Vô Thượng Thần Đế

Chương 1847: Tâm Thật Đúng Là Đủ Lớn

Tiếng nổ tung cuồng bạo, cách rất xa truyền tới.
Nghe được tiếng bạo liệt, mấy người nhất thời run rẩy, mặt đất đều không tự chủ lay động.
- Chuyện gì xảy ra?
Nhìn phương xa kia, mấy người lập tức biến sắc.
- Đi xem một chút thì biết!
Mục Vân giờ phút này lại có chút hăng hái.
Bản thân hắn đã đến cảnh giới ngũ phẩm Thiên Tiên, lại thêm Tử Nha cũng là thực lực ngũ phẩm Thiên Tiên, còn có Lạc Thiên Hành phía sau màn là thất phẩm Thiên Tiên tồn tại, lần này, ai dám cản hắn, giết chết bất luận tội.
Không chỉ như thế, chút ân oán trước kia cũng nên rõ ràng.
- Đi!
Mục Vân vung tay, mang theo đám người rời khỏi nơi đây.
Thi thể Đường Văn Vũ nằm trên mặt đất, dần dần trở nên lạnh buốt.
Rầm rầm rầm...
Mà lúc này, có thể nhìn thấy, trong không gian thần bí có một đại điện vuông vức đứng sừng sững ở trước mặt mọi người.
Toàn bộ đại điện bốn phía kim quang lóng lánh, lần lượt từng thân ảnh hội tụ đến đây.
Thấy cảnh này, đám người Mục Vân đi lên phía trước.
Giờ phút này, Đường Văn Bân, Thần Vũ Trúc, Dạ Như Huyết đám người liên thủ, đang hợp lực, tựa hồ muốn mở ra một cấm chế trước đại điện.
Cấm chế lấp lóe ánh sáng, đứng sừng sững ở trước đại điện.
Hết thảy cấm chế tựa hồ bao phủ ở trên tấm bia đá trước mặt mọi người, kia là một khối thạch bi giống như Cửu Linh Đoạt Thiên Bi, bất quá thu nhỏ hơn trăm lần, khí tức hoàn toàn không giống Cửu Linh Đoạt Thiên Bi.
Đám người lại đang liên thủ, tựa hồ muốn phá vỡ cấm chế của thạch bi.
Thấy cảnh này, Mục Vân mang theo mấy người đứng ở một bên.
- Mục Vân!
- Mục Vân!
Nhìn thấy đám người Mục Vân xuất hiện, trong đám người truyền đến từng tiếng gọi.
- Ngươi tới đúng lúc, nhanh hợp lực cùng chúng ta mở ra cấm chế này, Kim Tiên Bi, vô cùng có khả năng ở bên trong tòa đại điện này.
Kỷ Vũ nhìn thấy Mục Vân, lập tức mở miệng.
- Không sai, đừng đứng ở nơi đó thất thần, hiện tại không xuất thủ, nếu chúng ta mở ra đại điện này, đạt được Kim Tiên Bi và những vật khác, ngươi cũng đừng nghĩ lấy đi.
Trần Dư cũng phụ họa.
Thấy mấy người đang nhìn mình, kẻ xướng người hoạ, Mục Vân lại âm thầm cười lạnh.
Bọn gia hỏa này còn xem mình thành đệ tử môn phái lệ thuộc hô thì đến đuổi thì đi như trước.
Tâm thật đúng là đủ lớn.
Mục Vân bất động thanh sắc, trực tiếp đi đến phía trước.
Dịch Dữ Chi lập tức nói:
- Lề mà lề mề, không biết có làm việc gì không thể lộ ra ngoài, sẽ không phải lúc này còn muốn kích thích, lấy một địch ba?
Trong lời Dịch Dữ Chi nói mang theo qua loa tắc trách, nhìn Mục Vân và ba nữ Lạc Kiếm Tuyết, cười hắc hắc nói.
- Ngươi nói nhảm nhiều quá.
Mục Vân lại hừ một tiếng.
- Ngươi nói cái gì?
- Ta nói ngươi nên ngậm lại cái miệng thúi của mình.
Mục Vân vừa dứt lời, nhìn cũng không nhìn Dịch Dữ Chi, đi đến phía trước.
- Ngươi dừng lại, phía trước không phải địa phương ngươi nên đến, nơi này mới đúng.
Dịch Dữ Chi thẹn quá hoá giận quát.
Coi như bên người Mục Vân có Tử Nha và Nhậm Cương Cương, thế nhưng nơi này là địa phương đệ tử Tam Cực Thiên Minh tụ tập, hắn có thể thế nào?
Nếu như làm loạn, chậm trễ chuyện của người khác, tổn thất là lợi ích của mọi người, ai cũng sẽ không vui.
Đến lúc đó làm mọi người phẫn nộ, tất cả mọi người trực tiếp liên thủ, gia hỏa này cũng sẽ xong đời.
- Bảo ngươi ngậm miệng, ngươi hết lần này tới lần khác không nghe.
Mục Vân dừng bước, quay lại nhìn Dịch Dữ Chi một cái, sau đó điểm ra một chỉ.
