Vô Thượng Thần Đế

Chương 843: Giết Lâm Chính Anh (2)

Cho dù Vũ Tiên cảnh thất trọng, võ giả Nguyên Anh cảnh giới cũng căn bản không có khả năng tránh ra khỏi không gian trói buộc của hắn.
Mà lại quan trọng nhất là, hắn vì phòng ngừa ngoài ý muốn nổi lên, đặc biệt thiết trí không gian trói buộc vẻn vẹn vào năm mét vuông, vì gắt gao khống chế lại Mục Vân.
Nhưng bây giờ, Mục Vân thế mà tránh thoát.
- Vô Tướng Quỷ Thủ!
Chỉ là giờ phút này, công kích Mục Vân đã rơi xuống.
Một quỷ thủ to lớn ầm vang đánh tới.
- Lăn đi!
Trước người Lâm Chính Anh, song mộc ngưng kết thành tấm thuẫn, một mực bảo vệ thân thể hắn.
Ngay trong nháy mắt Vô Tướng Quỷ Thủ bị hắn cứng rắn đón đỡ, Mục Vân đứng tại chỗ, há miệng hét to một tiếng.
- Đại Vô Bi Quỷ Ngâm!
Tiếng rên rỉ trầm thấp như ma âm khu trừ hồn phách linh hồn của người để sắc mặt Lâm Chính Anh trắng nhợt.
Mà trong chốc lát, công kích Tiêu Doãn Nhi đã đi tới.
Mục Vân ở phía trước cũng không dừng tay, Cửu Nguyên Tụ Thiên Khí hình thành chín khỏa nguyên cầu, chín khỏa nguyên cầu vờn quanh cùng một chỗ, hình thành một vòng tròn, đánh tới phía Lâm Chính Anh.
Trước sau giáp kích?
Sắc mặt Lâm Chính Anh khôi phục mấy phần, cười lạnh:
- Hai Vũ Tiên cảnh lục trọng các ngươi cho rằng có thể liên thủ lại giết ta? Nằm mơ!
Vừa dứt lời, toàn bộ thân thể Lâm Chính Anh bắt đầu phát sinh biến hóa nghiêng trời lệch đất.
Mặt ngoài thân thể của hắn xuất hiện từng dấu vết vân mộc, mà thân thể của hắn cũng trở nên tựa hồ cứng cáp hơn.
- Ta đang ngươi bây giờ!
Nhìn thấy thân thể Lâm Chính Anh biến hóa, Mục Vân lại vội vàng ra hiệu cho Tiêu Doãn Nhi, hai người trong lúc nhất thời đổi hướng công kích ra ngoài, sau đó lui nhanh về phía sau.
Lâm Chính Anh còn chưa hiểu rõ xảy ra chuyện gì.
Hai tiếng xé gió trong khoảnh khắc vang lên.
Chính là Cửu Nguyên Tiên Kiếm cùng Khổ Tình Kiếm.
Hai thanh trường kiếm lúc đầu đánh lén Lâm Chính Anh, Mục Vân vẫn chưa thu hồi, đang chờ lúc này.
Cũng may, Lâm Chính Anh tựa hồ hoàn toàn không nhớ Mục Vân là một kiếm khách cường đại lĩnh ngộ kiếm tâm.
Tiếng thùng thùng vang lên, hai thanh trường kiếm ghim vào bên trong thân thể Lâm Chính Anh, như đinh đâm vào bên trong tấm ván gỗ, phát ra tiếng trầm muộn.
- Ha ha... Mục Vân, ngươi quá coi thường Khống Mộc Hóa Sinh Quyết Lâm gia ta, cho dù Hư Tiên khí lại như thế nào, thực lực của ngươi, vẫn không thể giết ta?
- Ồ? Thật sao?
Nhìn thấy Lâm Chính Anh cười ha ha, ánh mắt Mục Vân lộ ra vẻ trêu tức.
- Hư Tiên khí, không có có hơn cảnh giới Vũ Tiên thập trọng, căn bản không có cách phát huy ra toàn bộ thực lực, đặt ở trong tay ngươi, quả thực như hoa lài cắm bãi phân trâu, ha ha...
Nhìn thấy Lâm Chính Anh cười ha ha, Mục Vân lắc đầu.
- Thật không biết nên nói ngươi cuồng vọng tự đại hay quá ngu xuẩn.
Vừa dứt lời, bàn tay Mục Vân nâng lên, tiếng lốp bốp nháy mắt vang vọng.
Rầm rầm rầm...
Trong chớp mắt, ba đạo thiên hỏa từ dưới chân Mục Vân chia tam đường bay về phía Lâm Chính Anh.
- Ngươi cũng đã biết, thiên hỏa chính là tồn tại chí thánh chí linh thế gian, thiên địa sinh ra, hỏa khắc mộc, mà thiên hỏa của ta càng khắc chế chân hồn của ngươi.
Trong khoảnh khắc, Lâm Chính Anh triệt để bối rối.
Hắn vốn có không gian pháp tắc cường đại, căn bản không có cách khống chế Mục Vân, ngược lại Mục Vân, các loại thủ đoạn tầng tầng lớp lớp, quả thực là quái nhân.
Thế nhưng ba loại thiên hỏa.
Làm cho hắn cảm thấy khủng bố nhất là Phệ Hồn Tâm Hỏa, thiên hỏa bực này, có thể thôn phệ toàn bộ chân hồn võ giả.
Một khi chân hồn cũng không có, hắn sẽ triệt để chết đi.
- Mục Vân, ngươi không thể giết ta, ngươi không thể giết ta!
Nhìn Mục Vân, Lâm Chính Anh thét to.
- Không thể giết ngươi?
Mục Vân sửng sốt:
- Ta vừa rồi cũng nói lời này? không phải ngươi muốn giết ta sao?
- Ngươi không thể giết ta, Huyền Không sơn chuẩn bị xuất thủ với Huyết Minh ngươi, liên hợp Lâm gia, nếu ngươi giết ta, Lâm gia nhất định sẽ không bỏ qua cho ngươi.
Khoát tay áo, Mục Vân cười lạnh:
- Nói như bỏ qua ngươi, Lâm gia sẽ không tham gia.
Vừa dứt lời, Mục Vân lười nhác lại nghe Lâm Chính Anh mở miệng, bàn tay vung lên, hỏa thế lan tràn, bên trong không gian vô tận, chỉ có tiếng kêu thảm thiết của Lâm Chính Anh không ngừng quanh quẩn.
Lần này, không chỉ thân thể của hắn, chân hồn của hắn cũng này triệt để tan thành mây khói.
Nhìn thấy Lâm Chính Anh hoàn toàn biến mất, Mục Vân vội vàng khoanh chân ngay tại chỗ.
Liên tiếp thi triển Cửu Nguyên Tụ Thiên Khí, Vạn Cổ Huyết Điển, kiếm tâm, hắn tiêu hao rất lớn.
Mà đổi thành một bên, Tiêu Doãn Nhi cẩn thận từng li từng tí ôm trứng rồng, quan sát đến bốn phía.
Nàng trước đó thông qua mộ tiến vào nơi này, cũng không có chú ý tới sau lưng thế mà còn có Lâm Chính Anh đi theo.
Bất quá cũng may, Lâm Chính Anh tựa hồ tham lam, muốn một mình giết hai người bọn họ, cho nên không gọi những người khác.
Nếu không Hàn Doãn xuất hiện ở đây, thật sẽ luống cuống tay chân.
Qua hai canh giờ, Mục Vân mới tỉnh lại.
Mà giờ khắc này, Tiêu Doãn Nhi tựa hồ xác định xung quanh không có nguy hiểm, cũng khoanh chân ngay tại chỗ, bắt đầu khôi phục.
Nhìn thấy Tiêu Doãn Nhi đóng lại hai mắt, lông mi thật dài đứng thẳng, mũi ngọc tinh xảo rất xinh đẹp, phía trên gương mặt tinh xảo để lộ ra một tia thánh khiết.
Lại nhìn xuống, bộ ngực cao vút, cùng với eo thon, dưới váy dài hai chân thon dài như ẩn như hiện, giờ phút này mặc dù đang ngồi, vẫn thấy được thon dài trắng noãn.
Mục Vân nổi lên háo sắc, lặng lẽ đi tới sau lưng Tiêu Doãn Nhi, hai tay từ phía sau chậm rãi tìm tòi, không ngừng tới gần hướng về phía trước, hai cánh tay nắm lấy địa phương cao ngất, bắt đầu nhào nặn.
- Ừm hừ...
Ngay giờ phút này, Tiêu Doãn Nhi rên khẽ một tiếng để Mục Vân càng tâm thần chập chờn, dứt khoát ngồi sau lưng Tiêu Doãn Nhi, hai chân mở ra, ôm Tiêu Doãn Nhi vào trong ngực.
Một mực ôm Tiêu Doãn Nhi vào trong ngực, Mục Vân ngửi được hương thơm nhàn nhạt, càng không cách nào tự kềm chế, hai tay cũng càng ngày càng không thành thật.
Mấy năm nay, Tiêu Doãn Nhi mặc dù ngẫu nhiên đi tới Lạc Hồn đảo, nhưng hắn một mực bận rộn cấu tạo Huyền Minh Tru Tiên Trận cùng bố trí đại trận, cho dù Tiêu Doãn Nhi đến, mỗi lần nàng đều đứng bên cạnh mình, yên lặng nhìn mình bận rộn.
Mà thời điểm này, dục vọng trong lòng Mục Vân tăng nhiều.
Mục Vân hiểu rõ, chủ yếu là do mình long hóa.
Long tính bản dâm, trời sinh thích làm càn rỡ khắp nơi, mà bây giờ huyết mạch cùng lực lượng bên trong thân thể Mục Vân cơ hồ đều đạt được Thần Long gia trì, ngược lại phát sinh long hóa, cho nên nhìn thấy nữ nhân, đương nhiên sinh ra khát vọng.
Huống chi là Tiêu Doãn Nhi, mà hắn đã nhận định Tiêu Doãn Nhi trở thành nữ nhân của mình, đương nhiên cũng không cần bó tay bó chân.
- Khó trách... Dao tỷ tỷ cùng Tâm nhi đều nói chàng... Nói chàng...
- Nói ta cái gì?
Mục Vân cười đùa hỏi lại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận