Vô Thượng Thần Đế

Chương 1929: Tầng Thứ Bảy Màu Tím (1)

- Tiêu Hóa Lâm bất quá nói sự thực, ngươi đi vào bên trong khu vực màu đỏ, hơi có đề thăng, nhưng ngươi không rõ, hai tầng màu lam, màu chàm đề thăng như thế nào, ít nhất gấp trăm lần màu đỏ, cho nên, Tiêu Hóa Lâm mặc dù trào phúng ngươi, nhưng nói lời nói thật.
- Người phải tự mình hiểu lấy, nếu ngươi ngay cả điểm ấy cũng nhìn không thấu, vì mặt mũi, cuối cùng chịu khổ là chính ngươi.
- Cho dù ta cho ngươi biết, tiến vào khu vực màu chàm, chỉ sợ ngươi cũng trải nghiệm không nổi, cho nên, chẳng bằng dựa theo Tiêu Hóa Lâm nói, hi vọng ngươi có thể hiểu rõ.
Nhìn Tiêu Chiến Thiên trước mắt, Mục Vân ha ha.
Tiêu Chiến Thiên tỏ ra vẻ ta vì muốn tốt cho ngươi. trong lòng Mục Vân cảm thấy khó chịu.
Tiêu Chiến Thiên, thay cái ý tứ chính là: Ta có thể tiến vào màu lam, màu chàm, là đỉnh tiêm bên trong Tam Cực Thiên Minh, đề thăng đỉnh tiêm rất thoải mái, ngươi bất quá là màu đỏ, quá gà, cho nên vẫn đừng đi vào, tùy tiện mua chút đan dược, đề thăng đề thăng thì thôi.
- Đa tạ Tiêu sư huynh đề điểm!
Mục Vân hiện tại lại chắp tay nói:
- Chỉ là con người ta, không đụng tường không quay đầu lại, ở bên trong khu vực màu đỏ cũng rất thoải mái.
- Chiến Thiên đại ca, ngươi nhìn gia hỏa này ngưu bức, quả thật thiếu đánh...
- Ngậm miệng!
Tiêu Chiến Thiên quay người nhìn Tiêu Hóa Lâm, khẽ nói:
- Mình là phế vật, thế nào có mặt khoa tay múa chân trước mặt người khác?
- Ta...
Tiêu Hóa Lâm cụp đầu.
Mà giờ khắc này bên trong đội ngũ Mục Vân đang đứng, mấy người ở sau lưng Tiêu Chiến Thiên nhìn bóng lưng phía trước, Tiêu Chiến Thiên âm thầm cười nhạo.
Cái gì Thiên Thánh tư chất, bất quá là phế vật thôi.
Thiên hạ này vô số thiên tài, Mục Vân ngươi không có cách so sánh.
Theo đội ngũ sắp xếp, cuối cùng đến Mục Vân.
Rất khéo, Tiêu Chiến Thiên, Tiêu Hóa Lâm, Mục Vân ba người vừa cùng tại một đội.
Tần Thủ Văn trưởng lão quản lý Tam Cực Tháp thấy cảnh này, cười một tiếng.
- Cố lên đi!
Nhìn Mục Vân, Tần Thủ Văn khích lệ.
Lần trước Mục Vân chỉ tiến vào trong tầng thứ nhất Tam Cực Tháp, phẩm giai màu đỏ, lần này, không có gì bất ngờ xảy ra, có lẽ còn là màu đỏ.
Tam Cực Tháp, từ khi kiến tạo đến bây giờ, cấp độ phẩm cấp môn hạ đệ tử lần đầu tiên tiến vào tháp chính là tầng cao nhất, ngày sau tiến vào, chỉ có thể yếu hơn lần trước, không có khả năng mạnh hơn lần trước.
Cho dù Tiêu Chiến Thiên, hắn lần đầu tiên tiến vào tầng thứ sáu màu chàm, về sau thì đều tầng thứ năm màu lam, mà lần trước, có thể trở về tới tầng thứ sáu đã vượt qua dự kiến.
Nhưng cũng nhiều lắm thì trở về màu chàm, muốn đi vào đến màu tím, không có khả năng.
Tần Thủ Văn mặc dù rất muốn nhắc nhở Mục Vân, so với việc hắn tiến vào tầng đầu tiên, lãng phí mười vạn điểm tích lũy, không bằng mua tiên đan, Tiên khí, đề thăng tu vi của mình, khá có lời.
Nhưng hắn cũng biết, phàm là thiên tài, tâm cao khí ngạo, một cỗ cứng cỏi vẫn phải có.
Cho nên loại chuyện này, cổ vũ cho thỏa đáng.
Mục Vân khẽ gật đầu, không nói thêm lời.
Hắn chỉ tôi luyện mình, không quan tâm người khác nghĩ như thế nào, còn nữa, ý nghĩ của những người này cũng không có đả động gì tới hắn.
Nếu như tu võ bởi vì ánh mắt người khác đối đãi mình mà dừng lại, đó mới là ngu xuẩn lớn nhất.
Võ tu, có đôi khi cần một cỗ cố chấp, một cỗ quật cường.
- Tốt, mọi người chuẩn bị kỹ càng, đi qua Tam Cực Tháp khảo thí, sau đó tiến vào bên trong Tam Cực Tháp.
Tần Thủ Văn khẽ cười nói.
- Vâng!
Lập tức, đám người ma quyền sát chưởng, chuẩn bị tiến hành xung kích một vòng cuối cùng trước thí luyện.
