Vô Thượng Thần Đế

Chương 4021: Thực Sự Đã Làm Ngươi Thất Vọng (2)

- Vừa rồi một ít đệ tử đã nói ra, Thánh Đế kim thân bạo liệt, cho nên bọn họ không thể không rời đi, Mục Vân vẫn chưa xuất hiện, đủ để nói rõ.
Y Duyệt bĩu môi nói:
- Nói bậy, nếu tiểu sư đệ chết, làm sao có thể xếp hạng đứng trước ngươi, đứng đầu Thánh Tôn bảng?
- Bảng xếp hạng chẳng qua là còn chưa biến hóa mà thôi, tên kia, không muốn bóp nát lệnh bài rời đi, cũng chỉ có chết ở bên trong.
Tào Hạ Phi tự tin nói:
- Một chiêu kia của ta, còn chưa có ai có thể tránh thoát.
- Thực sự làm cho ngươi phải thất vọng rồi.
Một tiếng cười nhạt đột nhiên vang lên.
Tiếng cười nhạt hạ xuống, trước đại điện, một thân ảnh đột nhiên xuất hiện.
Mục Vân nhẹ nhàng đứng vững, thần sắc bình tĩnh, ánh mắt như đuốc.
Khí tức toàn thân, cũng phát sinh biến hóa thật lớn.
Thánh Tôn cực vị cảnh.
- Làm sao có thể...
Sắc mặt Tào Hạ Phi khó coi không thôi, một trận xanh một trận trắng, giống như như bị người nắm cổ, nói không nên lời.
Mục Vân chưa chết, còn đến Thánh Tôn cực vị cảnh.
Một tháng tôi luyện trong bí cảnh, từ Thánh Tôn trung vị cảnh, nhất cử đạt tới Thánh Tôn cực vị cảnh.
Tên khốn kiếp này, vẫn là con người sao?
- Có kinh ngạc không?
Mục Vân cười nhạo một tiếng nói:
- Ngươi đánh giá mình quá cao, giết chết ta, tựa hồ chút bản lĩnh kia còn chưa đủ!
- Đáng giận!
Lửa giận trong lòng Tào Hạ Phi thiêu đốt.
Giờ phút này Tào Hồng vỗ vỗ bả vai cháu trai mình, ý bảo hắn tỉnh táo lại.
Khóe mắt Tiêu Thanh Phong lộ ra ý cười.
- Tốt, lần này, xếp hạng Thánh Tôn bảng, đến đây chấm dứt!
Giờ phút này, vô số đệ tử đều có thể nhìn thấy, bài danh cuối cùng trên Thánh Tôn bảng.
Tam giáp!
Vị trí thứ nhất, Mục Vân.
Vị trí thứ hai, Tào Hạ Phi.
Vị trí thứ ba, Cốc Thanh Dực.
Ngoài dự liệu của mọi người, vốn tưởng rằng hạng nhất sẽ sinh ra giữa Tào Hạ Phi và Cốc Thanh Dực, nhưng ai cũng không nghĩ tới, sẽ là Mục Vân.
Trong lúc nhất thời, giữa nội sơn và ngoại sơn, rất nhiều đệ tử truyền miệng, tên Mục Vân, nhanh chóng quật khởi.
Cốc Thanh Dực, Cổ Vân Phi, Lôi Phương Động, Y Duyệt bốn người vây quanh Mục Vân, đánh giá từ trên xuống dưới.
- Rất không tệ nha, tiểu sư đệ, ngươi tiến bộ kiểu này, quả thực là thần tốc.
- Còn giấu mấy người chúng ta, sớm biết như thế, chúng ta còn lo lắng cho ngươi làm gì.
- Đúng thế đúng thế.
Nghe được mấy người nói vậy, Mục Vân nhịn không được cười khổ nói:
- Đối mặt với Tào Hạ Phi, quả thật không nắm chắc, hơn nữa, cũng không thể nói ta đánh bại hắn.
- Tiểu tử thúi, còn khiêm tốn, sẽ bị người khác khinh thường tông chủ phong chúng ta, nếu không phải ngươi đánh bại Tào Hạ Phi, xếp hạng của ngươi làm sao có thể chạy đến phía trên hắn? Thánh Tôn Bảng sẽ không nói dối.
Y Duyệt cười hì hì nói:
- Còn chưa nói, tiểu sư đệ thoạt nhìn có chút văn nhược, nhưng khi động thủ, thật là nam nhân!
- Tiểu sư muội, không phải ngươi thích tiểu sư đệ rồi đó chứ?
- Đi đi, đừng nói bậy, người ta đang kim ốc tàng kiều đây.
Mấy người đứng chung một chỗ, tâm tình đặc biệt tốt.
Ngược lại, các đệ tử phong khác, giờ phút này đều sinh ra bất mãn.
Nhưng cho dù sinh bất mãn, cũng không có bất kỳ ý nghĩa gì.
Tào Hạ Phi đều hạ mình đứng thứ hai, bọn họ có thể làm gì?
Thánh Tôn bảng có chút uy nghiêm, hoàn toàn ổn định lại.
Trăm đệ tử đứng trong bảng xếp hạng, đã xảy ra biến hóa không nhỏ, chẳng qua, biến hóa lớn nhất, lại là xếp hạng thứ nhất.
Tên Mục Vân, không chỉ thanh danh nổi lên ở trong Tiêu Dao sơn.
Cả Khôn Hư giới cũng vang lên danh hào Mục Vân.
Mấy năm trước, Mục Vân ở trong Đông Vực cằn cỗi của Khôn Hư giới, lấy cảnh giới Thánh Hoàng, danh tiếng nhất thời.
Chẳng qua chỉ cách vài năm, Mục Vân lần này ở trong Tiêu Dao sơn, đã là cao thủ Thánh Tôn cực vị cảnh, thành tựu đệ nhất Thánh Tôn bảng.
Trong Khôn Hư giới, các thế lực chư phương cũng bắt đầu chú ý đến cái tên này.
Khôn Hư giới, khu vực Bắc Vực, giữa một dãy núi âm khí sâm sâm, một ngọn núi cao vạn trượng, đại điện hùng vĩ, chiếm lĩnh đỉnh núi, giống như khí thế bễ nghễ thiên hạ, rất khủng bố.
Bên trong đại điện, chính giữa, trên một cái ghế cao trăm thước, một thân ảnh đang vuốt ve đôi tay, trầm mặc không nói.
Phía dưới, chín thân ảnh đứng thành hai hàng, trầm mặc không nói.
- Tại sao không nói chuyện?
Từ từ, người ngồi trên ghế phá vỡ bình tĩnh, thản nhiên nói:
- Mục Vân kia, đến Thánh Tôn cực vị cảnh, chỉ sợ các ngươi còn không cảm giác được uy hiếp.
- Người này đến Thánh Tôn cực vị cảnh, không đến mười năm thời gian.
- Các ngươi biết... Điều đó có nghĩa gì?
Âm thanh hơi nâng cao vài phần, nói:
- Ý nghĩa, có lẽ không quá trăm năm, người này sẽ có thể vượt qua các ngươi, thậm chí là vượt qua ta.
- Mà đến lúc đó, Tử Linh tộc ta đã từng có ý đồ giết phu nhân hắn, chỉ cần một chuyện này, hắn sẽ động thủ với Tử Linh tộc ta.
Lời này vừa ra, phía dưới nhất thời càng thêm trầm mặc.
Người ngồi trên ghế kia đứng dậy, một thân khí tức âm lãnh, mặt mang băng sương, rõ ràng chính là Tộc trưởng Tử Linh tộc - Linh Kình.
Thân là Tộc trưởng Tử Linh tộc, Linh Kình chính là Cổ Thánh Đế chân chính.
Bên trong Khôn Hư giới, Thánh Đế, Thiên Thánh Đế, Cổ Thánh Đế ba đại cảnh giới, đủ để xưng cường giả, mà phân chia, có chút bất đồng so với sáu đại cảnh giới trước.
Bất luận Thánh Đế, hay Thiên Thánh Đế, Cổ Thánh Đế, chỉ có sơ kỳ, trung kỳ, hậu kỳ ba tiểu cảnh giới phân chia.
Mà đạt tới cảnh giới Cổ Thánh Đế, cả Khôn Hư giới, không quá trăm người.
Linh Kình, chính là một trong số đó.
Hơn nữa, tộc trưởng Tử Linh tộc Linh Kình, cùng Tiêu Dao sơn Tiêu Thanh Phong, Quang Minh giáo đình giáo hoàng đại nhân, Nham Ma đế của Nham Ma tộc, Nguyệt Hồ thánh nữ của Nguyệt Hồ tộc, tộc trưởng Tử Lân Mãng tộc Tử Đế, Thụ Tinh tộc Thiết Thụ Vương.
Bảy người này, cũng xưng là thất đại Cổ Thánh Đế của Khôn Hư giới, là tồn tại vượt qua tất cả Cổ Thánh Đế khác, cũng có khả năng thăng cấp lên cấp bậc Quân vị trong lời đồn kia.
Một khi bước vào Quân vị, ở trong vị diện cao cấp cũng có thể có được lực tự bảo vệ mình, mà không phải giới hạn ở một phương thiên địa giới vực này.
Linh Kình giờ phút này có chút tức giận, từ từ nói:
- Diệu Tiên Ngữ kia, chúng ta vô kế khả thi, mà hiện tại, nhảy nhót ra một Mục Vân, đối với chúng ta cũng là tai họa ngầm rất lớn, trông cậy vào các ngươi, có thể thành đại sự gì?
Lời này vừa nói ra, sắc mặt chư vị trưởng lão đều khó coi.
- Tộc trưởng nhân.
Cửu trưởng lão Linh Bách Mai giờ phút này chắp tay nói:
- Mục Vân này, từ lần trước bị Tiêu Thanh Phong mang đi, một mực ở trong Tiêu Dao sơn, chưa bao giờ ra khỏi núi.
- Muốn giết hắn, thật sự không dễ dàng, không có khả năng giết người trước mắt Tiêu Thanh Phong.
Bạn cần đăng nhập để bình luận