Vô Thượng Thần Đế

Chương 1183: Gặp lại Hỏa Vũ Phượng (1)

Bản thân thực lực hai tiểu thế giới này đúng là rất cường hoành.
Nhưng điều làm người bất ngờ là, Ma Ngọc tiểu thế giới trước kia xếp hạng thứ hai cùng với Tứ Phương tiểu thế giới xếp hạng thứ bảy lại căn bản không có lên bảng.
Mà làm người ta bất ngờ nhất lại là Ngũ Hành tiểu thế giới.
Điểm tích lũy đơn thuần của một mình Mục Vân đã thu hoạch được hạng nhất, chỉ bất quá thiên tài Vô Cực tiểu thế giới tụ tập, cộng lại điểm tích lũy đến bốn vạn bốn, thực sự quá mức khủng bố.
- Hừ!
Xếp hạng kết thúc, Ngọc Huy Nhân phất tay áo rời đi.
Lần này Ngọc Khuynh Thiên bỏ mình, có thể nói là tổn thất to lớn của Ma Ngọc tiểu thế giới.
Càng là mười hạng đầu cũng chưa tới đạt, quả thực thiệt thòi lớn.
Đây hết thảy, Ngọc Huy Nhân đương nhiên là đem toàn bộ tính toán lên đầu Mục Vân.
Mà sắc mặt Chí tôn Phương Thông Không của Tứ Phương tiểu thế giới cũng rất không dễ nhìn.
Hắn vốn nghĩ lần này bảo trì thứ tự không khó lắm, thế mà ngay cả hạng mười cũng không có phần của bọn hắn.
Nhất là đám thiên tài Tứ Phương tiểu thế giới bọn họ, thế mà một người cũng không có sống sót ra ngoài.
Chuyện này, giờ khắc này điều tra, đương nhiên là không làm được.
Phương Thông Không có nắm chắc, đợi đến mọi người tản ra, hắn muốn biết đến cùng là ai, không khó.
Trùng trùng điệp điệp tham gia thí luyện tứ nguyên phong địa, đến giờ phút này, triệt để kết thúc.
Thế nhưng kết thúc phong địa thí luyện, nhưng chân chính đại loạn lại giống như cục đá đè lên trái tim của đám người, làm cho tất cả mọi người đều không kịp thở.
...
Theo thời gian trôi qua, khoảng cách tứ nguyên phong địa thí luyện đã đi qua nửa năm.
Giờ khắc này bên trong Ma Ngọc tiểu thế giới, toàn thân Ngọc Huy Nhân hất lên một kiện trường bào màu đen, đứng trước một đại điện đen nhánh phương, nhìn cung điện ma khí lăn lộn phía dưới, sắc mặt lạnh lùng.
- Điều tra ra rồi?
Trong tiếng gió rít gào, một thân ảnh quỳ một chân trên đất, Ngọc Huy Nhân hờ hững hỏi.
- Điều tra ra, trận chiến cuối cùng của công tử đúng là tiến hành với Mục Vân, mà lại bị Mục Vân dùng Không Sơn Ấn đánh bị thương không nhẹ, thế nhưng dựa theo tình cảnh lúc đó nói, dùng thực lực công tử bản thân chạy ra phong ấn hẳn là không có vấn đề, thế nhưng không biết vì cái gì...
- Rất đơn giản.
Ngọc Huy Nhân khẽ nói:
- Bởi vì còn có người ở phía sau ra tay với Khuynh Thiên trong thời khắc hỗn loạn.
- Như thế nói đến, người giết công tử cũng không phải là Mục Vân.
- Không sai, không phải hắn.
Giọng nói của Ngọc Huy Nhân đầy băng lãnh:
- Cho dù không phải hắn, thế nhưng Khuynh Thiên là bởi vì hắn nên mới bị thương, từ đó bị người ám toán, vô luận như thế nào, hắn và người ngầm hạ sát thủ kia cũng không thể sống.
- Thuộc hạ hiểu rõ!
- Chỉ là khoảng thời gian này, ta đoán chừng Đế Văn lão quỷ kia bất cứ lúc nào cũng sẽ phòng bị, muốn giết hắn, khó, nhưng kẻ này không phải tới từ Thương Hoàng tiểu thế giới sao?
- Cung chủ có ý là...
- Thương Hoàng tiểu thế giới, chính là một chỗ có thời gian tồn tại dài lâu nhất trong số các tiểu thế giới, đó là một địa phương thần kỳ, tràn ngập quá nhiều truyền thuyết, nghe nói khi thượng cổ Thần tộc đại chiến, Thương Hoàng tiểu thế giới thế nhưng đã phát sinh một đại chiến dịch.
- Thần tộc?
Nghe đến lời này, người sau lưng Ngọc Huy Nhân nhịn không được rùng mình.
Cái gì là thần?
Không ai có thể nói được rõ ràng.
Đây có lẽ chỉ là một xưng hô, cũng có lẽ là Thần chân chính tồn tại.
Chỉ là tiên đã là tồn tại làm bọn hắn ngưỡng vọng, càng không nói đến Thần.
- Bên trong Thương Hoàng tiểu thế giới có tam đại bí tàng, chúng ta một cái không thể bỏ lở, hiện tại là thời điểm bắt đầu lên đường.
- Cung chủ có ý là hiện tại tiến quân Thương Hoàng tiểu thế giới?
- Không sai!
Ngọc Huy Nhân gật đầu nói:
- Hỏa Lựu đại loạn sắp tới, có lẽ có một chút hi vọng sống chính là tại Thương Hoàng tiểu thế giới, mở ra tam đại bí tàng, nếu có Tiên khí trong tay, Hỏa Lựu, chưa hẳn không thể trừ bỏ.
- Thuộc hạ đi an bài ngay.
- Đừng có gấp!
Ngọc Huy Nhân đột nhiên mở lời:
- Thương Hoàng tiểu thế giới, không chỉ có Ma Ngọc tiểu thế giới chúng ta hứng thú, những tiểu thế giới khác cũng rất có hứng thú, chúng ta không làm chim đầu đàn, dù sao ai cũng không biết, hiện tại Thương Hoàng tiểu thế giới đến cùng là bộ dáng gì, là mạnh hơn vạn năm trước, hay yếu hơn vạn năm trước.
- Cung chủ, thực lực tổng hợp của võ giả Thương Hoàng tiểu thế giới căn bản không bằng bất kỳ một cái nào trong thập đại tiểu thế giới, chúng ta...
- Ngươi biết cái gì?
Ngọc Huy Nhân quát:
- Vạn năm trước, Ma tộc có một vị lão tổ Sinh Tử cảnh thất trọng, đứng hàng thứ ba thập đại Chí Tôn, đi qua khổ tâm kinh doanh, đứng vững gót chân tại Thương Hoàng tiểu thế giới, thế nhưng vừa định dập tắt Nhân tộc Thương Hoàng tiểu thế giới, kết quả là, bị một nhân trảm giết! Về sau, đả thông thông đạo cũng bị người kia hủy đi, hiện tại, Ma tộc còn muốn lần nữa mở ra thông đạo cứu ra đồng loại bên trong Thương Hoàng tiểu thế giới kia kìa.
- Cự Ma nhất tộc, đừng nhìn mỗi lần bên trong tứ nguyên phong địa biểu hiện không quá mạnh, thế nhưng luận thực lực tổng hợp chân chính, tuyệt không kém Ma Ngọc tiểu thế giới chúng ta.
Hạng ba trong thập đại Chí Tôn.
Cái bài danh này đủ để nhìn ra Ma tộc cường hoành.
Nhưng vẫn bị giết!
Hơn nữa vẫn bị giết tại thời điểm Ma tộc cường đại như vậy.
Đủ để nhìn ra, thực lực tên kia chỉ sợ bên trong trước ba thập đại Chí Tôn, đứng hàng thứ nhất, cũng chưa chắc không có khả năng.
- Nghe nói, tên kia, cũng gọi Mục Vân đâu, mà lại được tôn xưng là Vân tôn giả, ha ha... Ngược lại là một người giống như gia hỏa Mục Vân đáng ghét kia.
Ngọc Huy Nhân thở dài một hơi nói:
- Tam đại bí tàng, trầm mê vài vạn năm, cũng không quan tâm mấy năm này thời gian, chúng ta chậm đợi thời cơ, nhìn đến cùng ai sẽ làm chim đầu đàn.
- Vâng!
Nhìn ma khí lăn lộn đầy trời, Ngọc Huy Nhân cười hắc hắc:
- Mục Vân, Vân tôn giả, hai danh tự các ngươi thật giống nhau, chỉ tiếc, hắn là vương giả, mà ngươi lại chỉ có thể nửa đường chết yểu.
Cùng nhất thời, bên trong Tứ Phương tiểu thế giới.
Tứ Phương tiểu thế giới, nhìn hoàn toàn khác biệt với các tiểu thế giới khác, trời tròn đất vuông ở nơi này thành biến số.
Thiên là thiên phương, địa, cũng là thiên phương.
Toàn bộ thiên địa, đứng ở trung ương, nhìn bốn phía, có thể phát hiện, bốn cái thông thiên trụ to lớn thẳng tắp chen vào mây trời.
Bốn cây thông thiên trụ lớn, nhìn rất chỉnh tề, đứng hàng đông nam tây bắc bốn phương tám hướng, chính là tên gọi căn bản của Tứ Phương tiểu thế giới.
Mặt ngoài bốn cái thông thiên trụ, xây cất từng tòa cung điện khí thế hào hùng, những cung điện kia toàn bộ lơ lửng, chỉ có một bên dựa vào cột trụ, nhìn rất là kì lạ.
Giờ phút này, bên trong một tòa cung điện cao lớn trăm trượng ở vào bắc phương một thông thiên đại trụ, năm thân ảnh đứng thẳng.
Chỗ sâu trong cung điện, một đạo thân ảnh vĩ ngạn cúi đầu lấy tay vỗ trán, lộ ra rất bực bội.
Người này chính là Chúa tể Tứ Phương tiểu thế giới - thứ năm trong thập đại Chí Tôn Phương Thông Không.
- Lần này, gọi bốn người tới các ngươi là vì để các ngươi nhìn, thiên tài các ngươi tự cho là bồi dưỡng được đến cùng đến phế vật cỡ nào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận