Vô Thượng Thần Đế

Chương 1716: Thất bại tan tác mà quay trở về (1)

Hoán Lãnh Vân lạnh lùng nói:
- Nhất Diệp kiếm phái tuyệt đối có vấn đề, tiểu tử Mục Vân ngu ngốc kia, cũng bởi vì hắn, lần này, chuyện không thể cứ như vậy là xong.
- Hoán Lãnh Vân, ngươi cũng không cần gấp gáp.
Một người khác mở miệng.
Người này một thân bào phục tinh nguyệt, khí vũ hiên ngang, nói tới nói lui, mắt nheo lại, bộ dáng cười mị mị, ngược lại để người cảm giác rất muốn ăn đòn.
Trưởng lão Tinh Nguyệt kiếm phủ Nhậm Tiếu Tinh.
Nhậm Tiếu Tinh nói:
- Chuyện này, ta thấy không có đơn giản như vậy, Ám Huyền thạch tràng, hiện tại đến cùng là tình huống như thế nào, chúng ta không biết, bất quá giằng co nữa, cũng không phải biện pháp.
- Lần này, chúng ta tiên lễ hậu binh, Mục Vân hẳn là biết, bốn đại tông môn liên hợp thì không phải Nhất Diệp kiếm phái có thể chống lại.
- Ta lo lắng vấn đề chính là điểm này!
Kiếm Dữ Phong chậm rãi nói:
- Bốn đại tông môn liên thủ, đổi lại Diệp Cô Tuyết, cũng không dám khư khư cố chấp, trong lúc cưỡng chế, Diệp Cô Tuyết cũng phải vì chúng ta mở ra truyền tống trận Ám Huyền thạch tràng, để chúng ta đi vào điều tra một hai.
- Thế nhưng Mục Vân này...
Thông Thiên lại quát:
- Mục Vân thế nào rồi? Chỉ là một tiểu tử Địa Tiên, nương tựa theo chút thông minh vặt, thật cho rằng mình là đại lão?
- Được rồi, mọi người nói nhao nhao ở đây cũng vô dụng, chúng ta trước đi hỏi một chút đi.
Bốn người mang theo thủ hạ của mỗi người, tới gần sơn môn.
- Người đến là ai?
Đội ngũ mấy ngàn người vừa mới đến trước sơn môn Nhất Diệp kiếm phái, một tiếng quát đột nhiên vang lên.
Hai tên đệ tử ở trước sơn môn Nhất Diệp kiếm phái nhìn đội ngũ trùng trùng điệp điệp, quát.
- Chó giữ nhà cũng dám la to với chúng ta?
Nghe đến lời này, Thông Thiên nhịn không được phẫn nộ quát:
- Mở ra mắt chó của các ngươi thấy rõ ràng, chúng ta là bốn đại tông môn, các ngươi hiện tại đi mời người có quyền nói chuyện nhất của Nhất Diệp kiếm phái ra đây nói chuyện với chúng ta.
- Thông Thiên, làm gì so đo với bọn hắn!
Kiếm Dữ Phong ngăn lại, nhìn hai người nói:
- Mục Vân của Nhất Diệp kiếm phái đang ở đâu? Gọi hắn đi ra, chúng ta mấy có vấn đề muốn hỏi hắn.
- Mục sư huynh cũng là tên mà các ngươi gọi thẳng được sao?
Một tên đệ tử thủ sơn khác quát:
- Ta quản các ngươi là ai? Nơi này là Nhất Diệp kiếm phái, muốn dựa theo quy củ của Nhất Diệp kiếm phái.
Quy củ của Nhất Diệp kiếm phái?
Nhất Diệp kiếm phái còn có quy củ?
- Ồ? Vậy ngươi nói một chút, quy củ của Nhất Diệp kiếm phái các ngươi là gì.
Hoán Lãnh Vân mỉm cười, thế nhưng trong mặt dạt dào sát cơ.
- Quy củ Nhất Diệp kiếm phái chúng ta chính là... Muốn bái kiến Mục sư huynh, vậy các ngươi phải có thiệp mời mới được.
Thiệp mời?
Bốn người ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, dở khóc dở cười.
Thông Thiên dẫn đầu nổi giận nói:
- Cẩu vật, chỉ là hai đệ tử thủ sơn đều được đà lấn tới, không đi thông báo, vậy chúng ta sẽ đánh vào.
Thông Thiên vừa dứt lời, hai tên nam tử bên người xông ra, lao thẳng tới hai tên đệ tử thủ sơn.
Thấy cảnh này, hai đệ tử thủ sơn lui lại một bước.
Phanh phanh...
Hai tiếng bành bàng vang lên, hai tên đệ tử Thông Thiên kiếm phái lao tới chật vật lui lại.
- Hộ tông đại trận?
Thấy cảnh này, sắc mặt Thông Thiên phát lạnh.
- Hừ, hộ tông đại trận Nhất Diệp kiếm phái các ngươi bất quá là do Lưu Diễm lão quỷ kia thiết trí ra, có thể phòng được ai?
Thông Thiên bước ra một bước, vung ra một quyền.
Oanh...
Trong chốc lát, tiếng oanh minh vang lên, toàn bộ trước sơn môn lay động một trận, bỗng nhiên bị Thông Thiên xé mở một vết rách.
Thông Thiên cười lạnh một tiếng, lần nữa bước ra một bước, hai tay chụp vào hai tên thủ sơn đệ tử.
Thấy cảnh này, trên mặt hai tên đệ tử thủ sơn lại lộ ra vẻ tươi cười.
Tươi cười đắc ý!
Ầm ầm...
Đột nhiên, bàn tay Thông Thiên đang chụp vào hai tên đệ tử thủ sơn giống như bị một tầng lồng ánh sáng vô hình ngăn cản, tiếng oanh minh nổ vang, lồng ánh sáng hoàn hảo không chút tổn hại, ngược lại là Thông Thiên, bị lực lượng bắn ngược lui về, hơi có vẻ chật vật.
A?
Thấy cảnh này, đám người Kiếm Dữ Phong nhất thời kinh ngạc.
Xảy ra chuyện gì? Còn có một tòa đại trận.
- Còn có một tòa đại trận? Nhất Diệp kiếm phái các ngươi, thật đúng là xem mình hành rùa đen không ai phá nổi xác à?
Thông Thiên đánh ra một kích không thể phá vỡ thứ hai đại trận, trên mặt không có chút ánh sáng, hạ thủ cũng trở nên càng tàn nhẫn.
Lần này, hắn vận dụng mười thành lực lượng.
Tiếng oanh minh nổ vang, Thông Thiên lần này... Bị bắn ra càng thêm chật vật.
Thấy cảnh này, cả khuôn mặt Thông Thiên triệt để đỏ lên.
Tại sao có thể như vậy?
- Hai ranh con các ngươi, đây là đại trận gì?
Thông Thiên gầm thét.
Nụ cười trên mặt một tên đệ tử trong đó càng sâu, cười hắc hắc nói:
- Đây là hộ tông đại trận mà Mục sư huynh chúng ta mới vừa kiến tạo, các ngươi muốn phá vỡ, còn hơi non, ta nói, không có thiếp mời, vậy thì gửi thiệp thỉnh cầu bái kiến, nếu không, hết thảy không bàn nữa.
Đưa thiếp mời thỉnh cầu bái kiến?
Lời của tên đệ tử này để mấy vị đại lão cảm giác bị người sống sờ sờ đánh một bàn tay.
- Chỉ là một Nhất Diệp kiếm phái, Mục Vân nho nhỏ kiêu ngạo thật lớn.
Kiếm Dữ Phong quát:
- Ta ngược lại muốn nhìn, tiểu tử này đến cùng là có chỗ dựa gì.
Vừa dứt lời, Kiếm Dữ Phong giết ra, toàn lực công kích đại trận thứ hai.
Chỉ là, kết quả... Lần nữa bại lui.
- Ta đi thử một chút.
Nụ cười trên mặt Nhậm Tiếu Tinh biến mất, thay vào đó là khí thế bén nhọn.
Giết ra một kiếm, nhật nguyệt giao thoa.
Phanh...
Nhưng đại trận vẫn hoàn hảo không chút tổn hại.
- Thế này không phải biện pháp.
Hoán Lãnh Vân mở lời:
- Bốn người chúng ta cùng công kích một chỗ của đại trận này, ta không tin có thể chống đỡ được bốn tiên nhân cửu phẩm Địa Tiên đỉnh tiêm chúng ta công kích.
- Tốt!
- Ừm!
Hoán Lãnh Vân mới mở miệng, mấy người đều gật đầu.
Bá bá bá...
Bốn người đứng thành một hàng, giữa lẫn nhau chuẩn bị, nhẹ gật đầu cho nhau.
Oanh...
Trong chốc lát, bốn thân ảnh đồng thời xuất thủ.
Tiếng ầm ầm lần nữa vang lên, chỉ là trong nháy mắt, lực bắn ngược càng thêm cường hoành lại là truyền ra từ bên trong đại trận.
Ngao...
Trong mơ hồ, thậm chí truyền ra một tiếng long ngâm.
Tiếng long ngâm này để mọi người tại đây cảm giác được đầu đau nhức.
Nhưng bốn đạo thân ảnh lần này càng thêm chật vật, từng người bị bắn ngược về vị trí cũ.
Bốn người ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, lẫn nhau đều nhìn thấy một tia kinh hãi từ trong mắt đối phương.
Không thể tưởng tượng nổi.
Đại trận này, bốn người cảnh giới cửu phẩm Địa Tiên bọn hắn đều không thể phá vỡ, quả thực là tường đồng vách sắt.
- Làm sao bây giờ?
Mấy người nhìn nhau, hoàn toàn không có kế sách.
- Tất cả mọi người, toàn bộ hợp lực công kích.
Thông Thiên giờ phút này gầm thét.
- Lão tử không tin, Mục Vân này tốn hao thời gian một tháng thiết trí đại trận có thể kiên cố bao nhiêu.
- Đúng, từ xưa đến nay, các đại trận do tiên trận đại sư thiết trí, cái nào không phải cần quanh năm suốt tháng hoàn thiện từng bước, đại trận này, không nhịn được mọi người vây công.
- Không sai!
Một tiếng gào to để tiên nhân bốn đại thế lực liên thủ, toàn lực ứng phó, tiến công đại trận.
Bạn cần đăng nhập để bình luận