- Cửu U Chỉ!
Nhìn thấy Mục Vân thế mà trực tiếp xuất thủ với mình, Dịch Dữ Chi triệt để phẫn nộ.
Gia hỏa này cả gan làm loạn.
- Muốn chết!
Dịch Dữ Chi dù sao cũng là tam phẩm Thiên Tiên, đương nhiên không e ngại Mục Vân.
Trên thực tế, Mục Vân nếu không có Tử Nha và Nhậm Cương Cương bên cạnh, sớm đã bị Dạ Như Huyết và Đường Văn Bân làm thịt.
Thấy cảnh này, Dịch Dữ Chi tức giận.
Mục Vân lại dám xuất thủ với hắn, muốn chết.
Giờ phút này, Cửu U Chỉ của Mục Vân tỏa đánh tới.
Hưu hưu hưu tiếng xé gió vang lên, trong chớp nhoáng, bảy đạo chỉ ấn giết ra.
Phốc phốc phốc phốc!
Bảy đạo chỉ ấn từ trên xuống dưới, trực tiếp xuyên thủng thân thể Dịch Dữ Chi, từng cái huyết động xuất hiện, Dịch Dữ Chi lập tức oa một tiếng, phun ra một ngụm máu tươi.
- Ngươi...
Dịch Dữ Chi chỉ vào Mục Vân, quát:
- Không phải ngươi chỉ là cảnh giới nhị phẩm Thiên Tiên...
Tận đến bây giờ, những người khác cũng nhìn ra, cảnh giới Mục Vân giờ khắc này nào còn là nhị phẩm Thiên Tiên, ít nhất là cấp độ tam phẩm tứ phẩm.
Thấy thế, tất cả mọi người lộ ra vẻ kinh ngạc.
Với tách ra bất quá nửa ngày, xảy ra chuyện gì?
- Lần sau trước khi la to, ghi nhớ, người đứng trước ngươi là ai.
Mục Vân lạnh lùng nói, quay người nhìn những người khác.
- Mọi người tiếp tục đi!
Hai tay Mục Vân giang ra, cười nói:
- Ta nghĩ ta hiện tại gia nhập, không có vấn đề gì chứ?
Mấy người đều trầm mặc không nói.
Mục Vân cũng không nhiều lời, vung tay, lực lượng mênh mông tràn ra.
Hắn vừa gia nhập, mọi người nhất thời ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, đều trầm mặc không nói.
Thực lực của Mục Vân quả thật đề thăng.
Mà còn trở nên mênh mông vô biên, trong lúc nhất thời, thế mà ngay cả bọn hắn cũng không có suy nghĩ ra được, hiện tại Mục Vân đến cùng là cảnh giới gì.
Nhưng y theo cảnh giới thực lực của Mục Vân hiện tại đến xem, chỉ sợ ít nhất là tại tứ phẩm Thiên Tiên.
Thế nhưng... Không có khả năng.
Mới vừa rồi còn là nhị phẩm Thiên Tiên, hiện tại làm sao có thể thành chí ít là tứ phẩm Thiên Tiên, quá làm người không thể tưởng tượng đi.
Chỉ là trước mắt, đám người chỉ đè nén nghi hoặc của mình xuống, dù sao, một hồi có khả năng xuất hiện Kim Tiên Bi, đến thời điểm đó, đối tượng mọi người tranh đoạt chính là Kim Tiên Bi.
Thấy cảnh này, Mục Vân cũng mặc kệ.
Hiện tại, cho dù những người này toàn bộ liên thủ, hắn cũng không e ngại.
Tạch tạch tạch...
Trong lúc đám người tâm tư dị biệt, tạch tạch tạch âm thanh vang lên.
Dưới chân đám người xuất hiện từng đường vết rách.
Thấy cảnh này, tất cả mọi người khẽ giật mình.
Xem ra, có manh mối!
Tất cả mọi người nhìn về phía trước.
Trên tấm bia đá đứng sững cao hơn mười mét, bởi vì lực áp bách cường đại của bọn hắn đã dần dần xuất hiện vết rách.
Những vết rách kia xuất hiện bên trên thạch bi, ngay sau đó bắt đầu lan tràn, đi thẳng đến phía trên đại môn đại điện trước người.
Oanh...
Lập tức, đại môn hóa thành bột bạc.
Xông!
Cơ hồ trong nháy mắt, tất cả mọi người không có bất kỳ lời nào, toàn bộ phóng tới bên trong đại điện.
- A...
Nhưng phía trước vang lên một tiếng kêu thảm thiết để tất cả mọi người vội vàng lui lại, sợ vỡ mật.
Đây rốt cuộc là chuyện thế nào.
Bá bá bá tiếng xé gió vang lên, bên trong tòa đại điện kia giờ phút này thế mà có từng thân ảnh lần lượt bay ra.
Lần lượt từng thân ảnh thân mang trường sam màu vàng óng, người khoác kim giáp, bao trùm bên trên trường sam, phía sau là áo choàng màu vàng, nhìn hổ hổ sinh uy, dị thường tuấn mỹ.
Đây là...
Kim Tiên hộ vệ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận