Vô Thượng Thần Đế

Chương 2147: U Ngữ Kiếm Hoàn Chỉnh

Mấy người kia đầy cao ngạo, toàn thân lộ ra vẻ cao cao tại thượng.
- Tốt!
Một tên thanh niên trong đó, vỗ tay cười nói:
- Mục Vân này, mười năm chưa ra, lần này, cuối cùng đi ra.
- Ninh Đào, lần này thật muốn động thủ?
Một nam tử thân hình cao lớn lại nhíu mày nói:
- Chuyện này còn trước nói một chút với các trưởng bối.
- Lục Cấp, ngươi khi nào trở nên bó tay bó chân như vậy rồi?
Ninh Đào mở miệng quát:
- Hai người chúng ta đều là cửu phẩm Chân Tiên đỉnh tiêm, còn e ngại Mục Vân? Lại nói, mười năm bế quan, hắn nhiều lắm thì từ bát phẩm đến cửu phẩm, ngươi sợ cái gì?
- Ta cũng không phải sợ.
Lục Cấp khổ sở nói:
- Chỉ là ngươi cũng biết, kẻ này thủ đoạn quỷ dị, ta lo lắng... Trúng kế của hắn.
- Không sao cả.
Ninh Đào cười gằn nói:
- Hạ Tuyên, lần này, ngươi theo hai người chúng ta tiến đến, ngươi bây giờ là nhất phẩm Kim Tiên, Mục Vân kia trốn không thoát lòng bàn tay của ngươi.
- Được.
Lục Cấp lần nữa nói:
- Ninh Đào, bằng không nói một tiếng với Ninh Vũ, Lục Sam hai vị đại ca? Hai người bọn họ đều là nhị phẩm Kim Tiên, có bọn hắn xuất mã, Mục Vân hẳn phải chết không nghi ngờ, cẩn thận không kém.
- Không cần.
Ninh Đào khẽ nói:
- Lục Cấp, ta thấy ngươi chính là sợ, sợ thì cút! Ngươi không đi, chính ta đi là được, Hạ Tuyên, mang theo mấy tên đệ tử đi với ta đến Lạc Nhật sơn mạch, lần này, ta muốn tự tay chém xuống thủ cấp Mục Vân.
Vừa dứt lời, Ninh Đào hất tay áo dài, giận dữ rời đi.
Hạ Tuyên nhìn Lục Cấp một ánh mắt, chậm rãi nói:
- Lục Cấp công tử, cho dù Ninh Đào công tử không phải đối thủ, Hạ Tuyên ta tốt xấu gì cũng là nhất phẩm Kim Tiên, Lục Cấp công tử làm sao lo lắng như thế?
Hạ Tuyên vừa dứt lời, rời đi.
Nhìn hai người mang theo mười mấy tên đệ tử rời khỏi đệ lục phong, trên mặt Ninh Đào lộ ra một tia lo lắng.
Mục Vân người này, hắn chuyên môn điều tra một chút.
Tuyệt thế Thánh Nhân tư chất.
Cho dù cửu phẩm Chân Tiên cảnh giới, một Hạ Tuyên cũng không nhất định chơi được.
Nếu Mục Vân cố ý tránh né bọn hắn, Lạc Nhật sơn mạch, nguy cơ tứ phía, vạn nhất xuất hiện ngoài ý muốn, rất có thể sẽ toàn quân bị diệt.
Nghĩ tới đây, Ninh Đào rời đi, chuyện này, nhất định phải nói cho Ninh Vũ đại ca.
Mà cùng lúc đó, một bên khác, Mục Vân tiến vào Lạc Nhật sơn mạch, tuyệt không có gấp đi săn.
- Ra đi!
Quát khẽ một tiếng, tiếng cũng không lớn, nhưng lại truyền khắp phạm vi xung quanh.
Thân ảnh đi phía sau nghe được tiếng quát khẽ, chấn động.
- Bại lộ!
Đệ tử kia không nói hai lời, quay người liền chạy.
- Muốn chạy?
Ngay lúc này, Mục Vân lại vẫy ngón tay, một vệt sáng phát tán ra ngoài.
Trong sát na, đệ tử kia chỉ cảm thấy, cơ thể của mình trừ tư duy đều bị cố định.
- Cảnh giới Kim Tiên.
Một tiếng xé gió vang lên, sắc mặt đệ tử kia trắng nhợt.
Xong đời rồi!
Hắn tuyệt vọng.
Hắn không nghĩ tới, Mục Vân thế mà đến cảnh giới Kim Tiên.
- Là người của Ninh gia hay của Lục gia?
Mục Vân chậm rãi nói:
- Thật là gấp, đoán chừng hiện tại, bọn hắn đã biết ta ở đây, ngươi đã hoàn thành nhiệm vụ, cho nên...
Tay nâng, nắm chặt, tiếng răng rắc răng rắc vang lên.
Thân thể đệ tử kia triệt để hóa thành mảnh vụn.
Cảnh giới Kim Tiên, khống chế không gian, theo thực lực càng mạnh, đủ khả năng khống chế không gian càng lớn, lực khống chế không gian cũng càng mạnh.
Cảm giác phất tay chưởng khống sinh tử, thật rất thư sướng.
Mục Vân hiện tại chỉ cảm thấy toàn thân tràn đầy lực lượng.
Sảng khoái!
- Ninh gia, Lục gia, tới đi, ta ngược lại muốn nhìn, các ngươi sẽ xem trọng Mục Vân ta, hay vẫn còn đánh giá thấp, nếu xem trọng, bên trong Lạc Nhật sơn mạch này, ta có biện pháp đùa chơi chết các ngươi, nếu đánh giá thấp, vậy thì không có ý tứ...
Vừa dứt lời, thân ảnh Mục Vân, tiêu tán.
Bên trong sơn lâm, khắp nơi đều là tiên thú cường đại.
Tiên thú mặc dù có thể hóa thành hình người, thế nhưng những tiên thú này lớn lên ở trong rừng rậm, tự nhiên khôi phục bản thể mới là thống khoái nhất.
- Huyền Kim Minh Giáp Quy.
Xâm nhập sơn mạch, Mục Vân nhìn thấy, một đám Huyền Minh Kim Giáp Quy giống như từng khối cự thạch dưới thác nước, lẳng lặng nằm.
Huyền Minh Kim Giáp Quy, tiên thú huyết mạch Kim cấp, thực lực Kim Tiên, mà mai rùa là bảo bối chế tạo Tiên khí kim cấp loại phòng ngự.
Chỉ là, Huyền Minh Kim Giáp Quy có tính công kích không mạnh, thế nhưng phòng ngự, có thể xưng biến thái.
Cho dù Kim Tiên nhị phẩm, tam phẩm cũng khó có thể đánh giết.
Gia hỏa này, co đầu rút cổ trong mai rùa của mình, toàn mai rùa cứng rắn như sắt, căn bản không cách nào phá.
Nhưng Mục Vân lại kích động.
Hắn hiện tại mới vừa vào nhất phẩm Kim Tiên, đối mặt một ít tiên thú huyết mạch Kim cấp có tính công kích mạnh, hắn rất khó cam đoan có thể chiến thắng.
Quan trọng nhất là, bước vào Kim Tiên, hắn cần lần nữa nắm giữ một ít tiên pháp dành cho Kim Tiên.
Đều cần thời gian.
Mà lần này, Mục Vân chọn lựa ra hai môn tiên quyết từ bên trong não hải khổng lồ của mình.
Thứ nhất tự nhiên là kiếm pháp.
Cảnh giới Kim Tiên, nói đến chính là tiến thủ kiên quyết.
Cho nên lần này, Mục Vân chọn lựa một môn kiếm pháp bá đạo.
- Thanh Liên Kiếm Quyết, Kim Tiên tiên pháp, vốn thuộc về tiên pháp chỉ công không thủ, ngưng kết thanh liên, phối hợp Tử Liên Yêu Hỏa của ta, có thể phát huy ra uy lực lớn nhất.
Mục Vân quyết tâm.
- Thanh Liên Kiếm Quyết, cùng chia ra bốn thức, Thanh Liên Kiếm Ấn - Thanh Liên Kiếm Vũ - Thứ Ấn Thanh Liên - Tam Ấn Trảm Thanh Liên!
- Bốn thức kiếm chiêu, đều thuộc về công kích cường thế! Lại thêm cửu tuyệt sát quyền, một quyền pháp công kích bá đạo, gấp đến chín tầng, lực lượng có thể xuyên sông núi, lần này lựa chọn hai môn võ kỹ xem như thủ đoạn sát phạt.
Mục Vân đã hạ quyết tâm.
Vô luận Thanh Liên Kiếm Quyết, hay Cửu Tuyệt Sát Quyền, đều là chọn lựa thích hợp nhất hắn hiện tại.
Công kích cường đại với hắn mà nói, thuộc về mạnh nhất.
U Ngữ Kiếm hiện ra trong tay, ánh sáng nhàn nhạt vung vãi.
Hiện tại, Mục Vân đến cảnh giới Kim Tiên, U Ngữ Kiếm tuy là đoạn kiếm, thế nhưng ở chung thời gian đã thật lâu, hắn có tình nghĩa rất sâu với thanh kiếm này.
- Đúng rồi.
Mục Vân đột nhiên nghĩ đến.
- Ngươi mặc dù là đoạn kiếm, nhưng bây giờ ta là Kim Tiên, có thể dùng hồn lực tẩm bổ ngươi, để ngươi ta càng thêm tâm thần hợp nhất.
Mục Vân nghĩ liền làm.
Nguyên hồn phụ vào U Ngữ Kiếm, từng khí phù trong đoạn kiếm lóe ra ánh sáng, từng đợt ánh sáng mang theo khí tức để người ta kiêng kị.
Mà, ngay khi Mục Vân dùng nguyên hồn của mình dung nhập vào U Ngữ Kiếm, đột nhiên, hắn cảm giác được, U Ngữ Kiếm đang thôn phệ nguyên hồn của mình.
Vẻn vẹn như thế cũng liền thôi.
U Ngữ Kiếm vào hiện tại thế mà bắt đầu tăng trưởng từng tấc từng tấc.
Mục Vân thấy cảnh này, tuyệt không ngăn cản U Ngữ Kiếm thôn phệ nguyên hồn.
Hồn lực bên trong nguyên hồn biến mất, có thể bù đắp, thế nhưng U Ngữ Kiếm hiện tại đang thuế biến.
Bạn cần đăng nhập để bình luận