Vô Thượng Thần Đế

Chương 2593: Con mắt đẫm máu

Mà giờ khắc này, giữa thành trì, hoàn toàn biến thành một bộ dáng khác.
Những võ giả đã chết kia, thi thể toàn bộ bay tới nơi này, cả đám toàn thân cao thấp, da dẻ nứt ra, máu chảy ra, hội tụ trên mặt đất trung tâm thành.
Dần dần, máu lan rộng và chảy trên mặt đất.
Nhưng những vết máu kia, cũng không phải chảy xuôi lung tung, mà là có quỹ tích, lưu động hướng đến các phương hướng...
Đại địa này, hiện tại giống như ngưng tụ thành một Huyết Hà.
Chuẩn xác mà nói, mặt đất tựa như kinh mạch của con người, những huyết dịch kia hiện tại dựa theo kinh mạch của con người, đang không ngừng chuyển hóa.
Dần dần, huyết tuyến khuếch tán, toàn bộ trong thành trì, khắp nơi tràn ngập mùi máu tươi.
Mục Vân phát hiện, những mùi máu tươi kia chủ yếu đến từ người lấy đồ từ nơi này, một ít người không nhúc nhích bất cứ thứ gì trong này, giờ khắc này, không có bất kỳ biến hóa gì.
Chỉ là những võ giả cầm vật liệu kia, nhất thời phát cuồng, chỉ cần loạn sát một trận, người vô tội ngược lại chết không ít.
- Cái này cũng quá thảm nhẫn đi.
Diệp Tuyết Kỳ mở lời.
- Vật liệu nơi này, đâu phải dễ lấy như vậy.
Mục Vân nhìn bốn phía, nói:
- Xem ra, nơi này bị phá hư, trong lúc vô tình, dẫn động một ít biến hóa, chúng ta ngẫu nhiên ứng biến.
Hai người nhìn bốn phía, càng ngày càng nhiều người mê muội, chém giết lẫn nhau, đối địch lẫn nhau.
Máu tươi càng tụ càng nhiều, toàn bộ thành cổ, khắp nơi đều là máu tươi chảy xuôi.
Mà theo máu tươi tụ tập, trên mặt đất, từng vết nứt dần dần xuất hiện.
Các vết nứt xuất hiện, mặt đất bắt đầu dâng cao.
Một tòa tế đài, chậm rãi dâng lên.
Tế đài này, cũng không phải lớn bình thường, mà là nhổ tận gốc toàn bộ cổ thành.
Nhìn thấy cảnh này, giữa hai hàng lông mày Mục Vân, một tia huyết khí bắt đầu khởi động.
- Chúng ta rời đi trước.
Dứt lời, Mục Vân kéo Diệp Tuyết Kỳ chạy ra ngoài.
Chỉ là hiện tại, dưới chân nặng hơn vạn cân, hai người lúc này muốn di chuyển cước bộ đều rất khó khăn, càng đừng nói ngự không phi hành.
- Chuyện gì đang xảy ra?
- Chỉ sợ trong cổ thành này, một ít địa phương bị dẫn động, cho nên xảy ra biến hóa như vậy.
Mặc dù vậy, Mục Vân vẫn lôi kéo Diệp Tuyết Kỳ di động.
- Không được, ta đi không nổi...
Diệp Tuyết Kỳ thở hổn hển, ngực phập phồng lên xuống, nói:
- Trọng lực thật sự quá cường đại.
Mục Vân hiện tại cũng không khá hơn bao nhiêu, trong mắt mang theo một tia bình tĩnh.
- Tế đài dâng lên, tựa hồ không có biến hóa gì...
Nhìn bốn phía, những phòng ốc bị nghiền nát kia hiện tại đã không còn sót lại gì, toàn bộ tế đài, không ngừng có thi thể rơi xuống, phàm là võ giả tới gần Mục Vân, đều bị Mục Vân chém giết, biến thành thi thể.
Nhìn thấy cảnh này, sắc mặt hai người giờ này đều vô cùng âm trầm.
Bá bá bá......
Mà đang lúc này, từng tiếng phá không đột nhiên xuất hiện.
Hơn mười thân ảnh từ các phương hướng, chạy như bay tới.
Nhìn kỹ lại, Mục Vân phát hiện, hơn mười người này đều đến từ các vực giới khác nhau.
Bát nguyên chủ Thẩm Nguyên của Cửu Nguyên Tiên Môn, Cửu nguyên chủ hoắc Đô.
Tứ trưởng lão Triệu tộc Triệu Thiên Nguyên.
Cùng với hai vị tộc trưởng Ma tộc.
Tộc trưởng Cự Ma nhất tộc Phan Lực Thiên và Tộc trưởng Sơn Ma nhất tộc Ô Già Thiên.
Phía sau bọn họ còn có một ít võ giả tán tu, giờ khắc này, đều bị dị động hấp dẫn tới.
- Ừ?-
- Chuyện gì đang xảy ra?
- Không biết...
- Người kia tựa hồ là... Điện chủ Luân Hồi điện Mục Vân?
- Thật sự là hắn.
Hơn mười người hiện tại đứng ở ngoài thành, nhìn thấy Mục Vân ở trung ương, đều cả kinh, một số người lại nảy sinh ý lui.
- Sợ cọng lông.
Tộc trưởng tộc Cự Ma Phan Lực Thiên quát:
- Không thấy tiểu tử kia bị vây khốn sao?
Vừa nghe lời này, mọi người nhìn về phía trung ương, lại phát hiện, Mục Vân tựa hồ bị vây khốn, đứng ở chính giữa, không cách nào nhúc nhích.
- Mục Vân này, cũng có hôm nay.
Triệu Thiên Nguyên mở lời:
- Lão phu hôm nay vừa rồi nhân cơ hội này, làm thịt hắn.
- Triệu trưởng lão đừng nóng vội.
Cửu Nguyên tiên môn Hoắc Đô khuyên giải:
- Mục Vân này, không đơn giản, ngay cả hắn cũng bị nhốt ở trung ương, chỉ sợ trung ương này, là có cái gì không bình thường.
Vừa nghe lời này, mấy người đều gật đầu.
Bọn họ nghe nói, Mục Vân chém giết hai vị Tiên Vương nhất lưu danh tiếng hiển hách Kỷ Trung Thông và An Thiên Vũ, mấy chục người ở đây, Tiên Vương nhất lưu, Tiên Vương nhị lưu không ít, nhưng cũng không dám mạo hiểm.
Tiểu tử này, dù sao trên người cũng có một kiện Đế cấp tiên khí.
Hơn nữa còn là tiên kiếm sở trường của hắn.
- Bọn họ thoạt nhìn, cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ.
Mục Vân hiện tại nhìn bên ngoài hơn mười người, bình tĩnh nói:
- Địa phương quỷ quái này, thật sự tà môn.
- Đúng là quá kỳ quái.
Diệp Tuyết Kỳ mở lời:
- Ta chưa từng thấy qua địa phương cổ quái như vậy.
Mục Vân tỉnh táo lại, trong thời gian ngắn, những người bên ngoài kia không dám tiến vào, nhưng kế tiếp sẽ xảy ra chuyện gì, ai biết được, cho nên hắn phải nhanh chóng tìm biện pháp giải quyết.
Nhưng hiện tại, tế đài, động.
Tiếng ầm ầm vào giờ khắc này vang lên, toàn bộ dưới tế đài, nhất thời xuất hiện từng tiếng trầm thấp.
Tiếng Tạch tạch tạch như có gì đó vận chuyện vang lên, tế đài hiện tại, lần thứ hai tăng lên trăm thước, cuối cùng yên ổn.
Nhưng từ giữa tế đài, một viên huyết cầu, lúc này ầm ầm xuất hiện.
Chuẩn xác mà nói, đó không phải huyết cầu, mà là một... Con mắt đẫm máu.
Đôi mắt kia, nhắm chặt lại, nhưng máu chảy ra từ trong mắt, rải rác trên tế đài.
Máu tươi tí tách, giống như đánh vào tâm linh mọi người, rắc rắc vang lên.
Mục Vân hiện tại, đứng trên đài, khoảng cách với đôi mắt màu máu kia, bất quá chỉ trăm thước.
Nhìn một con mắt kia, Mục Vân hiện tại, chỉ cảm thấy tâm linh đều run rẩy.
Đây là đồng tử máu gì?
Trái tim kịch liệt nhảy lên, thân thể không ngừng run rẩy, Mục Vân chỉ cảm thấy thân thể càng ngày càng không thích hợp.
Ngược lại Diệp Tuyết Kỳ, trong lúc kinh ngạc xuất thần, căn bản không có cảm thụ đặc biệt gì.
- Sư đệ, chàn làm sao vậy?
Diệp Tuyết Kỳ đột nhiên tỉnh lại, nhìn Mục Vân, kinh hoảng thất thố.
- Không sao đâu...
Mục Vân phất phất tay, lại đặt mông ngồi trên mặt đất, thở hổn hển từng ngụm từng ngụm.
Lúc con ngươi này xuất hiện, toàn bộ thân thể hắn đều không ngừng run rẩy, cái loại không khí áp lực này, làm cho hô hấp của hắn đều trở nên khó khăn.
- Hình như không thích hợp.
Bên ngoài tế đài, Ổ Già Thiên mở lời:
- Mục Vân này, tựa hồ bị huyết đồng ảnh hưởng, trở nên... Rất yếu đuối.
- Đã như vậy, là thời cơ tốt để chém giết người này.
Triệu Thiên Nguyên hiện tại mở lời.
Thẩm Nguyên và Hoắc Đô hiện tại cũng gật đầu.
Bọn họ nói đúng, bây giờ là một cơ hội.
Hào quang Mục Vân bây giờ quá mạnh.
Còn chưa đạt tới thực lực kiếp trước, đã là mạnh đến tình trạng này rồi, nếu Mục Vân khôi phục tới cảnh giới kiếp trước, vậy thì khủng bố cỡ nào
Bọn họ đã hạ quyết tâm chém giết Mục Vân.
Bạn cần đăng nhập để bình luận