Vô Thượng Thần Đế

Chương 2630: Kinh ngạc không thôi

Mục Vân phất phất tay nói:
- Lấy công lao thay tội đi, mười tám người các ngươi, vây quanh bên cạnh ta, không cho phép bất luận kẻ nào quấy rầy ta, sáu người các ngươi, đi giúp Văn sư cùng Tĩnh di bọn họ.
- Tuân mệnh.
Mục Vân dứt lời, chỉ cảm thấy dị thường mệt mỏi.
Mắt phải hắn trống rỗng, hồn thức tuy rằng không bị thương, nhưng chỉ riêng vết thương của thân thể đã đủ uống một bình rồi.
- Vân lang.
Mà hiện tại, từng bóng dáng xinh đẹp đi tới.
Cửu Nhi, Diệu Tiên Ngữ, Tiêu Doãn Nhi cùng Vương Tâm Nhã bốn người vây quanh.
Thấy mặt Mục Vân đầy máu, Tiêu Doãn Nhi vội vàng lấy khăn tay ra, cầm máu cho Mục Vân.
Chỉ là máu tươi không ngừng chảy ra từ trong hốc mắt, hốc mắt trống rỗng giống như động không đáy lúc này thoạt nhìn, quả thực khủng bố.
Bốn nàng hiện tại đều đau lòng không thôi.
Nhìn thấy biểu tình trên mặt mấy nữ nhân, Mục Vân cười nói:
- Rất khó coi sao? Mắt trái bị mù một lần, và bây giờ mắt phải bị mù một lần nữa.
- Không khó coi.
Bốn nàng đồng thanh nói.
Nghe được lời này, Mục Vân nhìn bốn người, nói:
- Chuyến đi cự tượng khổng lồ lần này, có thu hoạch gì?.
- Thu hoạch rất lớn, bất quá cần thời gian tiêu hóa.
- Ừm.
Mục Vân gật đầu nói:
- Hiện tại không phải lúc nói chuyện, các nàng cẩn thận chú ý bốn phía, cẩn thận an toàn, ta cần làm một số việc.
- Ừm.
Tứ nữ nhất thời gật đầu.
Mà hiện tại, Mục Vân đắm chìm trong đầu mình, câu thông Quy Nhất, Tru Tiên Đồ hiện tại, bao trùm ra, hồn thức của hắn nở rộ ra.
Vừa rồi Triệu Kình Thương đâm tới một chủy thủ, hắn đem hồn tức của mình giấu ở trong Tru Tiên đồ, nếu không hiện tại, cũng không chỉ là thân thể bị thương tổn.
- Quy Nhất, có thể bắt đầu.
- Ừm.
Mục Vân dứt lời, ngậm miệng không nói.
Hắn vừa rồi đã hạ quyết tâm, lấy mắt phải làm đại giới, đổi lấy tính mạng Triệu Kình Thương, chỉ là hắn vẫn đánh cao thực lực của mình.
Triệu Kình Thương, dù sao cũng là trung vị Tiên Đế, hai đại đế cấp tiên khí đả thương hắn, lại không cách nào giết hắn, chung quy hay là mình quá yếu một chút.
Lấy mắt phải làm cái giá phải trả, hắn vốn định không cần.
Thương Thiên Chi Nhãn, thay thế mắt phải.
- Thương Thiên Chi Nhãn, chính là kỳ vật, trước đó, ngươi căn bản không cách nào lợi dụng sự huyền diệu của nó, mà hiện tại, ngươi cũng không cách nào sử dụng huyền diệu của nó!
Quy Nhất giải thích.
- Vậy có ích lợi gì?
- Trong Thương Thiên chi nhân ẩn chứa không gian lực cường đại, đối với ngươi hiện tại, tương lai lĩnh ngộ, đều rất có ích, chờ sau này ngươi sẽ biết, thế giới này, khống chế không gian, là ưu tiên hàng đầu của tất cả cường giả.
- Tuy rằng ngươi hiện tại không cách nào áp dụng Thương Thiên Chi Nhãn, nhưng dung hợp với thân thể ngươi, tích lũy từng ngày, luôn nhận được hiệu quả kỳ diệu, bất quá, Thương Thiên Chi Nhãn dù sao cũng là Thương Thiên Chi Nhãn, lấy thân thể ngươi dung hợp, có thể xuất hiện một ít ảo giác, ngươi cần phải tự mình khống chế.
- Ảo giác?
Mục Vân mở lời:
- Giống như ta bây giờ, thường xuyên nhớ tới chuyện đời thứ nhất?
- Đúng cũng không đúng.
Quy Nhất lại nói:
- Hồn phách kiếp trước ngươi chính là Tiên Vương, hồn phách thế đầu tiên chính là Thái Tử của Mục tộc, nhưng vô luận nói như thế nào, những thứ này đều tồn tại trong hồn phách ngươi, theo ngươi thực lực cường đại, ngươi sẽ nhớ tới, bởi vì những thứ này vốn đều là ký ức của ngươi, ngươi hiện tại chỉ là tạm thời quên mất.