Mục Vân thở ra một hơi, bàn tay chậm rãi đưa tới máng đá trước người.
Ong ong ong...
Trong nháy mắt, từng đạo ánh sáng bốc lên.
Nhưng khi nhìn thấy những ánh sáng kia, đám người lại xuất hiện từng tiếng kinh hô.
- Mau nhìn mau nhìn, Tiêu Chiến Thiên lại là màu chàm, tất cả mọi người hạ xuống, hắn từ lần trước trở lại màu chàm, lần này còn tiếp tục ở màu chàm.
- Đúng vậy, thật không hổ là đệ nhất thiên tài Tam Cực Thiên Minh chúng ta.
- Đúng thế, wow, lần này, xuất hiện không ít thiên tài, tầng thứ tư màu lục, tầng thứ năm màu lam cũng xuất hiện mấy cái.
- Xem ra mọi người ngày thường đều che giấu, không bỏ được cầm điểm tích lũy tiến vào Tam Cực Tháp, vì lần luyện tập này, đều không thèm đếm xỉa.
Trong đám người, mọi người nhất thời nghị luận ầm ĩ.
- Cái đó là... Màu gì?
Chỉ là đột nhiên, một tên đệ tử lại giật mình.
Nhìn về phía trước thấy màu sắc xuất hiện phía trước một thân ảnh, thoáng có chút sững sờ.
Một người khác dụi dụi con mắt, chậm rãi nói:
- Cái đó là... Màu tím sao?
- Ngươi có phải bệnh mù màu hay không, làm sao có thể...
Nhưng người kia còn chưa nói xong, nhìn về phía một thân ảnh phía trước, ngẩn ngơ.
Màu tím, tầng thứ bảy.
Không có khả năng.
Làm sao có thể xuất hiện đệ tử tiến vào tầng thứ bảy màu tím?
Nhưng ánh mắt tất cả mọi người dừng lại trên thân người có màu tím kia, lần nữa sững sờ.
Người kia không phải Mục Vân, lại là ai?
Mục Vân, thế mà đến màu tìm, đây quả thực là khó có thể tưởng tượng.
Thế nhưng lần trước, Mục Vân không phải màu đỏ sao sao?
Lần này sao lại đột nhiên tăng nhanh đến màu tím rồi?
Quả thực khó tin.
Tần Thủ Văn hiện tại cũng triệt để mộng.
Màu đỏ, nhảy lên lên tới màu tím?
Tại sao sẽ như vậy, đó căn bản không có khả năng.
Từ xưa đến nay bên trong Tam Cực Thiên Minh, chưa hề có người có thể từ màu đỏ đến màu tím, đây quả thực là chuyện trong mơ mới có.
Bởi vì sau khi tiến vào Tam Cực Tháp, mỗi một lần tôi luyện, chỉ có thể thấp hơn lần trước, làm người sợ hãi than nhất cũng bất quá là Tiêu Chiến Thiên hiện tại, năm đó ở màu chàm, thời gian mấy năm qua, hạ xuống đến màu làm, lần nữa trở về đến màu chàm.
Thế nhưng Mục Vân, làm sao có thể làm được?
Tần Thủ Văn rung động trong lòng, lại hiểu rõ, lần này toàn bộ Tam Cực Thiên Minh sắp biến thiên.
Nếu Mục Vân vẻn vẹn từ màu đỏ trở về đến màu lam, màu chàm, đây cũng là được rồi, thế nhưng tại nghịch đến màu tím.
Trăm ngàn năm qua, không người nào bên trong Tam Cực Thiên Minh có thể đi đến tầng thứ bảy màu tím.
Cái này để người cảm giác khủng bố.
Ý nghĩ trong lòng Tần Thủ Văn toàn bộ đều biểu hiện trên mặt đệ tử.
Các đệ tử giờ khắc này, sắc mặt rung động, cơ hồ triệt để trợn tròn.
Đây chính là Mục Vân sao?
Thực lực chân chính, không phải màu đỏ, mà là màu tím.
Tiêu Chiến Thiên hiện tại nhìn cấp độ màu chàm trước người mình, gương mặt đỏ bừng.
- Người nên tự mình hiểu lấy.
- Ngươi ở màu đỏ vĩnh viễn không cách nào trải nghiệm chỗ tốt to lớn của màu chàm mang đến.
- Cớ gì vì mặt mũi mình, gượng chống muốn đi vào Tam Cực Tháp?
- Hối đoái thành đan dược, còn tốt hơn tiến vào Tam Cực Tháp rất nhiều.
Nhớ lại những lời mà mình vừa mới nói, Tiêu Chiến Thiên chỉ cảm thấy, Mục Vân mặc dù không có đáp lại hắn, thế nhưng một màn này đã tát hắn một bàn tay rất vang dội.
- Đáng ghét... Nguyên lai ngươi chỉ xem ta giống như thằng hề. Được lắm, Mục Vân, ngươi rất giỏi.
Tiêu Chiến Thiên quát to, nhìn Mục Vân, trong mắt xuất hiện sát cơ.
Rõ ràng cảm nhận được sát ý trong mắt Tiêu Chiến Thiên, Mục Vân hiện tại xoay người, nhìn nguồn gốc sát ý kia, khóe miệng xuất hiện ý cười.
Lần đầu tiên tiến vào Tam Cực Tháp, nguyên lực bên trong thân thể hắn áp chế ngụy nguyên lực bên trong Tam Cực Tháp, cho nên không cách nào dung hợp với bản thân hắn.
Mà lần này, lại là chênh lệch rất xa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận