Vô Thượng Thần Đế

Chương 587: Ta nhận thua

Trong mắt hắn, Chu Tử Kiện so với mình thấp hơn hai cảnh giới, chỉ là Chuyển Hồn cảnh, mà hắn nhưng là cảnh giới tam chuyển hợp nhất, chỉ thiếu chút nữa chính là kim đan đại đạo cảnh giới.
- Chu Tử Kiện, song thủ kiếm, ta rất chờ mong.
Nhìn Chu Tử Kiện, Mục Vân khẽ mỉm cười.
Chu Tử Kiện người này, thủ cốt hai tay bị đoạn, lại có thể như kỳ tích dựa vào nghị lực của mình đắc ý tái hợp, rất để Mục Vân bội phục, mà hắn trưởng thành để Mục Vân cũng rất chờ mong.
Thiên tài, cũng không phải khắp nơi có thể thấy được, thế nhưng thiên tài lợi hại nhất định muốn để cho hắn sử dụng.
Đây là tác phong của Mục Vân trước sau như một.
- Yên tâm, hắn không phải đối thủ của ta, so sánh mà nói, ta càng chờ mong ngươi tranh tài.
- Ngươi thắng, ta cũng không cần.
- Khó mà làm được!
Chu Tử Kiện cười nói:
- Ba trận tranh tài, điểm số cũng là mấu chốt!
Chu Tử Kiện vừa dứt lời, trực tiếp đi ra.
- Xin chỉ giáo!
Chu Tử Kiện mở bàn tay, một thanh trường kiếm xuất hiện trong tay.
- Nga, ta nghe nói Thiên Kiếm Tử Chu Tử Kiện Thiên Kiếm sơn là song thủ kiếm, chẳng lẽ tin đồn là giả?
- Tạm thời không cần!
- Xem nhẹ người, sẽ trả giá đắt!
Sắc mặt Thạch Đấu Ý phát lạnh, bước ra một bước, kiếm khí mãnh liệt nháy mắt bốc lên.
Lốp bốp âm thanh vang lên, toàn thân cao thấp Thạch Đấu Ý bộc phát ra từng tiếng oanh minh, âm thanh như tiếng sấm vang lên trong thân thể của hắn.
Tốc độ Chu Tử Kiện cực nhanh, trực tiếp chém ra một kiếm.
Thạch Đấu Ý phản ứng cũng rất nhanh, còn chưa đợi bóng người Chu Tử Kiện triển khai, đã trực tiếp đánh tới Chu Tử Kiện.
Đinh một tiếng vang lên, trong lúc hai người giao chiến, một tiếng thét chói tai vang lên, trường kiếm Chu Tử Kiện thế mà trực tiếp đâm xuyên thân thể Thạch Đấu Ý, thế nhưng một kiếm kia, lại không có xuyên thủng thân thể Thạch Đấu Ý.
- Ha ha, Thạch gia đệ tử giỏi về tu luyện công pháp tính phòng ngự, nghe nói Thạch gia là hậu duệ Huyền Vũ chi thần, xem ra danh bất hư truyền.
- Thiên chưởng môn nói đùa, Thạch gia đệ tử ta chỗ nào so được với đệ tử Thiên Kiếm sơn của ngươi.
Thạch Phá Thương cười ha ha một tiếng nói:
- Vị Thiên Kiếm Tử kia lĩnh ngộ kiếm tâm của ngươi còn chưa có xuất thủ đây.
Trong lúc Thạch Phá Thương cười ha ha, ánh mắt lại nhìn một thanh niên đệ tử au lưng.
Thanh niên kia dáng người thấp bé, thế nhưng một đôi mắt hiện ra màu xám trắng, càng thêm đáng sợ là, mặt ngoài thân thể của hắn, làn da như vỡ ra, giống như tảng đá rạn nứt.
- Thạch Xà, lần này để ngươi đặt ở cuối cùng, chính là vì thắng Vân Mộc kia, giết Thạch gia đệ tử ta, nhất định không thể để cho hắn sống, thua tranh tài lần này, cũng phải giết hắn.
- Hiểu rõ!
Thanh niên nhẹ gật đầu, ánh mắt lấp lóe.
Trận chiến thứ hai, không ngoài dự liệu, Chu Tử Kiện vẫn chiến thắng.
Đến mức này, Thiên Kiếm sơn thắng hai trận, đã lấy được thắng lợi.
Một trận chiến này, không thể nghi ngờ là Thiên Kiếm sơn thắng được, chỉ là trận thứ ba, vẫn còn phải so.
Trận thứ ba, Mục Vân ra sân.
Mà đổi thành một bên, bên trong Thạch gia, thanh niên toàn thân trên dưới giống như da rắn chậm rãi bước ra.
Trong chớp nhoáng này, bên trên sân thi đấu lập tức nổi lên từng trận âm phong.
- Vũ Tiên cảnh!
Nhìn thanh niên kia, Mục Vân sững sờ.
Thanh niên Vũ Tiên cảnh này, trận đầu không lên, ngược lại ra sân một trận cuối cùng, thế nhưng Thạch gia đã bại bởi Thiên Kiếm sơn, ra sân có ý nghĩa gì nữa?
Chỉ là, nhìn thấy Thạch Nghiễn trong đám tử đệ Thạch gia đang chăm chú nhìn mình, Mục Vân dần dần sáng tỏ, mỉm cười.
- Thiên Kiếm sơn - Vân Mộc!
- Thạch gia - Thạch Xà!
Sau khi hai người giới thiệu cho nhau, toàn thân cao thấp Thạch Xà dạt dào sát cơ, thẳng đến Mục Vân.
- Chậm đã!
Chỉ là, trong lúc vạn chúng chú mục, Mục Vân lại đột nhiên duỗi bàn tay ra, nhìn người trước mặt, phất phất tay nói:
- Trận thứ ba, Mục Vân ta, nhận thua!
Vừa dứt lời, bên trên toàn bộ đấu trường, từng cơn gió nhẹ thổi qua, tràng diện yên tĩnh.
Nhận thua?
Đám người Thạch gia triệt để mộng bức!
Cả bọn người Thiên Kiếm sơn cũng ngơ ngác!
Bọn hắn thế nhưng biết, Mục Vân thế đã đánh bại Lục Diễm Thạch Sư Tử, mà lúc kia, Mục Vân vẻn vẹn chỉ là Chuyển Hồn cảnh, hiện tại tam chuyển hợp nhất cảnh giới, gặp được Thạch Xà, không đến mức nhận thua chứ?
- Ta nhận thua!
Mục Vân chắp tay một cái cười nói:
- Ván này, Thạch gia các ngươi thắng, không có vấn đề chứ?
Trên mặt Thạch Xà hiện ra vẻ kinh ngạc, nhìn Mục Vân, trong lúc nhất thời sững sờ trên sàn thi đấu, không biết nên như thế nào.
Thạch Phá Thương càng triệt để trợn tròn mắt.
Nhận thua?
Hắn an bài Thạch Xà đến một trận cuối cùng, chính là vì chém giết Mục Vân, dù không thể chém giết, cũng phải làm cho Mục Vân trọng thương, để hắn khi tiến vào đến Thiên Tuyển sơn, không cách nào phát huy ra toàn bộ thực lực.
Đến thời điểm đó, tử đệ ba nhà liên hợp, đem hắn đánh giết.
Nhưng bây giờ, Mục Vân thế mà nhận thua.
- Ngươi làm cái quỷ gì?
Nhìn thấy Mục Vân đi xuống, Chu Tử Kiện cau mày nói.
- Uy uy uy, gia hỏa này thế nhưng là Vũ Tiên cảnh, đã thắng, ta làm gì cần liều với hắn?
Mục Vân cười nói.
- Vậy cũng không cần trực tiếp nhận thua chứ?
- Không sao đâu, chúng ta đã thắng!
Nhìn Chu Tử Kiện một mặt không hiểu, Mục Vân lần nữa nói:
- Ta lại hỏi ngươi, lần này tiến vào bên trong Thiên Tuyển sơn, ngươi nhìn Thiên Kiếm Tử Thiên Kiếm sơn ta, tiến vào bên trong, có mấy người là nhân tài đáng giá?
- Gặp được đệ tử, thế lực khác trực tiếp ngỏm củ tỏi, ngươi nhìn người Thất Tinh môn, Tinh Tử Hàng là Vũ Tiên cảnh nhị trọng, tu luyện ra thiên cương khí tức, hai người khác, lại càng không cần phải nói, ít nhất là Vũ Tiên cảnh nhất trọng.
- Ngươi nói như vậy, lần này chúng ta cứ như vậy từ bỏ?
- Dĩ nhiên không phải!
Mục Vân khẽ mỉm cười nói:
- Chân chính đánh nhau, ở phía sau, đây chỉ là tuyển chọn, làm ra nhân mạng cũng không tốt, thế nhưng tiến vào Thiên Tuyển sơn, sinh tử, ai có thể khống chế!
Nghe thấy Mục Vân nói vậy, Chu Tử Kiện chỉ cảm thấy cả người nổi da gà.
Gia hỏa này, nhìn trắng tinh, như phú gia công tử, ngọc diện thư sinh, thế nhưng không nghĩ tới thực chất bên trong lại xấu xa như vậy.
Bất quá nghe hắn kiểu nói này, tựa hồ rất có ý tứ.
Ngày đầu tiên tranh tài, rất nhanh kết thúc.
Ngày thứ hai, tiếp tục tiến hành tranh hài.
Lần này, Thiên Kiếm sơn đối chiến Lâm gia, không hề nghi ngờ, Lâm gia thiên tài Lâm Hối Anh, vẫn không phải đối thủ của Cừu Xích Viêm, mà Chu Tử Kiện, lần nữa thể hiện ra uy lực khoái kiếm của hắn, thắng được tranh tài.
Trận thứ ba, Mục Vân... Lại một lần nữa nhận thua.
Chỉ là lần này, để đám người không hiểu là, đối thủ Mục Vân gặp phải vẻn vẹn chỉ là Chuyển Phách cảnh, thế này đều nhận thua, Mục Vân này đến cùng đang làm cái gì?
Bạn cần đăng nhập để bình luận