Vô Thượng Thần Đế

Chương 1466: Đánh chết không thừa nhận (1)

Trong nháy mắt Mục Vân tiến lên, bên tai vang lên một tiếng hô hô, khí lãng mãnh liệt xen lẫn từng tiếng sấm rền, để thể xác tinh thần hắn đều chập chờn.
- Phá Lôi Thú!
Trong lòng Mục Vân vui mừng, rẽ ngoặt một cái, lao đến.
Hưu...
Ngay khi Mục Vân xoay người, một Lôi Châu hướng thẳng đến hắn oanh kích.
Cảm giác được tiếng xé gió lăng lệ vang lên, Mục Vân xoay người một cái, bước ra một bước.
Phanh...
Lôi Châu nện ở bên trên mặt đất, xuất hiện từng vết rách.
Tiếng lốp bốp cũng bỗng nhiên vang lên.
Mặt đất nháy mắt bị lôi minh chấn thành đất vụn.
Luận lực phá hoại, lôi càng thêm cường hoành hơn kim, kim là kiên quyết, xung kích thẳng tiến không lùi, mà lôi thì là cường đại chấn thiên động địa, phô thiên cái địa.
- Lúc này còn muốn công kích.
Nhìn thấy lực bộc phát của Lôi Châu, Mục Vân đánh giá, Phá Lôi Thú giờ khắc này đã đến cao nhất.
Một kích này, uy lực đều yếu bớt không ít.
Hắc Dận Kiếm trong tay, xuyên qua tầng tầng tro bụi, Mục Vân giết ra.
Thổi phù một tiếng, một kiếm kia chuẩn xác không sai đâm trúng thân thể Phá Lôi Thú.
Công kích này nhìn qua cho người ta một cảm giác ba động rất cường hoành.
Khanh...
Nhưng, Mục Vân chém ra một kiếm, tiếng âm vang vang lên, mặt ngoài thân thể Phá Lôi Thú thế mà xuất hiện một tia điện hồ.
Một kiếm cực mạnh của hạ phẩm Tiên khí, thế mà không cách nào phá mở.
- Đáng chết!
- Hắc hắc, xú tiểu tử, trợn tròn mắt chưa?
Quy Nhất cười hắc hắc nói:
- Phá Lôi Thú, ẩn chứa Lôi Linh lực lượng, bây giờ nhìn lại, cho dù nằm để ngươi giết, ngươi cũng giết không được.
- Có thể giúp một tay liền bớt nói hai câu châm chọc đi.
Mục Vân im lặng nói.
- Vốn còn muốn giúp ngươi, nhìn ngươi thái độ gì...
- Được, Quy gia, ta sai, nhanh nghĩ một chút biện pháp thu nó vào bên trong Tru Tiên Đồ đi!
- Nhìn ngươi thành kính như thế, giúp ngươi lần này.
Quy Nhất hừ một tiếng, Tru Tiên Đồ trong đầu Mục Vân lóe lên, thân ảnh Phá Lôi Thú bị trói buộc, cuốn vào bên trong Tru Tiên Đồ.
- Nhanh nhanh nhanh, còn có một con khác.
Mục Vân thúc giục.
- Con kia, có thể thu không vào.
- Vì cái gì?
Rống...
Mục Vân vừa hỏi thăm, một hồi rung động dữ dội truyền ra.
Trước mặt Mục Vân, một quái vật khổng lồ đứng dậy.
Nhìn kỹ lại, quái vật khổng lồ chính là Cự Mộc Linh Thú.
Cái quỷ gì.
Gia hỏa này thế nào hoàn hảo đứng ở chỗ này...
Định thần nhìn lại, Mục Vân lại phát hiện, Cự Mộc Linh Thú giờ này hai tay hai chân, trên người một mảnh cháy đen.
Cự Mộc Linh Thú nhìn tựa như một thụ nhân có tứ chi đều trở nên khô quắt.
Mục Vân lại không có thời gian nhiều để xem xét tường tận đại gia hỏa này.
Nhưng mà trong chớp nhoáng, Cự Mộc Linh Thú lại huyễn hóa thành hình người, một tay bắt tới Mục Vân.
- Tiểu tử, Phá Lôi Thú là của ta.
Cự Mộc Linh Thú huyễn hóa thành thân ảnh, cao gần hai mét thân, toàn bộ thân thể nhìn giống như thây khô, tóc rối bời như cỏ khô, làn da càng khô quắt đến cực hạn.
Hoàn toàn chính là lão đầu thây khô leo ra từ trong một cái quan tài.
- Ta cũng không có làm gì, ngươi không quản chặt để tên kia rơi vào trong tay của ta, trách không được ta!
Mục Vân giờ phút này cũng không giảo biện.
- Muốn chết!
Thây khô lão đầu trảo ra một tay, toàn bộ cánh tay lao nhanh tới trước mặt Mục Vân.
- Nhất Chuyển Kiếm Vũ.
Từng đạo kiếm ảnh khuếch tán.
Kiếm khí như mưa bay thẳng xuống, mà mưa kiếm đang lao ra không chỉ có kiếm khí ngưng kết, càng mang theo khí tức quỷ dị của thiên hỏa.
- Thiên hỏa!
Nhìn thấy Mục Vân thi triển tuyệt chiêu, trong mắt thây khô lão đầu hiện ra một tia kinh hãi, vội vàng thu hồi bàn tay của mình.
Thiên hỏa đối với hắn thời đỉnh phong, không có gì uy hiếp, thế nhưng đối với hắn hiện tại, lại là uy hiếp không nhỏ.
- Tiểu tử, ngươi trả thi thể Phá Lôi Thú trả lại cho ta, ta có thể tha cho ngươi khỏi chết!
Thây khô lão đầu nói:
- Nếu không, ngươi phải biết, bị những người kia biết, ngươi lấy đi thi thể Phá Lôi Thú, ngươi chắc chắn trở thành công địch của tất cả mọi ngời.
- Ai biết? Ngoại trừ ngươi, ai nhìn thấy?
Mục Vân như có chỗ dựa chắc nói:
- Bọn hắn sẽ tin tưởng một tiểu tử chỉ là cảnh giới nhị phẩm Nhân Tiên có thể lấy đi thi thể Phá Lôi Thú?
- Ngươi...
Mục Vân nói thế, thây khô lão đầu lại kinh nghi bất định.
Vừa rồi, hắn rõ ràng nhìn thấy Mục Vân thu lại thi thể Phá Lôi Thú, thế nhưng ánh sáng lóe lên, hắn cũng không thấy được Mục Vân đến cùng làm được như thế nào.
Kỳ quái!
Giải thích thích duy nhất là trên người Mục Vân có pháp bảo cường đại tồn tại.
Thế nhưng, thây khô lão đầu lần nữa loại bỏ suy luận của mình.
Nếu trên người Mục Vân có pháp bảo cường đại tồn tại, hắn chính là ngũ phẩm Nhân Tiên nh, mà bên trong cơ thể có khí tức mộc linh, đều rõ ràng hết thảy cảm giác dù là nhỏ bé nhất.
Thế nhưng hắn cũng không có phát hiện địa phương bí mật nào trên toàn thân Mục Vân.
Đây mới là chỗ kỳ quái nhất.
Ngay cả hắn đều không thể phát hiện, những người khác càng không có khả năng phát hiện.
Hưu hưu hưu...
Ngay tại giờ phút này, từng tiếng xé gió đột nhiên vang lên, lần lượt từng thân ảnh nhanh chóng tới gần.
- Tiểu nhi vô sỉ, giết ngươi, mang thi thể của ngươi đi, ta đương nhiên sẽ biết.
Thây khô lão đầu cảm giác được mọi người xung quanh tới gần, nổi giận, giết ra.
- Cứu mạng.
Thấy cảnh này, Mục Vân hét lớn một tiếng, giết ra một kiếm tượng trưng.
Nhưng một kiếm kia bộc phát kiếm khí thực sự quá yếu, thây khô lão đầu đánh ra một trảo, cả người Mục Vân bị lực đạo cường đại tác động, thế nhưng móng vuốt thì hết lần này tới lần khác cách Mục Vân chỉ kém một chút.
- Hồn Thiên Vô Cực Trảm.
Đang lúc này, một tiếng khẽ hô vang lên.
Trên bầu trời, một thân ảnh rơi xuống, một kiếm trảm xuống dưới.
Kiếm khí sắc bén mang theo tiếng sấm sét giống như tiếng sấm tươi mát thoát tục sau cơn mưa nổ tung.
Nhìn thấy kiếm khí phong mang, lão yêu quái không thể không lui lại.
Vừa lui lại, khí thế vốn có thể bắt lấy Mục Vân chỉ còn lại một đạo kình khí mãnh liệt, đánh bay thân thể Mục Vân.
Thổi phù một tiếng, cả người Mục Vân, miệng mũi phun ra máu tươi, nhìn qua, bị thương rất nặng.
- Mục huynh.
- Vân huynh.
Lâm Chi Tu cùng Phàm Vô Ngôn hai người thấy thế cũng lao vùn vụt tới.
Nhìn thấy Mục Vân người bị thương nặng, xuất thủ, đón lấy Mục Vân.
- Hoán Thanh Sa, ngươi tu luyện càng thêm thuần thục Cửu Ngọc Tiên Duyên kiếm pháp của Tẩy Kiếm Các nhỉ.
Trong nháy mắt có một nữ tử xuất hiện, một tiếng cười khẽ vang lên.
Trên bầu trời, mấy thân ảnh phi tốc hạ xuống, một người cầm đầu, thân hình cao lớn uy mãnh, một thân cơ bắp đường nét, được quần áo bó bao phủ, tôn lên rất hoàn mỹ.
- Chương Lập, không nghĩ tới ngươi cũng ở đây.
Nữ tử vừa mới thi triển ra một kiếm xoay người, ngừng một chút, nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận