Vô Thượng Thần Đế

Chương 1168: Hỏa Minh tộc (2)

Biển lửa dần dần khuếch tán, càng lúc càng lớn, hiện ra khí thế ngất trời.
Mà sự khủng bố không phải ở điểm này, mà là bên trong biển lửa kia có lần lượt từng thân ảnh đột nhiên đứng lên.
Nhưng phàm là võ giả bị biển lửa bao trùm, trong lúc nhất thời trở thành hỏa nhân.
Những người sống kia đứng tại chỗ, mờ mịt nhìn thân thể của mình, không có kêu thảm, không có kinh hô, chỉ là ngốc ngốc đứng tại chỗ.
Rống...
Trong khoảnh khắc, phía trên mặt đất, một tiếng gầm gừ to rõ lúc này vang vọng.
Bên trong thiên thạch, một thân ảnh hùng vĩ dâng trào đứng thẳng.
Chỉ là thứ kia nhìn qua thực sự quá mức hư ảo, căn bản không có cách đánh giá ra rốt cuộc là thứ gì.
Thế nhưng trên thân ảnh kia bộc phát ra một tiếng gầm rú to rõ, trong chốc lát, tất cả hỏa nhân điên cuồng kêu to.
- Giết!
Một tiếng gào thét cơ hồ để mỗi người tại chỗ đều nghe được rõ ràng.
Lập tức, những người hóa thành người lửa kia giống như triệt để biến thành công cụ sát lục, hướng về phía đám người, tùy ý chém giết.
Tiếng kêu thảm thiết so với trước đó thì càng thêm rung động lòng người.
- Sư tôn, cái này... Đến cùng xảy ra chuyện gì?
- Hỏa Minh tộc!
Thấy cảnh này, Mục Vân kinh hô.
- Cái gì... Cái gì tộc?
- Hỏa Minh tộc!
Toàn bộ thần kinh Mục Vân triệt để kéo căng.
- Hỏa Minh tộc, chính là một trong chủng tộc tà ác nhất trong thiên địa, Hỏa Minh tộc có rất ít tộc nhân, số lượng thưa thớt, thế nhưng mỗi một vị tộc nhân đều có biện pháp khống chế những sinh vật khác.
- Một khi bị tộc nhân Hỏa Minh tộc khống chế, toàn thân thiêu đốt hỏa diễm, trở thành hỏa nhân, hoàn toàn đánh mất nhân tính, sẽ thỏa thích phóng thích ra hết thảy tư tưởng bản thân võ giả áp chế như sát lục, cướp đoạt, ức hiếp, bất kỳ mặt trái cảm xúc gì đều trở thành cảm xúc chủ đạo.
- Mà chủng tộc này khủng bố ở chỗ, một khi sinh vật bị bọn hắn khống chế, đều sẽ biến thành nô lệ của bọn hắn, đến chết mới thôi.
Nghe đến lời này, Ma Phàm hoảng sợ nói:
- Ai da, đây quả thực còn lợi hại cả Hồn tộc trong ghi chép của Mặc tộc chúng ta.
- Ngươi còn biết Hồn tộc?
Mục Vân nhìn Ma Phàm, gật đầu nói:
- So với Hồn tộc, Hỏa Minh tộc kém rất nhiều, thế nhưng cũng không phải tiểu thế giới có thể ứng phó.
Mục Vân giờ phút này lo lắng không phải cái này, mà là Hỏa Minh tộc sao lại vô duyên vô cớ xuất hiện ở đây?
Đây quả thực là kỳ quái.
Hỏa Minh tộc bên trong ngàn vạn đại thế giới, là thứ nhân thần cộng phẫn, thái độ của nhân loại đối với tộc này đều là tiêu diệt cho thống khoái.
Mà bên trong ngàn vạn đại thế giới, thực lực võ giả cường hoành, Hỏa Minh tộc cho dù lỗ mãng cũng nhiều lắm thì trốn trong một địa phương cố định, mà lại rất nhanh có thể bị chém giết.
Thế nhưng ở trong tiểu thế giới thì không giống.
Bên trong tiểu thế giới, Hỏa Minh tộc có thể nói là tồn tại cấp bậc bá chủ.
Lại thêm bọn gia hỏa này không phải dựa vào tộc nhân sinh sôi mà trì hoãn, mà dựa vào lây nhiễm đông đảo sinh vật, Thánh thú cường đại, hư tiên thú, võ giả Sinh Tử cảnh đều có thể bị Hỏa Minh tộc điều khiển.
Một khi những Hỏa Minh tộc này khống chế võ giả khuếch tán ra, bên trong tứ nguyên phong địa, tất cả mọi người đều phải chết.
Càng quan trọng hơn là, loại lửa này trải ra, tốc độ cực nhanh, liệu nguyên chi thế, chỉ sợ không cần bao lâu thời gian.
Mục Vân cơ hồ có thể tưởng tượng được, tiếp theo, các đại tiểu thế giới vì đối phó những Hỏa Minh tộc này mà hao tâm tổn trí sức.
- Làm sao bây giờ?
- Làm sao bây giờ? Chạy!
Mục Vân vừa dứt lời, chạy như bay hướng về phía biên giới kết giới.
- A?
Ma Phàm ngẩn người, một bên chạy một bên quát:
- Chạy? Chạy đi đâu được ra ngoài? Tứ phía đều bị phong gắt gao.
- Ai nói ngươi chạy đến biên giới kết giới? Chạy lên phía phía!
Mục Vân vừa dứt lời, lao vùn vụt đến kết giới biên giới.
Thân thể đằng không bay lên, chạy như bay lên phía trên.
- Có thể chạy trốn được sao?
Thấy cảnh này, Ma Phàm nói thầm một tiếng.
Chỉ là quay đầu nhìn thấy những hỏa nhân toàn thân mang lửa vọt tới, Ma Phàm cũng không dám do dự, phi thân lên.
Những người khác giờ phút này chính là chạy loạn bốn phía, thấy cảnh này, hoảng hốt chạy bừa, cũng hướng lên phía trên.
Vụt...
Liên tục ba lần đâm ra, mới chém giết một tên hỏa nhân Sinh Tử cảnh nhất trọng trước mắt, sắc mặt Vô Cực Tinh âm trầm đến đáng sợ.
- Đáng chết, Hỏa Minh tộc, loại chủng tộc này không phải chỉ tồn tại ở bên trong truyền thuyết sao?
Vô Cực Tinh quát:
- Hỏa Minh tộc khống chế vạn vật, sau khi vạn vật hoả táng, trở thành công cụ của bọn hắn, lực phòng ngự gia tăng, lực bộc phát cũng gia tăng, mọi người cẩn thận, một khi bị bọn gia hỏa này chém giết, cũng sẽ biến thành một thành viên của hỏa nô, trở thành cái xác không hồn.
Hỏa nô!
Nghe đến lời này, một số người Vô Cực Hóa Thiên Cung cũng là sắc mặt kinh biến.
Bọn hắn đều là đóa hoa trưởng thành bên trong nhà ấm, bình thường tôi luyện, giết người không nương tay, thế nhưng nào thấy qua dị tộc, hơn nữa còn là dị tộc biến thái như vậy.
- Xông lên phía trên! Phía trên mới là lối ra duy nhất.
Vô Cực Tinh vừa nói dứt lời, lại phát hiện nơi xa không ít người đã hóa thành từng đạo lưu quang xông lên thiên khung.
- Ừm?
Đợi nhìn thấy thân ảnh cầm đầu, sắc mặt Vô Cực Tinh phát lạnh.
- Mục Vân!
Vô Cực Tinh khôi phục ngữ khí, nhìn phía trên, ha ha cười nói:
- Chúng ta đi!
Vừa dứt lời, một số nhân mã Vô Cực Hóa Thiên Cung bay nhanh lên phía trên.
Dần dần, nhìn thấy có người phóng lên phía trên, những người khác cũng mặc kệ đến cùng sống hay chết, đi theo.
- Ô ô...
Thấy cảnh này, trung ương chỗ sâu thiên thạch, một tiếng ô ô đột nhiên vang lên.
Lập tức, từng đạo hỏa ảnh như từng hỏa cầu xông thẳng đến chân trời.
Một hồi thời gian, đã có hơn nghìn người bị đồng hóa thành hỏa nô, bắt đầu tiến hành chém giết người khác.
Quan trọng nhất là, bên trong mảnh vỡ ngôi sao vẫn lạc, không ngừng tản ra vỡ vụn thạch phiến, phàm là người bị những thạch phiến kia đánh trúng, không có chỗ nào mà không phải hóa thành hỏa nô, không có chút phản kháng.
Đây quả thực là lây nhiễm nhanh hơn cả ôn dịch tàn khốc nhất.
Phía trên, chính là một mảnh tinh hải, tinh hải giống như một vòng xoáy hải dương tinh không, cho người ta một loại cảm giác tâm thần thanh thản.
Mục Vân không chút do dự, vừa bước một bước vào bên trong tinh hải.
Ông...
Trong khoảnh khắc, Mục Vân cảm giác được cảnh tượng trước mắt thay đổi.
Tiếng bá bá bá vang lên, lần lượt từng thân ảnh ngay sau đó đi theo tiến đến.
Đến đỉnh, mọi người mới phát hiện, nơi này hoàn toàn khác biệt trong tưởng tượng của bọn hắn.
Nói đúng ra là chênh lệch rất xa.
Vốn cho rằng Tinh Thần Thiên Thạch từ nơi này rơi xuống, hẳn là rất nguy hiểm mới đúng.
Thế nhưng ở trong đó nhìn lại là rất rộng lớn.
- Đây là địa phương nào?
Trong đám người, Luân Nhiên đi ra, nhìn Mục Vân, chất vấn.
Chỉ là đối mặt Luân Nhiên chất vấn, Mục Vân tạm thời xem như không nghe thấy.
- Ta đang hỏi ngươi, đây là địa phương nào?
- Ta làm sao biết!
Mục Vân nhìn bốn phía, không nhịn được nói.
- Ngươi không biết, ngươi vì cái gì chạy trốn lên đây?
Bạn cần đăng nhập để bình luận