bốn cửa thành trong ngoài, đều có người canh gác, ra vào Viêm Châu, không chỉ muốn làm đăng ký, còn phải nộp đủ thần tinh.
Hơn nữa, một ít cửa hàng đều dựng dấu hiệu Viêm Minh, đại biểu cho sản nghiệp làm ăn của Viêm Minh.
Bộ dáng hưng thịnh, thoạt nhìn so với ba tháng, không biết mạnh hơn bao nhiêu.
- Tạ Thanh đâu?
Mục Vân dạo một vòng, rất hài lòng với công việc của Lục Quảng Nghĩa và Lâm Hạc, hỏi.
- Tạ thống lĩnh hắn. Chúng ta cũng không biết hắn đi đâu....
- Được rồi, đi Tứ Tượng Hiên xem một chút.
- Vâng.
Ba người đi tới Tứ Tượng Hiên, ngồi ở trong đại sảnh, gọi một ít rượu và thức ăn, Mục Vân hiện tại cũng giải sầu, ngồi xuống, thưởng thức rượu, nhíu nhíu mày.
- Minh chủ, làm sao vậy?
- Rượu này không ngon bằng lần trước.
Sở Hàm nhất thời cười nói:
- Minh chủ đã quên, lần trước là Tứ Tượng Hiên vì nghênh đón tam đại thế lực, chuyên môn tổ chức tụ hội, đây là đại sảnh, hẳn là sẽ không xuất ra rượu ngon như vậy.
- Cái này ngược lại.
- Ta bao người đem lên.
- Không cần, ta chỉ muốn giải sầu, vạn nhất bị những người này nhìn thấy ta là Minh chủ Viêm Minh, chỉ sợ không được ăn ngon.
- Vâng.
Mục Vân ra hiệu hai ngườở ngồi xuống, có chút khẩn trương.
Mục Vân cười nói:
- Lúc trước không phát hiện hai người các ngươi sợ ta như vậy sao?
Sở Hàm cười khổ nói:
- Không giống nhau, khi đó, ngài là phó thống lĩnh Lư gia, hai người chúng ta tin tưởng ngài sẽ bay lên trời, nhưng không nghĩ tới nhanh như vậy, hiện tại, ngài không chỉ là Minh chủ Viêm Minh, thống nhất tứ châu quận, càng trở thành cường giả Chân Thần sơ kỳ, hai người chúng ta chỉ là Hư Thần đỉnh phong.
......
- Đúng vậy, hiện tại ngồi cùng ngài giống như nằm mơ, có thể không khẩn trương sao?
- Miệng lưỡi trơn tru.
Mục Vân mắng một câu.
Mà lúc này, đột nhiên, từ trong đại sảnh, một đạo thân ảnh vội vàng đi tới. Đi tới trước bàn Mục Vân, thân ảnh kia đột nhiên phốc một tiếng, khuất bái trên mặt đất.
- Tứ Tượng Hiên, Hiên Ninh Vũ, tham kiến Mục minh chủ.
Người tới, chính là chủ nhân của Tứ Tượng Hiên, Hiên Ninh Vũ.
Hắn ở phía sau nghỉ ngơi, nghe được hạ nhân hồi báo, Mục Vân tựa hồ đến, giật mình đứng lên.
Thấy quả thật là Mục Vân, cho nên đến dập đầu.
- Đứng lên đi.
- Vâng.
Hiên Ninh Vũ đứng dậy, nhìn rượu trên bàn, nhất thời xoay người.
Bốp bốp...
Hai cái tát vang lên, hai vị chưởng quỹ phía sau hiện tại mỗi người ăn một cái.
- Mục minh chủ đại giá quang lâm, hai người các ngươi, chào hỏi như vậy? Nhanh chóng tìm phòng cao cấp, đưa lên cửu nguyên tửu, không không, cửu tiên linh tửu thượng đẳng, gọi thêm Tiên nhi cùng Khuynh nhi xuống.
- Còn có, nhiều người ầm ĩ như vậy, chậm trễ Mục Minh chủ dùng cơm, đều đuổi ra ngoài.
Hiên Ninh Vũ nhất thời mắng.
- Hiên Ninh Vũ, không cần.
Mục Vân phất phất tay nói:
- Náo nhiệt như vậy, mới giống như ra ngoài ăn cơm. Ngươi đuổi mọi người đi, ta ngược lại không có niềm vui ăn uống.
- Vâng vâng...
Hiên Ninh Vũ chắp tay, khom lưng, khuôn mặt đầy tươi cười.
- Hai người các ngươi, còn ngây ngốc làm gì?
Nhìn hai người phía sau, Hiên Ninh Vũ hận sắt không thành thép nói:
- Không cần đổi vị trí, các ngươi đi layas rượu, phân phó hậu trù nấu cơm, nhanh chóng đổi đồ ăn.
- Vâng.
Hai người nhất thời rời đi.
Hiện tại, trong đại sảnh, một số người chú ý tới nơi này, đều nghị luận sôi nổi.
- Đây không phải là ông chủ Hiên Ninh Vũ của Tứ Tượng Hiên sao? Từ khi nào lại cung kính với người khác như vậy?
- Đúng vậy, ngay cả Viêm gia lúc trước thống nhất Viêm Châu, Hiên Ninh Vũ thấy Viêm lão thái gia, cũng không quỳ lạy như vậy....
- Suỵt, nhỏ giọng một chút, không muốn sống à, vị kia, là Minh chủ Viêm Minh Mục Vân.
- Mục Vân?
- Là hắn?
Nhất thời, trong đại sảnh thấp giọng nghị luận, dần dần náo nhiệt hẳn lên.
- Ngươi nhìn, muốn khiêm tốn ăn một bữa cơm, còn bị ngươi phá hủy.
- Tiểu nhân có tội, tiểu nhân đáng chết, hôm nay nhất định sẽ để cho phía sau làm ra mỹ vị mỹ vị nhất, bồi tội.
- Minh chủ.
- Minh chủ.
Mà lúc này, bên ngoài đại sảnh, từng đạo thân ảnh đột nhiên đi vào.
Từng đội thân ảnh, thân mang hộ giáp màu trắng, trên ngực khắc một đạo hỏa diễm ấn ký, hơn mười người hiện tại cầm đao kiếm, xông vào trong đại sảnh, vây quanh cả đại sảnh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận