Vô Thượng Thần Đế

Chương 1369: Thương Thiên cùng Hoàng Thiên (1)

Vô Cực Ngạo Thiên chán nản ngồi vào trên chỗ ngồi, vuốt trán.
Lần này, đi tới bên trong Thương Hoàng tiểu thế giới vốn cho rằng sẽ đầy bồn đầy bát trở về, không nghĩ tới, không sai biệt lắm là tay không mà về.
Hiện tại mỗi lần nghĩ đến Vân Lang, cha con Mục Vân, Vô Cực Ngạo Thiên chỉ cảm thấy đầu não căng đau.
- Đáng ghét, thật sự đáng ghét....
Chỉ là giờ khắc này, cảm giác đầu căng đau không chỉ có mỗi Vô Cực Ngạo Thiên một người.
Toàn bộ bên trong tiểu thiên thế giới, khắp nơi đều là chiến hỏa tràn ngập.
Mà địch nhân tất cả mọi người chỉ có một - Hỏa Lựu.
Nhưng so với thế cục bên trong tiểu thiên thế giới phân loạn, toàn bộ Thương Hoàng tiểu thế giới lại là rất an bình.
Những hỏa nô kia tựa hồ hoàn toàn quên đi một chỗ như vậy, căn bản không có tới gần nơi này.
Điểm này để Mục Vân cũng cảm thấy kỳ quái.
Giờ khắc này, bên trong Huyết Minh.
Trung ương quảng trường, trên lôi đài vuông vức, hai thân ảnh nằm trên ghế, hưởng thụ ánh nắng sau giờ ngọ.
Các thành viên Huyết Minh lui tới xung quanh, thần thái trước khi xuất phát vội vã, vào giờ phút này cũng chậm dần bước chân, chậm rãi tiến lên.
Ngay khi tất cả mọi người đi qua nơi này, nhìn hai thân ảnh lười biếng kia, trong mắt lại lộ ra tuân theo cùng cuồng nhiệt rất mãnh liệt.
- Cha, ngươi nói xem, vì cái gì, những hỏa nô kia không tiến vào bên trong Thương Hoàng tiểu thế giới?
Mục Vân thuận miệng ăn một quả táo, nhẹ nhàng lên tiếng hỏi.
- Mục Đại minh chủ, không phải ngươi trời biết đất biết, không gì không biết sao? Loại vấn đề này, còn đến hỏi ta?
Mục Thanh Vũ khó được nói đùa.
- Bẩn thỉu ta, ai... Không giống, đã thành Khổ Thiên điện chủ được Huyết Minh ta kính ngưỡng, chính là không giống.
Mục Vân bất đắc dĩ thở dài nói:
- Cho dù có nhi tử, cũng không có một bày ra bộ dáng của người cha.
- Hỗn tiểu tử, chỉ ngươi dám nói.
Mục Thanh Vũ lo lắng nói:
- Trong lòng tiểu tử ngươi dù sao cũng nên có một chút phỏng đoán chứ?
- Ta nào có gì phỏng đoán.
- Còn giả vờ.
Mục Thanh Vũ nằm xuống, nhìn lên bầu trời, xòe bàn tay ra, thở dài nói:
- Vân nhi, ngươi nhìn bàn tay bây giờ ta....
- Ừm, rất thon thả, giống ngón tay nữ nhân, rất xinh đẹp.
- ...
Mục Thanh Vũ kém chút ho một hơi, cười mắng:
- Đừng đùa, ngươi nhìn kỹ một chút, bàn tay của ta.
Mục Thanh Vũ đưa bàn tay lên, trong chốc lát, một côn trùng nhỏ yếu không biết bao giờ đã bị Mục Thanh Vũ bắt vào trong hai ngón tay.
- Nếu như, bàn tay của ta chính là Thương Hoàng tiểu thế giới, mà chúng ta bất quá là một côn trùng bên trong Thương Hoàng tiểu thế giới, đối với Thương Hoàng tiểu thế giới mà nói, chúng ta là côn trùng.
- Thế nhưng, bên ngoài Thương Hoàng tiểu thế giới, có tiểu thiên thế giới tồn tại, sao mà mênh mông, chúng ta không được biết.
- Nhưng phía trên tiểu thiên thế giới, chính là ngàn vạn đại thế giới càng thêm rộng lớn vô ngân, cũng chính là Tiên giới trong miệng nhiều người, đối với Tiên giới mà nói, một côn trùng này tính toán là cái gì chứ?
- So sánh ngươi ta với hạt cát đều xem trọng hai người chúng ta.
Nghe đến lời này, Mục Vân liên tiếp gật đầu.
Hắn càng hiểu rõ sớm hơn Mục Thanh Vũ về đạo lý này.
- Cha, ta hỏi ngươi... Vì cái gì những hỏa nô kia không công kích Thương Hoàng tiểu thế giới, ngươi nói với ta những thứ vô dụng này làm gì?
Mục Vân không khỏi cười khổ.
- Xú tiểu tử, không thể có chút kiên nhẫn à?
- Được được được, ngài từ từ nói.
Mục Vân lần nữa ngậm miệng.
Mục Thanh Vũ chậm rãi nói:
- Nghe nói, thời đại xa xưa trước đó, thiên địa cũng không phải cái gọi là đại lục, tiểu thế giới, Tiên giới, mà là một mảnh đại lục rộng lớn vô ngân, mênh mông không có phần cuối, kéo dài không biết bao nhiêu ức dặm.
- Thẳng đến khi viễn cổ đại năng liên tiếp xuất hiện, có thể nói sau khi mỗi người chiếm đất làm vua mới xuất hiện phân chia giới vực của từng người.
- Nhưng có một chút địa phương, bản thân đã là tồn tại cường đại rất mịt mờ âm, thí dụ như...
- Thương Hoàng tiểu thế giới?
Mục Vân tỉnh táo tinh thần.
Dưới chân mảnh thế giới này hắn là một cảm giác thần kỳ khó lường.
Vừa hay, địa phương hắn ra đời ở kiếp trước, Bắc Vân sơn mạch hiện nay, Táng Thần sơn mạch lúc trước.
Thứ hai, hắn bây giờ có được Thương Thiên Chi Nhãn.
Thứ ba, lão giả thần bí dưới Đại Hoang sơn của Đông Hoang, Trung Châu đại lục.
Ba địa phương, đừng nói là hắn hiện tại, Mục Vân cảm giác, cho dù tương lai hắn thành tựu tuyệt thế Tiên Vương, vẫn không cách nào tìm kiếm chỗ huyền bí trong đó.
Theo đạo lý mà nói, hắn là Tiên Vương, chỉ là tiểu thiên thế giới, đối với hắn mà nói, căn bản là coi nhẹ.
Nhưng bây giờ xem ra, Thương Hoàng tiểu thế giới, hoàn toàn không phải như thế.
Nhợt nhạt nhợt nhạt, chẳng lẽ...
- Tiểu tử ngươi phản ứng rất nhanh, không sai, Thương Hoàng tiểu thế giới vốn rất đặc thù, cho nên, dù Thương Hoàng tiểu thế giới lại cô đơn, hắn thủy chung là tồn tại.
- Nhợt nhạt nhợt nhạt, nghe nói nơi này trước đó là sinh ra hai địa phương không thể tưởng tượng nổi...
- Sinh ra địa phương không thể tưởng tượng nổi?
Mục Vân ngược lại nghe không hiểu.
- Thương Thiên cùng Hoàng Thiên.
Đông...
Trong chớp nhoáng, Mục Vân chỉ cảm thấy mê vụ trong lòng bỗng nhiên bị đẩy ra được một ít.
Thương Thiên Chi Nhãn.
Có lẽ, ngay cả phụ thân cũng không biết, cái gọi là Thương Thiên cùng Hoàng Thiên, căn bản không phải địa phương, không phải tồn tại loạn thất bát tao, mà là... Người.
Vẻn vẹn bằng vào Thương Thiên Chi Nhãn, trong lòng Mục Vân có chút suy nghĩ.
Nhưng những suy nghĩ này cũng chỉ là suy nghĩ mà thôi.
- Tiểu tử ngươi, ta nghĩ ngươi hiện tại nên hiểu rõ, nơi này, nhìn qua thì kém Vô Cực tiểu thế giới, Ma Ngọc tiểu thế giới hiện tại khí thế thao thiên, thế nhưng nơi này... Có bí mật vô cùng vô tận, ngươi ta bây giờ cũng không thể nhìn thấu.
- Có lẽ tương lai có một ngày, ngươi có thể nhìn thấu bí mật trong đó....
- Ta?
Mục Vân tự giễu cười nói:
- Thôi đi, mục tiêu của ta còn rất xa, đến mức thứ đại bí mật trong thiên địa nàu, ta cũng không có hứng thú.
Nhìn thấy Mục Vân lần nữa lười biếng nằm xuống, Mục Thanh Vũ cười khổ lắc đầu, không có nói nhiều.
Một ít lời, vừa nói một chút, Mục Vân có thể hiểu rõ.
Những hỏa nô kia là sản vật của Hỏa Minh tộc tộc nhân Hỏa Lựu.
Hỏa Lựu chết đi, những hỏa nô kia đương nhiên sẽ biến mất.
Nhưng cho dù là Hỏa Lựu, cũng bất quá là tộc nhân của Hỏa Minh tộc ở Tiên giới.
Lại mặc kệ hắn như thế nào hạ xuống đi tới tiểu thiên thế giới, nhưng làia hỏa này dù sao cũng nên hiểu rõ, có lẽ một ít đồ vật, khí tức là hắn cũng không nguyện ý trêu chọc.
Mà vừa lúc, bên trong Thương Hoàng tiểu thế giới có loại khí tức này.
Thật ra trước đó Mục Vân cũng nghĩ đến điểm này, mà hắn chỉ phỏng đoán, bây giờ nghe Mục Thanh Vũ nói, hắn càng thêm xác định.
Bạn cần đăng nhập để bình luận