Vô Thượng Thần Đế

Chương 651: Lấy Một Địch Ba

- Ba người lão bất tử các ngươi có thể có bao nhiêu lợi hại?
Mục Vân hạ Tiềm Long Kiếm xuống, phất phất tay nói:
- Bắt các ngươi luyện tập, quá thích hợp đi chứ.
- Ngươi muốn chết!
Trong lúc nói chuyện, Nhuế Cam đã kìm nén không được sát ý, hai tay trực tiếp cầm cự chùy, một chùy bổ tới Mục Vân.
Đứng tại chỗ, Mục Vân không nhúc nhích, nhìn xem kia cự chùy rơi xuống.
Thấy cảnh này, tất cả mọi người trợn mắt hốc mồm.
Tiểu tử này muốn dùng tiên thiên cương khí nghênh đón cự chùy của Nhuế Cam? Nói đùa cái gì, Nhuế Cam mặc dù là tinh thông luyện khí, nhưng dù sao cũng là Vũ Tiên cảnh tam trọng cảnh giới, hắn điên rồi sao?
Oanh...
Một tiếng nổ vang rơi xuống, mặt đất tầng tầng rạn nứt ra.
Nhuế Cam đánh một chùy nện ở trên đầu Mục Vân, thế nhưng khi cự chùy rơi xuống, ngay cả mặt đất dưới lòng bàn chân Mục Vân đều vỡ vụn ra, nhưng bản thân Mục Vân vẫn an an ổn ổn đứng tại chỗ, không nhúc nhích.
Mà hai đạo tiên thiên cương khí quanh người hắn lúc này lù lù bất động.
- Nhuế Cam, ngươi, thật yếu!
Thổi phù một tiếng, Mục Vân rút kiếm.
Lưu ly kim thân mặt ngoài thân thể Nhuế Cam tạch tạch tạch vỡ vụn, máu tươi tích chảy đầy.
Phòng ngự lưu ly kim thân của hắn lại không cường hãn bằng tiên thiên cương khí của Mục Vân.
Một kiếm kia, trực tiếp vạch phá thân thể của hắn, xuyên thủng lưu ly kim thân.
- Hai người các ngươi, cũng cùng lên đi!
Mục Vân vung lên trường kiếm trong tay, nhìn Kim Bất Dịch cùng Ảnh Triển, cười lạnh không thôi.
Cho tới giờ khắc này, hai người nhìn Mục Vân, triệt để điên.
Đây là người nào?
Quái vật?
Thiên tài?
Yêu nghiệt?
Hoàn toàn đánh vỡ lẽ thường, Nhuế Cam xem như lại không tốt, cũng là Vũ Tiên cảnh tam trọng, Vũ Tiên cảnh tam trọng hàng thật giá thật, sao có thể không phải đối thủ của một kiếm Mục Vân?
Giờ khắc này, bọn hắn sợ!
- Thế nào? Sợ rồi?
Mục Vân bước ra một bước, song trọng cương khí, quay chung quanh người, nhìn
hai người cười nói:
- Thân là chấp sự chủ quản Lãm Kim lâu cùng Ám Ảnh các, cư nhiên nhát gan sợ phiền phức như thế, chẳng lẽ Lãm Kim lâu cùng Ám Ảnh các các ngươi chính là huấn luyện nhân tài như thế?
- Lãm Kim lâu ta như thế nào huấn luyện nhân tài, không có quan hệ gì với ngươi! Mục Vân!
Nhưng ngay giờ phút này, giọng nói lạnh lùng bỗng nhiên vang lên.
Phía trên thiên không, một bóng người bất ngờ xuất hiện.
Một bóng người cũng không phải trực tiếp phi tốc lướt đến, mà trực tiếp xé mở không gian, từ bên trong không gian kia trực tiếp đi ra.
Hai tay chắp ra sau, người tới một thân bào phục màu đen, sắc mặt tuấn dật, mang theo một tia không giận tự uy.
- Tần Nghịch Tài!
Nhìn người tới, Bảo Linh Nhi giãy dụa lấy đứng dậy, kinh ngạc nói.
- Phó các chủ!
Nhìn người tới, Ảnh Triển thở dài một hơi, vội vàng khom người, cung kính chào trung niên nam tử.
Phó các chủ?
Phó các chủ Ám Ảnh các - Tần Nghịch Tài!
Xuyên toa không gian, người này, nghiễm nhiên là tồn tại cường đại Vũ Tiên cảnh bát trọng, cửu trọng.
Tồn tại bực này, không thể nghi ngờ là cường giả đỉnh cao bên trong ba ngàn tiểu thế giới.
Tồn tại cường đại để người ta không dám coi nhẹ.
- Mục Vân, giết thiên chi kiêu nữ Thánh Tước môn Tước Thải Y, Thiếu cung chủ Cửu Hàn thiên cung Hàn Thiên Vũ, ngươi thế mà đi tới nơi đây, nếu như Thánh Tước môn và Cửu Hàn thiên cung biết ngươi không chết, còn tiến thêm một bước, ngươi nói bọn hắn sẽ như thế nào?
- Ngươi nói như thế nào?
Mục Vân bước ra một bước, nhìn Tần Nghịch Tài, cười lạnh:
- Mục Vân ta làm việc, từ trước đến nay đều là người không phạm ta, ta không phạm người, người nếu phạm ta, ta nhất định tru diệt gấp mười, xưa nay đã như vậy, ngươi có thể thử xem!
- Ồ? Khẩu khí cũng không nhỏ.
Nhưng ngay phút này, một giọng nữ thanh lãnh đột nhiên vang lên, không gian lần nữa rung chuyển như một loại sóng nước, một bóng người bất ngờ xuất hiện.
Người này một thân váy dài máu hoàng kim, tóc dài buộc thành búi tóc, cả người nhìn như công chúa cao cao tại thượng, làm cho không người nào có thể hi vọng, chỉ có thể ngưỡng mộ.
- Lãm Kim Nguyệt, ngươi tới nơi này làm cái gì?
- Tần Nghịch Tài, lời này của ngươi nói có ý gì, ngươi có thể tới, ta thế nào không thể tới?
Lãm Kim Nguyệt, muội muội xủa lâu chủ Lãm Thắng Thiên của Lãm Kim lâu, Tần Nghịch Tài, phó các chủ Ám Ảnh các.
Hai vị này, phóng tới toàn bộ ba ngàn tiểu thế giới, là tồn tại cường đại dậm chân một cái, toàn bộ ba ngàn tiểu thế giới đều sẽ run lắc một cái, thế mà giờ phút này xuất hiện ở nơi đây.
Năm đó Tần Nghịch Tài nắm toàn bộ sự vật Ám Ảnh các, càng là kim tự bài sát thủ Ám Ảnh các, toàn bộ ba ngàn tiểu thế giới, đều bị danh tiếng của hắn bao phủ.
Ai nếu dùng tiền mời Tần Nghịch Tài ám sát, nhất định mã đáo thành công, chỉ là cái giá kia cũng là để tất cả mọi người không cách nào giao nổi.
Mà Lãm Kim Nguyệt, nhìn như nữ hoàng cao quý, trên thực tế cũng quả thật như thế, người này thích đùa bỡn nam đồng, bản thân nuôi dưỡng hàng trăm hàng ngàn nam đồng, cung cấp nàng đùa bỡn trêu đùa, càng được người vụng trộm xưng là nữ nhân điên.
Trong lúc hai người xuất hiện, bá bá bá tiếng xé gió lên, ba bóng người trực tiếp vút không mà tới.
Ba người kia bất ngờ chính là đảo chủ Thiên Luân đảo Luân Hồi Mệnh, đảo chủ Bà La đảo La Phách Thiên, đảo chủ Quỷ Khô đảo Quỷ Ai.
- Hừ, Mục Vân, nơi này không phải địa phương ngươi càn rỡ, Tần phó các chủ đến, tử kỳ của ngươi đến!
Ảnh Triển nhìn Mục Vân, cười lạnh liên tục.
Tần Nghịch Tài hiện tại nếu không đến, hắn thật không biết nên như thế nào.
Mục Vân thực sự quá mức nghịch thiên, bọn hắn căn bản không có cách áp chế.
- Lãm tiểu thư, người này lòng dạ rắn rết, là tai hoạ không được lưu lại, mong rằng Lãm tiểu thư xuất thủ, trực tiếp tru sát hắn.
Kim Bất Dịch cúi đầu, cung kính nói.
Hai người nhìn thấy chỗ dựa sau lưng đến, đương nhiên vô cùng tự tin.
Mục Vân dù nghịch thiên, bọn hắn coi như không phải đối thủ, thế nhưng hai vị đại lão phía sau, Mục Vân vạn vạn không phải đối thủ.
- Tử kỳ đến rồi?
Nhìn xem bộ dáng của hai người, Mục Vân ha ha cười nói:
- Kim Bất Dịch, Ảnh Triển, hôm nay, xem như lâu chủ, các chủ các ngươi tự mình đến, ta, cũng muốn giết các ngươi.
- Cẩu thí!
- Làm càn!!
Nghe đến lời này, hai người lui lại một bước, nhìn Mục Vân tràn ngập kiêng kị.
Chỉ là nghĩ đến sau lưng có hai vị đại lão, trong lòng hai người có lực lượng, nhìn Mục Vân, không còn e ngại.
- Ngươi ngược lại có lực lượng rất lớn, dám giết người trước mặt hai người chúng ta, ta ngược lại muốn nhìn một chút, ngươi đến cùng lấy tư cách gì.
- Rất lâu không thấy tiểu gia hỏa có ý tứ như vậy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận