Vô Thượng Thần Đế

Chương 3776: Mạc Sầu đại sư (1)

Một màn này thật sự quá quỷ dị, khiến người ta sởn tóc gáy.
Đầu của hắn bị chém xuống, dĩ nhiên còn có thể nhảy trở về, ngay cả máu cũng không có chảy ra.
- Không có khả năng, làm sao có thể.
Cả người Mục Vân đều ngây ngẩn, nếu như không phải tận mắt nhìn thấy, tuyệt đối không thể tin được.
- Ai, ta đều nói, mạng của ta quá nhiều quá dài, ngay cả Hạo Thiên Đại Thánh cũng giết không chết ta, ngươi nghĩ biện pháp, nhanh chóng giết ta đi.
Lệnh Hầu Vương Sách thở dài nói.
Mục Vân vung bút đâm như điên, mỗi một nét đều đánh trúng chỗ yếu hại của Mệnh Hầu Vương Sách, nhưng tính mạng của hắn thật sự quá nhiều, Mục Vân giết không hết được, mệt mỏi một ngày, mệnh Hầu Vương Sách vẫn long tinh hổ mãnh, mà Mục Vân đã mệt đến hơi thở dốc.
- Ngươi là quái vật...
Cánh tay Mục Vân bủn rủn, cố gắng xách Nhân Nguyên bút, lười động thủ nữa, mệnh hầu Vương Sách này, giết thế nào cũng giết không chết.
- Xem ra ngươi cũng giết không chết ta.
Mệnh hầu Vương Sách cười khổ nói.
Linh Lung tiên tử nói:
- Mục Vân, đừng uổng phí khí lực, người này là quái thai đệ nhất thiên hạ, ngươi giết không chết hắn, trừ phi ngươi có thể chém giết Ngạo Nhân Vương, một lần nữa luyện hóa Ngạo Nhân Vương, Ngạo Nhân Vương là khí linh của Nhân Nguyên bút, chỉ cần có thể luyện hóa hắn, Nhân Nguyên bút có thể phát huy ra uy lực hoàn toàn, đến lúc đó, ngươi muốn tru sát người này, dễ như trở bàn tay.
Mục Vân thần sắc ngưng trọng, nói:
- Ngạo Nhân Vương là cao thủ Đại Thánh cực vị cảnh, không dễ đối phó như vậy.
Mệnh Hầu Vương Sách nói:
- Ngạo Nhân Vương dù khó đối phó, cũng không đau đầu như ta, ta cùng ngươi hợp tác, chúng ta cùng nhau đối phó Ngạo Nhân Vương, chỉ cần có thể để cho Nhân Nguyên bút khôi phục uy lực, ta có thể chết.
Ngoại trừ Nhân Nguyên bút, không có thứ gì có thể giết chết Mệnh Hầu Vương Sách, nếu Nhân Nguyên bút thật sự có thể khôi phục uy lực, hắn tự nhiên cũng được toại nguyện, thuận lợi chết đi.
- Tốt, nếu ngươi chịu hợp tác, tự nhiên là tốt nhất.
Mục Vân gật gật đầu, mệnh hầu Vương Sách là cường giả đứng thứ tư cao thủ bảng, tu vi là Đại Thánh đại vị cảnh, thực lực có chút cường hãn, nếu có hắn tương trợ, đối phó Ngạo Nhân Vương tự nhiên đơn giản hơn rất nhiều.
- Chỉ là không biết Ngạo Nhân Vương ở nơi nào.
Mục Vân thấp giọng nói.
- Ta biết, ta có thể cảm ứng được khí tức của tên này, đi, chúng ta đi qua tìm hắn.
Lệnh Hầu Vương Sách dẫn đầu xuất phát, chạy về phía trước.
Mục Vân cùng Linh Lung tiên tử liếc nhau, lúc này đi theo phía sau hắn, Hắc Liên bà bà cũng đi theo.
Trong đôi mắt Linh Lung tiên tử tràn đầy thần sắc phức tạp, nàng muốn sống sót đều khó khăn, mà mệnh hầu Vương Sách lại chỉ muốn chết.
Thọ khí trên người Mệnh hầu Vương Sách vẫn vô cùng nồng đậm như cũ, cả người hắn, giống như là thọ mệnh thuần túy tạo dựng mà thành, thọ mệnh kéo dài vô tận, làm cho người ta hâm mộ không thôi.
Bốn người một đường chạy như bay, Linh Lung tiên tử lặng lẽ tiến đến bên tai Mục Vân, nói:
- Đây hình như là phương hướng đi xương đùi.
- Chẳng lẽ Ngạo Nhân Vương đã đoạt được xương đùi?
Sắc mặt Mục Vân trầm xuống, nếu xương đùi bị Ngạo Nhân Vương cướp đi, vậy thì phiền toái.
Bốn người nhanh chóng đi tới chỗ xương đùi, phát hiện nơi này một mảnh hỗn độn, bùn đất có dấu vết đào bới qua, xung quanh một người cũng không có, Ngạo Nhân vương cùng khí tức xương đùi đều hoàn toàn biến mất.
- Không tốt, người khác nhanh chân lên trước, cướp đi xương đùi.
Linh Lung tiên tử nhìn thấy xương đùi không còn, sắc mặt nhất thời thay đổi.
- Không có khả năng, thủ hộ thú xương đùi, tên Hề Ngưu, thực lực phi thường cường hãn, Ngạo Nhân Vương một mình, tuyệt đối không có khả năng cướp đi xương đùi.
Mệnh Hầu Vương Sách lắc đầu, nhìn xung quanh bốn phía, nhưng cũng không có nhìn thấy thân ảnh Ngạo Nhân Vương, khí tức ngạo nhân vương cùng xương đùi cùng nhau biến mất.
- Đáng chết, Ngạo Nhân Vương đi đâu rồi?
Mục Vân cắn răng, nếu Ngạo Nhân Vương cướp đi xương đùi, trong tay hắn và Linh Lung tiên tử chỉ có một khối xương cánh tay, hiển nhiên không đủ phân.
- Muốn biết Ngạo Nhân Vương ở nơi nào không?
Một tiếng nói thần bí đột nhiên vang lên.
Một thân ảnh già nua, từ trong bóng tối đi ra.
Đây là một lão giả tinh thần quắc thước, tóc hoa râm, mặt đầy nếp nhăn, nhưng thắt lưng thẳng tắp, trong mắt tràn đầy nhuệ khí sắc bén như thiếu niên, không có chút lão thái nào, mỗi một nếp nhăn đều giống như là kết tinh của năm tháng cùng trí tuệ.
- Các hạ là ai?
Mục Vân đề phòng.
- Là người của Thiên Cơ Các.
Linh Lung tiên tử nói.
- Thiên Cơ Các!
Thần sắc Mục Vân biến đổi, ở Thương Lan vạn giới, Thiên Cơ Các là một thế lực cực kỳ thần bí, hoạt động ở Chư Thiên Thế Giới, ai cũng không biết sơn môn của bọn họ ở nơi nào, chỉ biết tin tức tình báo Thiên Cơ các đệ nhất thiên hạ, rất ít chuyện trong thiên hạ để bọn họ không điều biết.
Sinh ý của Thiên Cơ Các là bán tin tức tình báo, lúc trước chín vị thê tử của Mục Vân bị các thế lực lớn mang đi, tin tức này chính là từ trong Thiên Cơ Các truyền ra ngoài.
Linh Lung tiên tử bị vây ở trong vô gian chi địa, nhưng đều biết rõ ràng đối với chuyện bên ngoài, chính là Thiên Cơ Các nói cho nàng biết.
- Mạc Sầu đại sư, chúng ta lại gặp mặt.
Linh Lung tiên tử khom người hành lễ, thái độ có chút khách khí.
- Không cần đa lễ, Ngạo Nhân Vương đã thăng cấp nửa bước Cổ Thánh, hắn hoàn toàn che dấu khí tức, cho nên các ngươi không cảm ứng được khí tức của hắn.
Mạc Sầu đại sư từ từ nói.
- Nửa bước Cổ Thánh?
Rong lòng Mục Vân nhảy dựng lên, nửa bước Cổ Thánh, đã có được tu vi khí huyết của Cổ Thánh, nhưng còn chưa luyện ra Thiên Đạo Pháp Tướng, cho nên không tính là Cổ Thánh chân chính, chỉ là nửa bước Cổ Thánh.
Nếu Ngạo Nhân Vương đã thăng cấp, biến thành nửa bước Cổ Thánh, vậy thì phiền toái, muốn đối phó hắn, chỉ sợ không phải chuyện đơn giản như vậy.
- Xương đùi là hắn cướp đi sao?
Linh Lung tiên tử hỏi.
- Xin lỗi, ta không thể nói nhiều, các ngươi muốn biết tin tức tình báo, trước tiên xuất ra chút thành ý rồi nói sau.
Mạc Sầu đại sư mỉm cười, xoa xoa ngón tay, hiển nhiên đang đòi chỗ tốt, việc làm ăn của Thiên Cơ Các hắn, chính là buôn bán tin tức tình báo.
- Ngươi muốn gì? Mục Vân trầm giọng hỏi.
- Mười đại danh kiếm, trong tay ngươi có bao nhiêu thanh kiếm, toàn bộ cho ta, ta có thể nói cho ngươi tin tức chi tiết.
Mạc Sầu đại sư chăm chú nhìn Mục Vân nói.
- Ngươi đây là sư tử mở miệng lớn.
Thần sắc Mục Vân hơi lạnh, mười đại danh kiếm, là binh khí có chút danh quý, mỗi thanh đều có phong mang độc đáo, lực sát thương tuy rằng so ra kém Xích Linh Thương của hắn, nhưng cũng không phải vật tầm thường.
Mạc Sầu đại sư này vừa mở miệng, đã muốn đòi toàn bộ danh kiếm trên tay hắn, rõ ràng là há miệng sư tử.
- Ha ha, Mục Vân, tin tức của ta, tuyệt đối sẽ không làm ngươi thất vọng, nếu ngươi chịu thêm chút giá cả, tỷ như tặng ta một con Thánh thú khôi lỗi, ta có thể nói cho ngươi tin tức của thê tử ngươi.
Mạc Sầu đại sư mỉm cười nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận