Vô Thượng Thần Đế

Chương 2209: Bão tố sắp xảy ra

Mục Vân chậm rãi nói:
- Lai lịch nữ nhân này rất quỷ dị, ta cũng không biết nàng đến cùng đến từ chỗ nào, hiện tại đi, ngược lại để ta cảm giác buông lỏng.
- Quả thật?
- Kia là tự nhiên.
Nhìn thấy Vương Tâm Nhã biểu lộ, Mục Vân cười nói:
- Thế nào? Tiểu nha đầu, gần đây không có cho nàng ăn no?
- Lưu manh!
Vương Tâm Nhã xì mắng một tiếng, nói:
- Còn có một chuyện.
- Ồ? chuyện gì?
- Hơn một năm nay, đệ tử Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn cùng Huyết Sát thần giáo đi vào Lạc Nhật sơn mạch, có thể nói giao thủ khắp nơi, giữa lẫn nhau giết đỏ cả mắt, cho nên, Lạc Nhật sơn mạch xuất hiện một ít biến cố, tựa hồ dẫn động mặt đất biến hóa, một ít mật địa nổi lên, mà quan trọng hơn là, xuất hiện một ít thông đạo không gian quỷ dị, chỉ là không biết thông hướng nào...
- Hiện tại tông môn cùng Huyết Sát thần giáo đã xuất động rất nhiều người bắt đầu đi điều tra, nếu như không có ngoài ý muốn, chỉ sợ, hai phe sẽ hiệp thương, cùng nhau dò xét...
- Bí cảnh sao?
Mục Vân gật đầu.
- Xem ra, lại có một trận gió tanh mưa máu.
Lạc Nhật sơn mạch, tồn tại lịch sử lâu đời, huống hồ toàn bộ Tiên giới không biết đi qua nhiều thiếu hạo kiếp, ai có thể cam đoan, một ít địa phương từng tồn tại không bị mai táng.
Một khi xuất hiện bí cảnh, nếu có động tĩnh kinh động toàn bộ Tiên giới, đừng nói Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn cùng Huyết Sát thần giáo, chỉ sợ Vực Giới khác cũng sẽ xuất mã.
Năm đó, hắn biết được tin tức Tru Tiên Đồ, mang theo đám người Vân Minh đi tới, một trận tranh đấu kia, toàn bộ Tiên giới, vẻn vẹn Tiên Vương, từ nhất phẩm đến cửu phẩm, khoảng chừng hơn vạn người.
Hơn vạn Tiên Vương, đây là khái niệm gì?
Toàn bộ tiên giới, cường giả cảnh giới Tiên Vương mới bao nhiêu?
- Lẳng lặng chờ xem, tông môn đã có tin tức này, chỉ sợ lần này sẽ là một lần khiêu chiến mới.
- Gần đây, Ninh gia, Lục gia, Đấu gia nhất hệ, còn có phong chủ nhị thập nhị phong Cơ Tuyết nhi, phong chủ nhị thập tam phong Thịnh Hàng, cùng với Hứa gia và La gia, cũng bắt đầu hoài nghi chàng, xem chàng là hung thủ sát hại đệ tử của bọn hắn.
Vương Tâm Nhã nói:
- Chỉ sợ lần này, muốn chết chàng đến chết, nếu ra ngoài lịch luyện, chỉ sợ bọn họ sẽ hạ sát thủ.
- Những lão già này, ta đã sớm muốn giết bọn hắn, trước đó giết không được, hiện tại, thực lực không đủ, giết những tên ranh con kia của bọn hắn, cũng để cho ta xả giận.
Mục Vân gật đầu nói:
- So với những thứ này, ta càng hiếu kì, bên trong bí tàng... Có cái gì.
Chờ đợi một đoạn thời gian, tin tức rốt cục xác định.
Đi qua cao tầng Huyết Sát thần giáo cùng Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn cùng nhau thương thảo, rốt cục xác định, những thông đạo không gian kia thông đến mật địa khắp nơi, mà tựa hồ, không chỉ một chỗ.
Hai phe quyết định, môn hạ đệ tử, đệ tử phía dưới Kim Tiên, phía trên Đại La Kim Tiên, không được đi vào.
Chỉ có đệ tử cảnh giới Kim Tiên, Đại La Kim Tiên mới có thể tiến vào bên trong, điều tra tột cùng.
Mà càng thêm ngoài ý muốn là, lần này, liên đới Vũ Hóa Thiên Cung cũng dính vào.
Biết được tin tức này, Mục Vân cảm giác có ý tứ.
Huyết Sát thần giáo cùng Vũ Hóa Thiên Cung bàn tính thật hay.
Lần này đi mật địa, mặc dù không phải cao tầng ba đại thế lực tranh đấu nhưng lại là chiến tranh của ba tông môn, chỉ ra mặt đệ tử cảnh giới Kim Tiên cùng Đại La Kim Tiên.
Tin tức truyền ra, toàn bộ Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn đều kêu to thống khoái.
Bọn hắn sớm đã bị đệ tử Huyết Sát thần giáo chọc giận trong Lạc Nhật sơn mạch, đang lo không có địa phương phát tiết lửa giận.
Tốt lắm.
Mọi người cùng nhau đi vào bên trong mật địa, sống hay chết, ai cũng không thể quyết định, chỉ có dựa vào thực lực nói chuyện.
Mà quan trọng nhất là, Vũ Hóa Thiên Cung cũng dính vào.
Vũ Hóa Thiên Cung và Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn quan hệ tương đối tốt.
Bọn hắn dính vào, Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn tuyệt đối chiếm ưu thế.
Mà lần này không chỉ có riêng đệ tử cảnh giới Kim Tiên, còn có đệ tử cảnh giới Đại La Kim Tiên.
Đại La Kim Tiên.
Kia là cự đầu.
Đặt ở bên trong Hoàng Kim cấp thế lực, chính là tông chủ, các chủ.
Lần này, xem ra tông môn quyết định chuẩn bị lập uy.
Mục Vân lại không nghĩ như vậy.
Lần này, ngay cả Vũ Hóa Thiên Cung đều tham gia vào, chỉ sợ khi tiến vào bên trong mật địa, đệ tử Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn sẽ rất thảm.
Bên trong mật địa đến cùng thuộc về tình huống như thế nào, ai cũng không nói chắc.
Mục Vân hiện tại biết rõ, hắn chỉ muốn chuyên tâm tiềm tu, cho dù ba năm năm tiến cảnh một phẩm, đến Đại La Kim Tiên, cũng cần mấy chục năm.
Nếu như ở trong tuyệt địa, không ngừng chém giết, không ngừng tôi luyện, tốc độ đề cao sẽ càng nhanh.
Chuyến này, hắn cũng lòng tin tràn đầy.
Đi qua một tháng chuẩn bị, đệ tử ba đại vực bắt đầu tiến lên, đi tới Lạc Nhật sơn mạch.
Một ngày này, Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn, phía trên Kình Thiên Phong.
Lần lượt từng thân ảnh tới tới lui lui bận rộn, chuẩn bị các loại công việc.
Bên cạnh vách núi cheo leo, hai thân ảnh đứng vững.
- Ca, ngươi yên tâm đi, trong lòng ta có nắm chắc, sẽ không xảy ra vấn đề.
Một tên thanh niên nam tử ước chừng trên dưới hai mươi tuổi, tóc dài tán ở sau ót, gương mặt lộ ra mỉm cười, con mắt hơi có vẻ hẹp dài, nhưng lại rất lớn, bờ môi thiên bạc, nhìn, có phần cảm giác khinh thường hết thảy.
- Ngươi xác định?
Trước người nam tử, Kiếm Vô Song cười khổ nói:
- Vấn Thiên, ngươi phải nhớ kỹ, lần này, không chỉ thí luyện mật địa đơn giản, ngươi phải chú ý, đừng bị người nhớ thương, dù sao ngươi là thứ nhất Kình Thiên Bảng, mà mượn cơ hội này, lĩnh ngộ được lực lượng pháp tắc thuộc về mình, dung hợp thời gian cùng không gian, chưa chắc không thể bước vào cảnh giới Tiên Vương.
- Ca, ngươi yên tâm đi.
Kiếm Vấn Thiên cười hắc hắc, hoàn toàn không để trong lòng.
- Tiểu tử ngươi...
- Thật yên tâm đi, ta đều trưởng thành, ngươi cũng không cần quá nhọc lòng cho ta?
Kiếm Vấn Thiên bất đắc dĩ nói.
- Xú tiểu tử, ngươi lại lớn, cũng là đệ đệ ta.
- Biết, ca, có người gọi ngươi kìa.
- Làm sao?
Kiếm Vô Song bắt đầu công việc lu bù.
Kiếm Vấn Thiên thở dài một hơi.
- Ôi, Kình Thiên Bảng đệ nhất Kiếm Vấn Thiên, thế nào? Lần luyện tập này, gặp phải không chỉ có riêng đệ tử Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn chúng ta, còn có thiên chi kiêu tử Huyết Sát thần giáo cùng Vũ Hóa Thiên Cung, sợ hãi không?
- Nếu ta sợ, Ninh Trường Sinh ngươi chẳng phải sẽ càng sợ đến tông môn cũng không dám ra ngoài?
Kiếm Vấn Thiên xoay người, mở lời.
Trước người có một thân ảnh, hình thể cao lớn, tóc buộc từng bím tóc, đâm vào sau đầu, khóe mắt có vẽ từng đường vân màu sắc rực rỡ.
- Ngươi xác định?
Ninh Trường Sinh cười lạnh nói:
- Ngươi nên biết, hạng nhất Kình Thiên Bảng của chỉ sợ có tiếng mà không có miếng? Dù sao, lúc trước phán định là đại ca ngươi Kiếm Vô Song, Kiếm Vô Song lại là một vị phong chủ do môn chủ nhìn trúng.
- Thậm chí còn có người nói, ngươi cùng Kiếm Vô Song huynh đệ hai người là con riêng của môn chủ chúng ta, nếu quả thật như thế, ngươi cần phải nói cho ta, ta nhất định xin lỗi ngươi vì va chạm trước đó.
- Ninh Trường Sinh, ngươi nói nhảm nhiều quá.
- Được được, hai người các ngươi, tại sao lại ầm ĩ rồi?
Trong lúc hai người tranh chấp, lại một thân ảnh đi tới.
Người này dáng người rộng lớn, nhìn trung hậu đàng hoàng, nếu cởi chiến giáp trên người, tuyệt đối là một nông dân rất thật thà.
Bạn cần đăng nhập để bình luận