- Hồn thức cường đại, những ký ức này, sẽ nhất nhất hiện ra.
- Nhưng Thương Thiên Chi Nhãn lại khác, nó không thuộc về ngươi, cho nên sẽ khiến ngươi sinh ra trí nhớ khác, ngươi phải chuẩn bị tâm lý tốt, nghĩ biện pháp tốt.
- Ta hiểu rồi.
Chuẩn xác mà nói, kiếp thứ nhất của hắn chính là Thái tử Mục tộc, đời thứ hai chính là Tiên Vương của Tiên giới, đời thứ ba chính là hiện tại.
Ba thế làm người, vô luận thân thể của hắn trải qua biến hóa như thế nào, hồn phách của hắn, vẫn là hắn lúc đầu.
Sở dĩ không hề nhớ rõ chút nào chuyện đời thứ nhất, chính là bởi vì trong lúc đó, hắn quả thật xem như đã chết một lần, nhưng những chuyện kia, tương đương với mất trí nhớ.
Mà theo cảnh giới của hắn tăng lên, nên nhớ rõ, tóm lại sẽ không ngừng hiện ra.
Thế nhưng Thương Thiên chi nhãn không giống, bản thân nó có thể ẩn chứa một ít ký ức, nếu là mình không phân biệt được hư thực, vậy kết quả chỉ sợ sẽ rất tệ.
- Bắt đầu đi!
- Ừm.
Mục Vân nhắm hai mắt lại, trong Tru Tiên đồ, Thương Thiên chi nhãn thật lâu không nhúc nhích, mà hiện tại, rốt cục cũng bắt đầu nhúc nhích.
Thương Thiên chi nhãn kia, lúc trước ở trong không gian bích chướng Thương Hoàng tiểu thế giới, trong lúc vô ý phát hiện, bị Quy Nhất nói hắn gặp đi vận c*t chó.
Nhưng Thương Thiên chi nhãn này, từ hắn đến bây giờ, vẫn không phát sinh biến hóa gì.
Giờ khắc này, rốt cục cũng muốn bắt đầu dung hợp.
Toàn thân cao thấp Mục Vân, khí tức ngưng tụ.
Trong nháy mắt này, Thương Thiên chi nhãn tràn vào hốc mắt của hắn, theo kích thước hốc mắt của mình, đang điều chỉnh biến hóa.
Tiếng ầm ầm vang lên, Thương Thiên chi nhãn giờ khắc này, ngưng tụ thành hình.
Mí mắt Mục Vân vốn sụp đổ, hiện tại nổi lên.
Một cỗ khí tức hoàn toàn không giống, nhất thời khuếch tán ra.
Bốn nàng Tiêu Doãn Nhi ở bên cạnh Mục Vân, nhất thời cảm giác được một cỗ biến hóa hoàn toàn không giống.
Mà hiện tại, Mục Vân kết nối hồn thức cùng huyết mạch của mình, đang tiến hành giao lưu với Thương Thiên Chi Nhãn.
Tiếng ầm ầm vang lên, giờ khắc này hắn, bên trong thân thể lật sông đảo hải.
Chẳng qua đến bây giờ, không có chuyện gì làm cho hắn cảm thấy kinh ngạc phát sinh.
Dung hợp, thuận lợi đến bất ngờ.
Thời gian từng chút từng giọt trôi qua, dần dần, bên trong thân thể Mục Vân, một cỗ khí tức hoàn toàn không giống, chậm rãi bốc lên.
Đó là một cỗ khí tức không gian ba động.
Nương theo không gian lưu động, thời gian chậm rãi tiêu tán, một cỗ thê lương, tràn ngập toàn thân Mục Vân.
Thân thể của hắn, tại thời điểm này bắt đầu phát sinh lột xác.
Thân thể Bán Đế, bắt đầu lại một lần nữa dung hợp, ý niệm cùng lĩnh vực dung hợp.
Mà trong hốc mắt của hắn, Thương Thiên Chi Nhãn cùng toàn bộ thân thể hắn, cũng là đang dung hợp.
Trong lúc ầm ầm, bên trong thân thể Mục Vân, giống như sấm nổ vang lên, cả người hắn hiện tại, chậm rãi đứng dậy...
Hai mắt, vào hiện tại, đột nhiên mở ra.
Mắt trái đỏ máu, mắt phải chuyển sang màu xanh.
Mục Vân nhếch miệng cười, lạnh lùng nói:
- Thương thiên đã chết, hoàng thiên đương lập sao? Khặc khặc.....
Nụ cười âm lãnh kia làm cho người ta có một loại cảm giác cực kỳ lạnh như băng, gió lạnh bao trùm toàn thân, bốn nữ nhân ở đây, nhất thời cảm giác thân thể đều lạnh như băng.
Giờ khắc này, hơi thở của Mục Vân đột nhiên tăng lên, quá kỳ quái.
Càng thêm kỳ quái chính là, một câu này, thật sự quá quỷ dị.
Thương thiên đã chết, hoàng thiên đương lập?
Ý nghĩa của lời này là gì?.
Tứ nữ nhìn Mục Vân, đều kinh ngạc không thôi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận