Vô Thượng Thần Đế

Chương 1566: Bốn mươi vạn khỏa

Phá trận?
Vừa nghe lời này, mấy tên đệ tử Thiên Kiếm lâu kinh ngạc không thôi.
- Phá trận pháp gì?
Lần này, những người kia còn chưa mở miệng, phía sau, một nam tử thân mang trường sam màu đen đi lên phía trước, hờ hững hỏi.
- Chúng ta ở chỗ này hiện một chỗ cổ quái, không nghĩ tới có một trận pháp, cho nên chuẩn bị phá vỡ trận này, muốn xem một chút đến tột cùng có thứ gì.
Hắc sam nam tử, toàn thân trên dưới toát ra khí thế để cho Mục Vân một loại cảm giác áp bách mãnh liệt.
Ít nhất là võ giả cảnh giới bát phẩm Nhân Tiên, nếu không, không có khả năng áp lực như thế.
Trong lòng Mục Vân có so đo, cũng cẩn thận làm ra phòng bị.
Bảy tám người đột nhiên xuất hiện, tuyệt đối là có thực lực so sánh với hạch tâm đệ tử đỉnh tiêm của Nhất Diệp kiếm phái.
- Mang ta vào xem!
Nhìn thấy Mục Vân khẩn trương, nam tử áo đen cũng không thèm để ý, mở lời.
- Không thể tiến!
Nghe đến lời này, Mục Vân lại gật đầu nói.
- Xú tiểu tử, ngươi biết ngươi đang nói chuyện với ai không?
Thác Bạt Phong phẫn nộ quát:
- Đây là Phong Không sư huynh của Thiên Kiếm lâu chúng ta, ngươi muốn chết đúng hay không?
Trong lúc Thác Bạt Phong mở miệng, muốn phóng tới Mục Vân, hảo hảo giáo huấn một phen.
- Dừng tay!
Hắc sam nam tử lần nữa mở lời:
- Vì cái gì không thể tiến vào?
Mục Vân cũng không để ý tới Thác Bạt Phong, mà nhìn Phong Không, nói:
- Trận pháp này chính là do trận pháp đại sư kiến tạo, ta đương nhiên có thể phá vỡ, thế nhưng vừa rồi mấy vị này sư huynh sư tỷ cho Nhân Dương Đan không đủ, ta chỉ phá vỡ một nửa.
- Hiện tại tiến vào, chưa quen thuộc trận pháp, hẳn phải chết không nghi ngờ!
Vừa nghe Mục Vân nói lời này, Phong Không nhìn một người bên cạnh.
Tên đệ tử kia hiểu ý, thân ảnh bay ra tiến vào bên trong sơn cốc.
Nhìn thấy Phong Không không tin, trong lòng Mục Vân cười lạnh không thôi.
Không tin ta sao?
Hẳn phải chết không nghi ngờ.
Trận pháp này, hắn trên cơ bản đã phá vỡ bảy tám phần, mà lại thuận tay làm ra một chút vấn đề.
Sở dĩ hiện tại đi ra, là vốn nghĩ muốn doạ dẫm Minh Hạo, Uy Vũ mấy người một trận.
Coi hắn là thành khiên thịt, muốn để hắn miễn phí lao lực, không có cửa đâu.
Chỉ là không nghĩ tới, mới đi ra, lại phát hiện một đám đệ tử Thiên Kiếm lâu như Phong Không.
Thiên Kiếm lâu, hắn đương nhiên biết.
Thanh Đồng cấp thế lực quản hạt Nhất Diệp kiếm phái ngũ đại Phàm Thiết cấp thế lực.
chính là tồn tại bá chủ bên trong Nam Cực chi địa.
Đã như vậy, vậy không làm thịt mấy người Minh Hạo.
Thịt bọn họ.
Mục Vân hạ quyết tâm, nội tâm đã có so đo.
Ầm ầm...
Nháy mắt tên đệ tử bên người Phong Không tiến vào, bên trong sơn cốc không ngừng vang lên từng tiếng ầm ầm.
Phanh...
Cuối cùng, nương theo một tiếng bành vang lên, một thân ảnh chật vật quay ngược vọt về từ bên trong sơn cốc, toàn thân trên dưới cả người tràn đầy máu tươi , hoàn toàn không phải hình người.
- Phong sư huynh, trận pháp bên trong hung ác, ta...
Cả người đệ tử kia đầy máu, trong mắt đầy kinh khủng.
Nghe đến lời này, Phong Không nhíu nhíu mày, nhìn Mục Vân nói:
- Ngươi có thể phá vỡ trận này?
- Có thể!
Mục Vân rất khẳng định.
- Tốt, vậy ngươi cần bao nhiêu khỏa Nhân Dương Đan?
Phong Không không chút do dự hỏi.
- Bốn mươi vạn khỏa.
Vừa nghe lời này, Minh Hạo, Hàn Độc Túy mấy người đứng bên cạnh Mục Vân nghẹn họng nhìn trân trối.
Bốn mươi vạn khỏa.
Mục Vân này đang suy nghĩ gì?
Doạ dẫm sao?
Chỉ là doạ dẫm đến trên người đệ tử Thiên Kiếm lâu, nếu bị bọn hắn hiện, sẽ chết rất thảm.
Bốn mươi vạn khỏa...
Nghe đến lời này, Phong Không cũng nhíu mày.
Hiển nhiên con số này để hắn cũng rất đau lòng.
- Trước đó, mấy vị sư huynh sư tỷ này đã lấy ra mười vạn khỏa, thế nhưng ta không nghĩ tới, bên trong trận pháp này còn có một trận, cho nên chỉ phá vỡ một trận pháp trong đó.
Mục Vân tiếc nuối nói:
- Chỉ là cảnh giới của ta quá thấp, nếu không, phá vỡ trận này, căn bản không cần Nhân Dương Đan.
Nghe thấy Mục Vân nói vậy, Phong Không tựa hồ hạ quyết tâm, nói:
- Tốt, ta cho ngươi, bốn mươi vạn khỏa.
Vừa dứt lời, Phong Không vung tay, một cỗ thanh lưu tuôn tới Mục Vân.
Bốn mươi vạn khỏa Nhân Dương Đan, tới tay.
Trong nháy mắt cảm giác được Nhân Dương Đan tới tay, Mục Vân kích động không thôi.
Lợi hại!
Bốn mươi vạn khỏa Nhân Dương Đan, nói lấy ra liền lấy ra.
Thiên Kiếm lâu, không hổ là Thanh Đồng cấp thế lực, môn hạ đệ tử, xuất thủ xa xỉ.
- Cảnh cáo trước.
Phong Không hờ hững nói:
- Phá vỡ trận pháp, mang bọn ta an toàn tiến vào, không phá nổi, ngươi, các ngươi, đều phải chết!
Nghe đến lời này, sắc mặt mấy người Minh Hạo sầu khổ.
Không phá nổi, quản bọn họ chuyện gì?
- Không có vấn đề.
Mục Vân hiện tại hơi cười một tiếng, quay người tiến vào bên trong sơn cốc.
Thấy cảnh này, các đệ tử tứ đại thế lực âm thầm cầu nguyện.
Mục Vân nhất định phải thành công, nếu không, bọn hắn cũng phải theo Mục Vân cùng một chỗ chôn cùng.
Mà hiện tại cũng thực sự quá không may, thế nào lại gặp đệ tử Thiên Kiếm lâu.
Tiếng rầm rầm rầm vang lên, bên trong sơn cốc truyền đến tiếng nổ vang bài sơn đảo hải.
Tất cả mọi người đứng ở cửa cốc, nhìn trong cốc khói đen mờ mịt, bốc lên gào thét, chỉ cảm thấy nơi đó như có cự thú nhấp nhô, để người hãi nhiên.
Mà giờ phút này bên trong sơn cốc, Mục Vân lại tiến vào hạch tâm trận pháp.
- Năm mươi vạn khỏa Nhân Dương Đan.
Nhìn Nhân Dương Đan chồng chất giống như núi nhỏ bên trong Tru Tiên Đồ, trong lòng Mục Vân kích động không thôi.
- Lỗ lớn, sớm biết như thế liền đòi một trăm vạn khỏa, đoán chừng Phong Không kia cũng cầm ra được.
Mục Vân hiện tại biểu lộ ra khá đau lòng.
- Lần này là khẩu phần lương thực đủ để Tiểu Thất sống qua một đoạn thời gian, bất quá bây giờ phá trận thì quá kỳ quặc, ta vẫn chờ lâu thêm một hồi thời gian thôi, để bọn hắn chờ một chút cũng không sao.
Mục Vân ngồi xuống, bắt đầu tu luyện.
Hắn hiện tại đã là cảnh giới ngũ phẩm Nhân Tiên, Tiên khí vận chuyển năm mươi chín chu thiên, chỉ thiếu chút nữa chính là sáu mươi chu thiên.
Đến thời điểm sáu mươi chu thiên, quy kết một đại chu thiên tuần hoàn, cảnh giới lục phẩm Nhân Tiên ở trong tầm tay.
Chỉ là một bước này, Mục Vân không sốt ruột.
Từ tam phẩm đến tứ phẩm đến ngũ phẩm, tốc độ hắn đề thăng ba cảnh giới thực là quá nhanh một chút.
Trong khoảng thời gian này, hảo hảo vững chắc một đoạn đề thăng này mới là vương đạo.
Muốn thì không đạt, trước đó tu luyện, hắn đều đi từng bước vững vàng, há có thể lưu lại tai hoạ ngầm ngay thời điểm hiện tại.
Mà cùng lúc đó, bên ngoài sơn cốc, mọi người đang chờ đợi.
- Tiểu tử này thế nào chậm như vậy?
Thác Bạt Phong không nhịn được nói:
- Không còn ra, lão tử sẽ cho thịt đám nữ nhân này, từng người, để tiểu tử kia tăng tốc độ.
Nghe đến lời này, sắc mặt Lạc Kiếm Tuyết, Hoán Thanh Sa mấy người trắng nhợt.
Mục Vân thế nhưng không có gì giao tình với bọn hắn, Thác Bạt Phong làm thịt các nàng, Mục Vân nên như thế nào, vẫn thế ấy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận