Vô Thượng Thần Đế

Chương 3631: Thiên Thương phù văn

Miêu Tuyên Nghi nói:
- Hiện tại cả Cửu Vĩ Miêu tộc, chỉ có bộ lạc tai đen còn đang phản kháng, ta đã ủy thác cho công hội sát thủ, bảo bọn họ đi hỗ trợ giết chết đại vu bà, chỉ cần đại vu bà chết, vậy thì dễ làm, nhưng sát thủ công hội bên kia, còn không có tin tức truyền tới, không biết bọn họ có chịu nhận nhiệm vụ này hay không.
Mục Vân lấy lệnh bài của công hội sát thủ ra, đưa cho Miêu Tuyên Nghi, cười nói:
- Ta chính là người của công hội sát thủ, nhiệm vụ lần này do ta phụ trách.
- Cái gì? Ngươi gia nhập công hội sát thủ khi nào?
Miêu Tuyên Nghi chấn động, hoàn toàn không nghĩ tới người làm nhiệm vụ, lại là Mục Vân.
Mục Vân nói:
- Nói chuyện ra rất dài, ngươi bên này tình huống gì?
Miêu Tuyên Nghi mừng rỡ, nói:
- Nếu ngươi chịu hỗ trợ, vậy thì quá tốt.
Thực lực của Mục Vân, nàng tự nhiên rất rõ ràng.
- Tình huống bên ta, có chút không ổn, Đại vu bà lấy được một trang Địa Nguyên Thư, hơn nữa sau lưng lại có Dương U Thiên duy trì, nếu như chính diện đánh nhau, ta cho dù có thể thắng, cũng phải trả một cái giá thật lớn.
Miêu Tuyên Nghi có chút lo lắng, Địa Nguyên thư còn chưa tính, mấu chốt là, sau lưng Đại vu bà có Dương U Thiên duy trì.
Dương U Thiên, đệ tử chân truyền thứ ba của Cửu Đỉnh Thương Hành, là một cổ trận sư cấp hai cường hoành.
Trong cửu đỉnh thương hành, luận thực lực trận pháp, Dương U Thiên lợi hại nhất, coi như đệ tử chân truyền thứ nhất Hạo Thiên Đại Thánh, chỉ dùng trận pháp mà luận, cũng so ra kém Dương U Thiên.
- Trận pháp chi đạo của Dương U Thiên rất lợi hại, hắn thay đại vu bà bày trận, cứng rắn ngăn trở mãnh công của Thiên Miêu quân ta, ta hiện tại cũng không có biện pháp cứng rắn công vào, nếu không tổn thất quá lớn, ta chỉ muốn mời sát thủ công hội xuất thủ, hỗ trợ giải quyết đại vu bà, bắt giặc trước bắt vua, chỉ cần đại vu bà chết đi, chuyện tình có thể được giải quyết trơn tru.
Miêu Tuyên Nghi nhìn Mục Vân, trong đôi mắt tràn ngập sùng bái cùng tin tưởng:
- Lần này có ngươi ra tay, vậy ta yên tâm, đại vu bà chết chắc.
Mục Vân cười khổ một chút, nói:
- Trước tiên đừng nói, ta cũng không có nắm chắc tất thắng, nghe nói tam đại hãn tướng dưới tay Đại Vu Bà, đều không phải hạng người tầm thường.
Miêu Tuyên Nghi gật gật đầu, nói:
- Ừm, muốn giết đại vu bà, trước tiên phải diệt trừ ba người này.
Mục Vân nói.
- Hiện tại Trương Đại Bảo đã chết, còn lại Trương Đại Lương và Trương Đại Giác.
Miêu Tuyên Nghi nói:
- Trương Đại Giác là thị vệ thiếp thân của đại vu bà, hắn không có khả năng đi ra chịu chết, nhưng Trương Đại Lương, theo ta được biết, hắn chuẩn bị dẫn người ra ngoài, cướp đoạt Thiên Thương phù văn.
Nghe được tin Trương Đại Bảo đã chết, trong lòng Miêu Tuyên Nghi cũng âm thầm kinh ngạc.
- Thiên Thương phù văn?
Mục Vân ngẩn người, hắn còn chưa từng nghe qua Thiên Thương phù văn gì đó.
- Phù văn, là sau khi luyện khí quán ma, sinh ra văn lộ đặc thù, có được thuộc tính phi thường cường đại, phù văn chi đạo, tổng cộng có sáu loại, phân biệt là Thiên Thương, Thiên Thuẫn, Thiên Liệt, Thiên Huyết, Thiên Nguyên, Thiên Thánh.
- Trong lục đại phù văn, lấy Thiên Thương phù văn đặc thù nhất, loại phù văn này, mang theo lực lão hóa khủng bố, sau khi quán ma bốc dấu, binh khí pháp bảo đều bị lão hóa nguyền rủa, biến thành sắt vụn, không cách nào lưu lại, cho nên trên đời này có sáu loại phù văn, nhưng chỉ có năm đại ma khí, chính là bởi vì Thiên Thương phù văn đặc thù, không cách nào lưu lại binh khí.
- Thì ra là như thế.
Mục Vân bừng tỉnh đại ngộ, sau khi hắn giết chết Tiểu Minh vương, lấy được Minh Vương kiếm, trên kiếm có Thiên Liệt phù văn, Thiên Liệt phù văn này tuy lợi hại, nhưng nếu luận đặc thù, vẫn là Thiên Thương phù văn đặc thù nhất.
Thiên Liệt phù văn mang theo nguyền rủa lão hóa, thế gian nguyền rủa, lấy lão hóa nguyền rủa lợi hại nhất, trừng phạt kinh khủng nhất thế giới này, chính là thiên hoang địa lão.
Nguyền rủa lão hóa phóng thích ra ngoài, ngay cả thiên địa cũng phải trở nên tang thương lão hóa, đừng nói là người.
- Gần đây ta nghịch thiên cải mệnh, khí thế như cầu vồng, nhưng số mệnh bản thân chung quy không đủ, lại rước đến Thiên Thương phù văn hàng lâm, đại họa lâm đầu.
Miêu Tuyên Nghi thở dài một tiếng, nói:
- Loại phù văn này, một khi không khống chế được, thật sự là muốn đất trời hoang vắng, chỉ sợ cả rừng rậm của Cửu Vĩ Miêu tộc ta, đều phải lão hóa chết đi, hóa thành sa mạc, cho nên, ta đã phái người đi ra ngoài, chuẩn bị cướp đoạt Thiên Thương phù văn.
Mục Vân nói.
- Tin tức Thiên Hoàn phù văn hàng lâm lớn như vậy, chỉ sợ sẽ chọc tới không ít người tới tranh đoạt.
Miêu Tuyên Nghi nói:
- Ta đã phong tỏa tin tức, bên ngoài không ai biết, nhưng đại vu bà là không giấu được, nàng nhất định sẽ phái Trương Đại Lương ra cướp đoạt, nếu như nàng có thể cướp được Thiên Thương phù văn, nàng có thể tuyệt địa lật bàn, một nguyền rủa lão hóa trấn áp xuống, ta sẽ biến thành lão thái bà.
Mục Vân nhìn khuôn mặt xinh đẹp xinh đẹp của nàng, cười nói:
- Yên tâm, ta sẽ không để ngươi biến thành lão thái bà.
Miêu Tuyên Nghi cười hì hì, nói:
- Vậy thì tốt rồi, ta điều vài người cho ngươi, ngươi ngày mai xuất phát, nhất định phải cướp được Thiên Thương phù văn, nếu không bị đại vu phụ cướp đi, vậy chúng ta liền xong đời.
Mục Vân gật gật đầu, Thiên Thương phù văn trong truyền thuyết, hắn cũng muốn đi kiến thức.
Thiên Thương phù văn, lão hóa nguyền rủa, nguyền rủa cường đại nhất trong thiên địa, địa lão thiên hoang, thương hải tang điền, ngày đó đất già đi, khi thương hải khô héo, chính là thời điểm thế giới hủy diệt.
Thiên Thương phù văn phiêu đãng trên thế gian, nhưng lần này giáng lâm đến địa bàn Cửu Vĩ Miêu tộc, có thể thật sự có liên quan đến Miêu Tuyên Nghi.
Miêu Tuyên Nghi thế như chẻ tre, cơ hồ thống nhất toàn bộ địa bàn Cửu Vĩ Miêu, nhưng nàng chung quy vẫn là một thiếu nữ, số mệnh bản thân không đủ, khó có thể đảm đương đại trách như vậy, cho nên trêu chọc Thiên Thương phù văn, vận rủi hàng lâm. Đương nhiên, luận số mệnh, hư vô mờ ảo, loại thuyết pháp này, cũng không có căn cứ thực tế gì, dù sao tình huống hiện tại, là Thiên Thương phù văn giáng xuống, Miêu Tuyên Nghi muốn cướp, đại vu bà cũng muốn cướp, ai đoạt được, người đó chính là người thắng cuộc cho trận chiến tranh này.
Sáng sớm hôm sau, Mục Vân dẫn đội xuất phát, thủ hạ ước chừng có hơn một trăm người.
Đệ tử công hội sát thủ hắn mang theo, toàn bộ cải trang thành đệ tử Cửu Vĩ Miêu, cũng lẫn lộn trong đội ngũ, Miêu Vũ Tịnh và Miêu Vũ Đồng cũng đi theo.
Đoàn người chậm rãi, hướng phía bên kia phía bắc Đê Ngữ sâm lâm chạy tới.
Vùng đất bỉ ngạn, là một nơi nổi tiếng của Đê Ngữ sâm lâm, nơi đó mọc đầy thần hoa bỉ ngạn, cho nên được đặt tên như thế.
Cửu Vĩ Miêu Tộc có một truyền thống, sau khi người chết, đều phải chôn ở nơi bên kia, cầu xin thoát ly khổ hải, đến bờ bên kia.
Mà trên đường Mục Vân đi tới nơi bên kia, có một chi đội ngũ, cũng đang nhanh chóng tới gần.
Đội ngũ này, chính là đại vu bà phái ra, do Trương Đại Lương dẫn dắt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận