Vô Thượng Thần Đế

Chương 3771: Thiên Đạo Pháp Tướng (1)

Một chiêu đại địa bạo kiếm này, hắn tu luyện hơn ba trăm năm, hơn ba trăm năm khổ tu, uy lực vào giờ khắc này phóng thích ra, vô tận đâm phi kiếm, phá không mà đi, từ bốn phương tám hướng đánh về phía Thao Thiết.
Thao Thiết sợ hãi thất sắc, ngẩng đầu hít một hơi, lệ khí trong thiên địa cuồn cuộn mà đến, hóa thành kết giới như biển khói, thủ hộ bên cạnh nó.
- Phá!
Mục Vân lạnh lùng quát một tiếng, hơn mười phi kiếm chém xuống, phá vỡ thủ hộ của Thao Thiết.
Răng rắc...
Xoạt...
Xoạt...
Chỉ nghe một hồi tiếng da thịt bạo liệt vang lên, từng đạo phi thứ hung hăng đâm vào trên người Thao Thiết.
Thao Thiết phát ra tiếng kêu thảm thiết thê lương, thân thể tứ phân ngũ liệt, chết tại chỗ.
Mục Vân âm thầm thở phào nhẹ nhõm, may mắn hắn luyện thành đại địa bạo kiếm, nếu không, thật đúng là khó có thể thu thập con lệ thú này.
Lực sát thương của Đại Địa Bạo Kiếm tương đương với Cứu Cực Lục Quyết, là tam phẩm thánh quyết chân chính, uy lực cực kỳ cường hãn.
- Đệ ngũ kiếp đều lợi hại như thế, không biết đệ lục kiếp như thế nào.
Mục Vân âm thầm suy nghĩ, thất kiếp Trảm Long Quyết đệ lục kiếp, tên là Bạo Tuyết Thiên Tai, lực sát thương khẳng định lợi hại hơn rất nhiều so với đại địa bạo kiếm.
Thế nhưng, hắn hồi tưởng lại cục diện tranh bảng đại chiến, lúc ấy hắc y kiếm nữ Lý Ngạo Tuyết, cho dù sử dụng bão tuyết thiên tai, cũng không thương tổn được Lý Hạo Thiên.
Mà lúc ấy, Lý Hạo Thiên chỉ là Đại Thánh, hiện tại đã đột phá thăng cấp, hóa thành cao thủ Cổ Thánh, thực lực có thể tưởng tượng được.
Mục Vân càng nghĩ, càng cảm thấy Lý Hạo Thiên kinh khủng.
Hắn lắc đầu, thu liễm tâm thần, cũng không nghĩ nhiều nữa, việc cấp bách trước mắt, là mau chóng tăng lên thực lực của mình.
Ù ud...
Sau khi Thao Thiết cự thú ngã xuống, trong cơ thể bay ra một viên tinh thạch màu đen.
- Đây là Thao Nguyên Tinh Thạch, linh khí có chút dồi dào, Mục Vân, ngươi mau cất kỹ.
Linh Lung tiên tử nói.
Mục Vân gật gật đầu, lúc này muốn thu Tuất Nguyên tinh thạch lại.
Nhưng trong lúc bất chợt, một thân ảnh màu vàng xẹt qua, dùng tốc độ cực nhanh, cướp đi Thao Nguyên Tinh Thạch.
- Là ai?
Sắc mặt Mục Vân trầm xuống, ngưng thần vừa nhìn, đã thấy người ra tay cướp đoạt là một kỵ sĩ toàn thân mặc kim giáp.
Kim Giáp kỵ sĩ này, sau lưng khoác một áo choàng màu đỏ, tóc màu vàng, đôi mắt màu xanh biếc, thân hình cao lớn, nhìn bộ dáng của hắn, hiển nhiên không phải người của Tam Nguyên giới.
- Ngươi là người của Khôn Hư giới?
Mục Vân đánh giá hắn, kim giáp kỵ sĩ này, nhìn bộ dáng hiển nhiên là người của Khôn Hư giới.
Mà khí tức của kim giáp kỵ sĩ này đã đạt tới Đại Thánh cực vị cảnh, phi thường lợi hại.
Mục Vân âm thầm lưu ý, cũng không dám khinh thường.
- Đúng vậy, ta là kỵ sĩ bàn tròn dưới trướng Giáo hoàng, La Đức Cáp Đặc, nguyện cho Giới Vương đại nhân chúc phúc ngươi, người xa lạ tôn kính.
Kim Giáp kỵ sĩ mỉm cười, tay phải nắm tay đặt trước ngực, khom người hướng Mục Vân hành lễ.
- Ha ha, La Đức Cáp Đặc các hạ, khối tinh thạch này là đồ của ta, ngươi cướp đi, chuyện này không ổn chứ.
Mục Vân cười lạnh.
- Phụng mệnh giáo hoàng, tất cả mọi thứ ở đây, Quang Minh giáo đình chúng ta thu thập, người xa lạ tôn kính, mời ngươi rời đi, nếu không đối địch với Giáo hoàng, ta chỉ có thể rút kiếm.
Trên mặt La Đức Cáp Đặc lộ ra nụ cười, nói chuyện cũng rất khách khí, nhưng lời nói của hắn lại mang theo giọng điệu mệnh lệnh không thể thương lượng.
Mục Vân hờ hững không nói, lục bào lão tổ bên cạnh nghe được lời của La Đức Cáp Đặc, nhịn không được châm biếm.
- Ha ha ha, chê cười, ngươi tính là cái gì, cũng dám quấy rối ở Tam Nguyên giới chúng ta, cái gì mà giáo hoàng chó má, lão tử còn chưa sợ qua.
- Xin đừng sỉ nhục Giáo hoàng, đây là tội chết đủ để đưa ngươi lên giá treo cổ.
Sắc mặt La Đức Cáp Đặc lạnh lẽo, trong lúc bất chợt rút kiếm ra khỏi vỏ, xuy một tiếng, một kiếm chặt đứt cánh tay của lục bào lão tổ.
Hắn đột nhiên xuất thủ, không hề có dấu hiệu, hơn nữa xuất thủ nhanh, quả thực như tia chớp xẹt qua, ai cũng không thấy rõ. Lục bào lão tổ cũng ngây ngẩn cả người, La Đức Cáp Đặc ra tay quá nhanh, nhanh đến nỗi hắn không có chút cảm giác nào, đợi đến khi cánh tay bị gãy phun ra máu tươi, đau đớn kịch liệt lan tràn ra ngoài, La Đức Cáp Đặc đã lau sạch vết máu trên thân kiếm, chậm rãi thu kiếm vào vỏ.
Lục bào lão tổ kêu lên một tiếng đau đớn, sắc mặt một mảnh xám trắng, té trên mặt đất.
- Này, Lục Bào lão quỷ, ngươi thế nào rồi?
Hắc Liên bà bà hô to, lục bào lão tổ mất máu quá nhiều, khí tức yếu ớt nói:
- Yên tâm, ta còn không chết được.
Hắc Liên bà bà nhìn thấy bộ dáng bi thảm của hắn như thế, nhất thời giận dữ, trừng mắt nhìn La Đức Cáp Đặc, quát:
- Tạp chủng ngoại tộc! Lão thân ngược lại muốn xem, ngươi có bao nhiêu bản lĩnh.
Dứt lời, Hắc Liên bà bà bay ra, cước bộ nàng lướt qua, cả người giống như quỷ mị, dĩ nhiên là trong nháy mắt di động, xuất hiện sau lưng La Đức Cáp Đặc.
- Cứu cực thuấn sát đại pháp.
Hắc Liên bà bà quát to một tiếng, thì ra một chiêu này của nàng, là một trong cứu cực lục quyết, tên là Cứu Cực Thuấn Sát Đại Pháp, có thể trong nháy mắt di động giết người.
Mục Vân nhìn thấy một màn này, nhất thời cảm thấy có chút quen thuộc.
cức cực thuấn sát đại pháp của Hắc Liên bà bà có kỳ diệu tương tự như thuấn sát quỷ kiếm của hắn, nhưng hiển nhiên lợi hại hơn so với thuấn sát quỷ kiếm của hắn rất nhiều.
Thuấn sát quỷ kiếm, là thân pháp thánh quyết nhị phẩm, mà cứu cực kỳ thuấn sát đại pháp, là tam phẩm thánh quyết, tiếng thét lừng lẫy, là một trong cứu cực lục quyết, uy lực mạnh mẽ, vượt xa thuấn sát quỷ kiếm.
- Xem ra thuấn sát quỷ kiếm của ta là thoát thai ra từ cứu cực kỳ thuấn sát đại pháp.
Mục Vân ngưng thần nhìn, thân pháp di động trong nháy mắt của hắn, thuấn sát quỷ kiếm, hiển nhiên thoát thai từ cứu cực kỳ thuấn sát đại pháp, cứu cực thuấn sát đại pháp, mới là sát chiêu di động tức thời chân chính.
Hắc Liên bà bà không hổ là sát thủ số một chữ chữ Địa, lại nắm giữ thánh quyết sắc bén như thế.
Xuy...
Hắc Liên bà bà đánh ra một chưởng, hung hăng giết tới La Đức Cáp Đặc.
Chưởng pháp của nàng, mang theo khí tức pháp tắc không gian sắc bén, giống như muốn nghiền nát chư thiên, cực kỳ hung hãn.
Sau khi thi triển ra cứu cực thuấn sát đại pháp, thế công của bản thân cũng sẽ phụ theo khí tức pháp tắc không gian, giơ tay nhấc chân, không gian khí nổ tung, phi thường lợi hại.
Một chưởng này của Hắc Liên bà bà đột kích mà đến, La Đức Cáp Đặc không hề phòng bị.
Nhưng La Đức Cáp Đặc thần sắc trấn định, cũng không có chút bối rối nào.
- Đại thánh đấu khí.
La Đức Cáp Đặc quát mạnh một tiếng, trên người nở ra một cỗ màu trắng ánh sáng, bảo vệ thân thể.
Phanh...
Một chưởng Hắc Liên bà bà bạo sát mà xuống, đánh vào đấu khí hộ thể của La Đức Cáp Đặc, cả người nàng đều bị đánh bay ra, mà La Đức Cáp Đặc không bị chút thương tổn nào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận