Vô Thượng Thần Đế

Chương 1694: Có người vui vẻ có người sầu lo

- Ừm, tốt!
Lục Thanh Tùng gật đầu nói:
- Ta thấy kẻ này tâm tính bất định, tương lai cho dù trở thành một cường giả, cũng sẽ làm phản Nhất Diệp kiếm phái ta, hiện tại chế phục, để tránh hậu hoạn vô tận tốt nhất, việc này, ta sẽ đích thân giảng cho Phái chủ.
- Tốt!
- Tốt!
Nghe được lời Lục Thanh Tùng, Tần Văn Bân và Nghiêm Tử Thu hai người đi ra phía trước, áp bách cường đại ép thẳng tới Mục Vân.
- Ba vị trưởng lão muốn bao che cho Dương Phong Thương?
Mục Vân lại hỏi ngược lại:
- Đã như vậy, vậy tha thứ đệ tử chống lại mệnh lệnh của ba vị thái thượng trưởng lão.
- Chống lại? Vậy ngươi cũng phải có tiền vốn chống lại.
Nghiêm Tử Thu cười nhạo một tiếng, một tay chụp vào Mục Vân.
Phanh phanh phanh...
Sau một khắc, tiếng bạo liệt vang lên, một thân ảnh giống như quỷ mị xuất hiện trước mặt Mục Vân, ngăn cản Nghiêm Tử Thu.
- Ba vị trưởng lão, thế cần thiết vạch mặt thật sao?
Cốc Phong xuất hiện trước mặt Mục Vân.
Nhìn ba người, Mục Vân vẫn chậm rãi nói.
- Khó trách lớn lối như thế, là tìm giúp đỡ đến, ta nhìn ngươi có thể phách lối đến khi nào.
Nghiêm Tử Thu nhìn Cốc Phong xuất hiện, vừa giao thủ đã kết luận, người này bất quá là cảnh giới thực lực tương đương mình.
Muốn thắng hắn? Nằm mơ.
Nghiêm Tử Thu một ngựa đi đầu, giết ra.
- Cốc Phong tiên sinh, làm phiền ngươi, cũng đừng để cho ta thất vọng.
Mục Vân cười nói:
- Ba vị này đều là thái thượng trưởng lão cảnh giới nhất phẩm Thiên Tiên, ngươi cũng phải cẩn thận.
- Yên tâm, ba con gián mà thôi, nhất phẩm Thiên Tiên ta khác biệt với ba người bọn hắn.
Cốc Phong tự tin, giết ra.
- Ta tới giúp ngươi, Nghiêm lão.
Tần Văn Bân giờ cũng bước ra một bước, hai người đánh tới Cốc Phong.
Nhìn thấy hai người vọt tới, Cốc Phong lại bật cười lớn nói:
- Hai người các ngươi không đủ tư cách, hay là lão già kia cùng lên đi.
Cốc Phong đánh ra một quyền, không biết sử dụng võ kỹ gì, lực lượng lăn lộn kích thích lòng người.
Tiếng ầm ầm nổ đùng đoàng liên tục, Cốc Phong giống như mang theo từng tầng từng tầng lực lượng, không ngừng tụ tập, sau đó bộc phát.
Thi triển võ kỹ rất kỳ quái.
Thùng thùng...
Hai tiếng vang trầm trầm, Tần Văn Bân và Nghiêm Tử Thu hai người lui lại một bước.
Thấy cảnh này, các đệ tử vây xem âm thầm kinh hãi, cường giả đột nhiên xuất hiện trước mắt rất quỷ dị.
- Xảy ra chuyện gì?
Lục Thanh Tùng cũng nhìn ra bất phàm.
Người này, tựa hồ rất kỳ quái.
- Lục trưởng lão, người này... Rất cổ quái.
- Cùng tiến lên!
Lục Thanh Tùng giờ mới không quan tâm những chuyện đó, hiện tại không không chế Mục Vân tiểu tạp toái, ba người bọn họ ngày sau còn thế nào tiếp tục chờ đợi bên trong Nhất Diệp kiếm phái.
Tam đại thái thượng trưởng lão triền đấu Cốc Phong.
c nhìn ba người đánh tới, Cốc Phong lại lộ ra ý cười đầy miệt thị.
Hắn có thể chèo chống thời gian lâu như vậy trong tay Kiều Đỉnh Thiên nhị phẩm Nhân Tiên, không phải chèo chống không không.
Ba người này không đáng một đồng trong mắt hắn.
Quan trọng nhất là, hắn gần đây bị Mục Vân tính toán, nhất phẩm Thiên Tiên bị một con kiến hôi tứ phẩm Địa Tiên tính toán, trong lòng của hắn đương nhiên rất không cam.
Nhưng không cam tâm thì không cam tâm, tức giận ẩn tàng bên trong ngực, hắn không thể trút giận lên bất kỳ kẻ nào.
Đây mới là điều để hắn ảo não nhất.
Trước đó giao thủ cùng Kiều Đỉnh Thiên bị áp chế, tức giận càng không có địa phương phát tiết.
Hiện tại, cuối cùng có chỗ phát tiết.
Cốc Phong nào sẽ khách khí, dồn toàn bộ phẫn nộ lên trên người ba người, từng đợt công kích không ngừng rơi xuống.
Đám người nhìn lên bầu trời, phong khởi vân dũng, tứ đại Thiên Tiên, đối với bọn hắn mà nói, đó chính là bốn ngọn núi lớn.
Giờ phút này đụng vào nhau, giao hội như thế để người nhìn biến sắc.
Nhưng làm cho bọn hắn kinh ngạc nhất chính là, vị Thiên Tiên đi theo Mục Vân đến thế mà rất cường đại, lấy một địch ba, lạo không hề rơi xuống hạ phong một chút nào.
Đây mới để người ta kinh ngạc.
Ngẩng đầu nhìn giao chiến trên bầu trời, Mục Vân mỉm cười.
Cốc Phong tốt xấu gì cũng là hộ pháp cao cấp của Bích Lạc hoàng tuyền tông, cảnh giới nhất phẩm Thiên Tiên, thực lực bản thân cùng thủ đoạn đương nhiên không phải ba thái thượng trưởng lão có thể so.
Mà lại điểm quan trọng nhất là, Cốc Phong hiện tại xem như ở vào tráng niên.
Mà ba vị thái thượng trưởng lão, mặc dù cũng là cảnh giới nhất phẩm Nhân Tiên, nhưng lại đã đến phần cuối của nhân sinh.
Tiên nhân, cũng không phải thọ mệnh liên tục có kết thúc.
Mỗi một phẩm cảnh giới đề thăng, có thể gia tăng thọ mệnh bản thân. Nhưng theo thực lực đề thăng, thời gian cần tăng lên càng lâu, có khả năng cố không đến lúc kia, chính là thọ mệnh đến phần cuối.
Bất quá thông thường mà nói, tiên nhân sống thời gian vạn năm cũng không có vấn đề gì.
Nhưng thái thượng trưởng lão bên trong một tông môn mang ý nghĩa những trưởng lão này đã đến phần cuối của sinh mệnh, cho nên mới thoái vị, trở thành thái thượng trưởng lão, hi vọng bằng vào bế tử quan có thể tăng thực lực bản thân lên một phẩm.
Cho dù đề thăng một phẩm cảnh giới cũng có thể mang đến kéo dài mấy trăm năm thọ mệnh.
Nắm chắc trăm năm, tiếp theo lại có thể tiến hành đề thăng nhất phẩm.
Mục Vân hiểu rõ, Lục Thanh Tùng, Tần Văn Bân, Nghiêm Tử Thu ba người trở thành thái thượng trưởng lão, chỉ sợ thọ mệnh cũng không có bao lâu.
Mà không gian quy tắc cùng thời gian quy tắc Tiên giới không giống hạ giới.
Yêu cầu đối với thân thể võ giả, đương nhiên càng không giống.
Nhưng không hề nghi ngờ, càng thêm nghiêm ngặt.
Dù sao, Tiên giới được xưng là ngàn vạn đại thế giới, hạ giới, cho dù lĩnh ngộ không gian lớn hơn nữa cũng chỉ là tiểu thế giới.
Một chữ Tiên, đã đủ phân chia hết thảy.
Nhìn thấy bốn người giao chiến, Mục Vân chậm rãi đi ra phía trước, ngồi lên phía trên chiếc ghế.
- Được rồi, ba vị trưởng lão, xem ra bây giờ đã không có rảnh tay nữa, nhưng chuyện của chúng ta vẫn có thể tiếp tục xử lý.
Mục Vân nhìn đám người, chậm rãi nói:
- Các vị, bây giờ ta nói rõ một chút, hiện tại, tất cả mọi người ở chỗ này, Mục Vân ta nói rõ ràng.
- Thứ nhất, ta xuất ra tích súc của bản thân, nguyện ý trợ giúp mọi người đề thăng thực lực cùng cảnh giới bản thân, cũng không phải vì để cho các ngươi cảm tạ ta, các ngươi càng mạnh, Nhất Diệp kiếm phái cũng sẽ trơ nên càng mạnh, mọi người thời khắc ghi nhớ, chúng ta là một đoàn thể.
- Phàm Thiết cấp thế lực, cần cúi đầu Thanh Đồng cấp thế lực, Thanh Đồng cấp thế lực lại cần cúi đầu Bạch Ngân cấp thế lực, từng tầng từng tầng truyền lại, ta nghĩ, tất cả mọi người hiểu rõ, trong các thế lực, đều là Kim Tự Tháp chồng chất, càng không nói đến đám võ giả.
- Cánh các ngươi cứng rắn, cuối cùng có một ngày, có ít người chọn rời đi Nhất Diệp kiếm phái, xông xáo thế giới bên ngoài, đến thời điểm đó, ai còn có thể nhận ra Mục Vân ta là ai? Ta cần các ngươi cảm tạ sao?
Nhìn đám người, Mục Vân khó được một lần nói nhiều lời.
- Lời cần nói đã nói, vậy chúng ta tiếp tục thảo luận sâu hơn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận