Vô Thượng Thần Đế

Chương 650: Song Trọng Cương Khí

- Như thế nào? Bảo tiểu thư? Đại năng như Nhuế Cam đại sư, chỉ là đảm nhiệm người phụ trách ở bảy mươi hai hòn đảo của Thiên Bảo các các ngươi, không phải chịu thiệt sao?
Kim Bất Dịch cười hắc hắc:
- Cho nên hắn lựa chọn bỏ gian tà theo chính nghĩa, đầu nhập Lãm Kim lâu ta.
- Vô sỉ!
- Tại thế giới chỉ nói thực lực, không giảng đạo nghĩa cùng ân tình, không có hổ thẹn đâu.
Kim Bất Dịch cười ha ha:
- Thiên hạ rộn ràng, đều vì lợi, thiên hạ nhốn nháo, đều hướng lợi, lợi ích mới là thứ đả động võ giả, mà thực lực, thì dùng để chấn nhiếp.
- Ngươi tin tưởng Mục Vân, giờ khắc này ở chỗ nào? Vì sao hắn còn không giúp ngươi? Cho nên nói, tình cảm là thứ không đáng tiền nhất, thực lực người càng cao, sẽ thấy tình cảm càng nhạt.
Nghe đến lời này, đáy lòng Bảo Linh Nhi run lên.
Bóng người thanh niên từ đầu đến cuối đều tự tin tựa hồ xuất hiện ở trước mặt nàng.
Đều là nàng hại hắn!
- Nói hay lắm!
Ba ba ba tiếng vỗ tay vang lên, đột nhiên, Bảo Linh Nhi liều mạng lắc đầu, lại phát hiện, một bóng người trước người kia cũng không phải huyễn ảnh, mà là người thật.
- Nói hay lắm!
Mục Vân chậm rãi mà đến, vỗ tay nói:
- Chậc chậc, không nghĩ tới Kim Bất Dịch Kim chấp sự tầm thường vô vị, nhìn qua như tên ngốc lại có thể nói ra lời sâu sắc triết lý như vậy, không phải đạo văn của một ai đó chứ?
- Mục Vân?
- Mục Vân!
Nhìn thấy Mục Vân, sắc mặt Kim Bất Dịch phát lạnh, khẽ nói:
- Ngươi còn chưa có chết? Ngươi thế mà còn sống, Doãn Chính n đâu?
- Hắn à... Hẳn là đang ở trong bụng cá, à, không đúng, cũng có khả năng đang ở trên nước bùn dưới đáy biển, rất khó tìm!
Mục Vân nhíu nhíu mày nói:
- Kim chấp sự nếu như muốn tìm, ta có thể giúp ngươi suy nghĩ một ít biện pháp, tìm một chút, chỉ là da người, hay là vụn thịt, vậy thì khó mà nói.
- Ngươi giết hắn?
Nghe đến lời này, sắc mặt Kim Bất Dịch triệt để thay đổi.
- Không có khả năng, ngươi làm sao có thể giết được hắn?
- Đúng thế đúng thế, ta không có khả năng giết hắn, cho nên Kim chấp sự ngươi đừng vu hãm ta, ta cũng không muốn bị Lãm Kim lâu các ngươi truy sát!
Mục Vân giả bộ hoảng sợ, lui lại hai bước nói:
- Bất quá lời ngươi mới vừa nói rất có đạo lý, thiên hạ rộn ràng, đều vì lai, thiên hạ nhốn nháo, đều hướng lợi, ngươi xem ta như thế nào? Lãm Kim lâu có nguyện ý bỏ ra nhiều tiền thuê ta hay không?
- Hừ, ngươi giết Doãn Chính n, còn muốn Lãm Kim lâu ta mời chào ngươi?
- Còn có Tần Triết Thiên chết trong tay ngươi, các chủ sẽ không bỏ qua cho ngươi.
Kim Bất Dịch cùng Ảnh Triển đi tới ngăn ở trước mặt Mục Vân.
Mà giờ khắc này, võ giả Lãm Kim lâu cùng Ám Ảnh các đã vọt thẳng vào đến bên trong Thiên Bảo các, một trận đại chiến triệt để mở màn.
Bảo Linh Nhi nhìn Mục Vân lẻ loi một mình mà đến, ánh mắt lộ ra vẻ cấp thiết.
Chỉ là Nhuế Cam giờ phút này đã đứng sau lưng Mục Vân, ba người hiện ra hình tam giác, đem Mục Vân một mực vây ở chính giữa, căn bản không có dự định để hắn trốn khỏi nơi đây.
- Ba đánh một? Ba vị cự đầu Vũ Tiên cảnh tam trọng, đánh một mình ta?
Mục Vân giang tay ra, bất đắc dĩ nói.
- Xú tiểu tử, chính ngươi muốn chết!
Nhuế Cam nhìn Mục Vân quát:
- Hôm nay không giết ngươi, như thế nào tiết mối hận trong lòng ta.
Hắn vốn dự định giả bộ bị thương, sau đó Lãm Kim lâu cùng Ám Ảnh các thắng được tranh tài, thế nhưng nửa đường giết ra một Mục Vân, thế mà ba trận toàn thắng, để đại lễ hắn đưa cho Lãm Kim lâu triệt để bị xáo trộn.
- Thật là xin lỗi!
Mục Vân hơi cung khom người, nhìn ba người, ánh mắt lộ ra thần sắc trêu tức.
Dần dần, mặt ngoài thân thể của hắn, xuất hiện một tầng khí tức màu đen, khí tức màu đen như hình thành một đạo khải giáp, một mực bảo vệ thân thể hắn.
- Tiên thiên cương khí - Vũ Tiên cảnh nhị trọng!
Nhìn thấy khí tức màu đen quanh người Mục Vân, ba người lập tức trợn mắt hốc mồm.
Bảo Linh Nhi càng khó tin, hai ba tháng trước đó, Mục Vân vừa mới bước vào đến Vũ Tiên cảnh nhất trọng thôi, lúc này mới bao lâu, thế mà đã luyện thành tiên thiên cương khí.
Tiến bộ bực này, đúng là hiếm thấy, cho dù là thiên tài ít nhất cũng phải bỏ ra thời gian một năm, thế nhưng tốc độ của Mục Vân, quá nhanh rồi!
- Không sai, là tiên thiên cương khí!
Mục Vân mỉm cười, lộ ra một hàm răng trắng chỉnh tề, cười nói:
- Chỉ là, không phải một đạo.
Vừa dứt lời, mặt ngoài thân thể Mục Vân, bên ngoài cương khí màu đen lại xuất hiện một đạo cương khí, bao phủ thân thể hắn.
Song trọng cương khí!
Nhìn thấy Mục Vân giờ phút này có hai đạo cương khí bao quanh người, đám người triệt để trợn tròn mắt.
Đạo cương khí thứ hai hiện ra màu huyết hồng, như một kiện áo giáp màu đỏ ngòm bọc ngoài thân thể Mục Vân.
Hai đạo cương khí, trong lúc trùng điệp lại mang theo một tia khác biệt.
Song trọng cương khí sao lại xuất hiện song trọng cương khí?
Thấy cảnh này, bọn người Kim Bất Dịch trong lúc nhất thời sững sờ tại chỗ, không biết nên nói cái gì.
Mục Vân hiện tại chủ tu hai môn công pháp, Cửu Nguyên Tụ Thiên Khí cùng Vạn Cổ Huyết Điển.
Cửu Nguyên Tụ Thiên Khí đại thành, liên đới lấy Vạn Cổ Huyết Điển của hắn bước vào đến đệ nhị đại tầng, dẫn động chân nguyên trong cơ thể hắn phát sinh biến hóa về chất, hình thành tiên thiên cương khí.
Vũ Tiên cảnh nhất trọng, võ giả ngưng kết Kim Đan, thật ra chính là lực lượng nhục thân thân thể tăng lên biên độ lớn, mà Vũ Tiên cảnh nhị trọng, tiên thiên cương khí xuất hiện, khiến cho chân nguyên võ giả biến thành cương khí, phòng ngự càng biến thái.
Mà về phần Vũ Tiên cảnh tam trọng, lưu ly kim thân, thì là trạng thái cương khí cố định hóa, phòng ngự càng đương nhiên không cần phải nói.
Quan trọng hơn là, mỗi một cảnh giới đề thăng, chân nguyên cũng sẽ phát sinh biến hóa về mặt bản chất.
Mặt ngoài thân thể Mục Vân giờ phút này có hai đạo cương khí, một đạo là Cửu Nguyên Tụ Thiên Khí ngưng kết mà thành, một đạo là Vạn Cổ Huyết Điển ngưng kết huyết khí mà thành.
Ai mạnh ai yếu, thử một lần, liền biết.
Tiềm Long Kiếm trong tay, trên mặt Mục Vân lộ ra một tia trêu tức.
Vừa mới ngưng kết thành tiên thiên cương khí, chính là đối chiến ba vị võ giả Vũ Tiên cảnh tam trọng, rất tốt, đây cũng là giới hạn cao nhất Mục Vân khiêu chiến bản thân mình.
Nương theo lấy cảnh giới tăng lên tới Vũ Tiên cảnh nhị trọng, kiếm tâm của hắn càng trực tiếp nâng lên bốn thành, đề thăng bực này, tốc độ đã cực nhanh.
Cho nên Mục Vân có tự tin, có lực lượng đối kháng ba người công kích.
- Ngươi muốn lấy một địch ba?
Nhìn Mục Vân lẻ loi một mình mà đến, Kim Bất Dịch cười lạnh:
- Bằng ngươi, còn chưa xứng!
Bạn cần đăng nhập để bình luận