Vô Thượng Thần Đế

Chương 964: Hai con

Ngũ Hành Vân nói, trên mặt toát ra hướng tới.
- Thế nhưng này năm loại ngũ hành kỳ vật, cũng chỉ có thiên hỏa xem như chúng ta nghe thấy nhìn thấy, bốn loại khác, chỉ có thể ngộ mà không thể cầu.
Trên mặt Ngũ Hành Vân lộ ra một tia phiền muộn.
Ngũ hành thể chất, thể chất ngũ hành chân chính có thể nói là tồn tại cường đại nhất, mục đích Ngũ Hành thiên phủ cũng là như thế.
Thế nhưng vạn năm qua, cho dù lão tổ tông cũng không thể đi ra một bước kia.
Hắn cũng hoài nghi, có thật tồn tại người có thể luyện thành ngũ hành thể chất hay không
- Lần này, thiên hỏa, ta muốn.
Chỉ là lần này, nhìn thấy thiên hỏa trên người Mục Vân, đáy lòng chết lặng của hắn lúc đầu lần nữa bộc phát ra hi vọng cường đại.
Thiên hỏa, ai nói không có, đây không phải là thiên hỏa sao?
- Xem ra tiểu tử Hỏa Hành sơn kia sẽ chết rất thảm.
Nham Bất Dịch cười hắc hắc, khắp khuôn mặt là vẻ âm hiểm.
Rời đi Tiên Nham các, nhìn người nào trong ngũ đại thế lực đều cảm thấy phiền.
Hắn bởi vì mình đi ra từ Tiên Nham các mà cảm thấy sỉ nhục.
Ngũ Hành thiên phủ, mới là căn cơ hắn ở lại.
Kết quả là, bọn người Ngũ Hành Vân, Nham Bất Dịch cũng lựa chọn chờ đợi.
Mà lúc này, một nhóm sáu người Mục Vân lại dọc theo sơn động, trọn vẹn đi hơn một ngàn mét có dư.
- Phía trước là tới!
Lại hướng về phía trước nhìn thấy một tia ánh sáng, Thủy Thiên Nhất trầm ngâm nói:
- Lần này mục đích chủ yếu của chúng ta là Tử Cực Dương Quả, nhớ lấy.
- Ừm!
Thủy Thiên Nhất nói, đi đầu xông ra.
Ngay sau đó, Tần Hiên, Thạch Nghiễn, Mộc Thanh Thiêm, Hỏa Vũ Phượng bốn người đi theo, Mục Vân thì đi theo sau lưng Hỏa Vũ Phượng, quan sát bốn phía.
Trong nháy mắt xông ra sơn động, phía trước đột nhiên là một mảnh vũng nước.
Mà trung ương vũng nước, một bệ đá bộ dáng ngôi sao năm cánh.
Giờ phút này, chính giữa bệ đá, một Hải Ngọc Cương Ngạc hình thể to lớn uể oải nằm ở chính giữa bệ đá, đỉnh đầu cự ngạc, một gốc Tử Cực Dương Hoa nở rộ sáng chói.
Mà bên trên gốc Tử Cực Dương Hoa, một Tử Cực Dương Quả lớn nhỏ cỡ nắm tay lộ ra hào quang bích ngọc, tản ra mùi thơm mê người.
Mà toàn bộ bệ đá, rõ ràng là ở trung ương một ngọn núi, đỉnh sơn động bỗng nhiên mở ra một cái lỗ hổng lớn.
Ánh nắng, chiếu nghiêng xuống, ấm áp chiếu xạ trên thân thể lấp lánh của cự ngạc.
Tử Cực Dương Quả cũng đang tham lam hấp thu chất dinh dưỡng bên trong ánh nắng.
Hô hô...
Trong nháy mắt Cực Ngạc nhìn thấy một đoàn người Mục Vân xông ra, trong miệng phát ra tiếng thở dốc thở hô hô, làm tim người gia tốc đập thình thịch.
- Cẩn thận!
Thủy Thiên Nhất nhìn thấy kia Cương Ngạc cử động, hét lớn một tiếng.
Bỗng nhiên, Cương Ngạc lúc đầu dài trăm thước hóa thành một đạo lưu quang, tốc độ cực nhanh, cái đuôi lớn đập tới sáu người.
Oanh...
Trong một khoảnh khắc này, sáu người lui nhanh, sợ bị hung hăng đánh vào trên thạch bích.
Nếu không phải Thủy Thiên Nhất nhắc nhở một tiếng, chỉ sợ cái vỗ này, bọn hắn đều muốn gãy hết xương cốt.
Dù sao Hải Ngọc Cương Ngạc chính là thất giai Thánh thú, tương đương với cường giả Vũ Tiên cảnh thất trọng đỉnh phong, mà lại phòng ngự có thể xưng biến thái.
- Mục Vân, Hỏa Vũ Phượng, Mộc Thanh Thiêm, ba người các ngươi, hỏa mộc phối hợp, rối loạn nó, Thạch Nghiễn, ngươi đến phòng ngự, Thủy Thiên Nhất ngươi đến công kích quấy rối, ta chủ động công kích nó.
Có thể nói ngay lập tức, Tần Hiên định ra thủ đoạn tác chiến chính xác nhất.
Sáu người chia ra ba đường.
Mục Vân, Hỏa Vũ Phượng thi triển Bát Hoang Hỏa Long Ngâm, phối hợp với Mộc Thanh Thiêm công kích, hỏa diễm cực nóng, khiến cho Cương Ngạc trong lúc nhất thời không thể không lui ra bệ đá, ngồi xổm ở trong vũng nước phía dưới.
Thủy Thiên Nhất vốn là thiên tài Thiên Thủy phái, Cương Ngạc tránh vào trong vũng nước, Thủy Thiên Nhất vừa hay công kích.
Mà cùng nhất thời, Tần Hiên xuất thủ.
Tần Hiên thủy hỏa song tu.
Theo đạo lý, thủy và hỏa có thể nói cũng không tương dung, thế nhưng Thủy Thiên Nhất lại dung hợp hai thứ một chỗ.
Đúng là thiên phú hơn người.
Sáu người giữa lẫn nhau phối hợp, Hải Ngọc Cương Ngạc căn bản không rảnh bận tâm, chỉ có thể bị động tránh né.
Mặc dù cảnh giới mấy người đều không phải rất cao, thế nhưng dù sao cũng là thiên chi kiêu tử các đại thế lực, lại thêm thiên hỏa của Mục Vân thế công cường đại, Hải Ngọc Cương Ngạc, chỉ có co đầu rút cổ lên.
- Ừm?
Chỉ là ngay tại giờ phút này, Mục Vân lại sững sờ.
- Thế nào rồi?
- Có người tiến đến!
Sắc mặt Mục Vân biến hóa.
Vừa rồi hắn tại lưu lại phía trên trận pháp một giọt Hắc Ngục Ngân Thủy, nếu như có người tiến vào, hắn sẽ ngay cảm giác được.
- Cũng có thể một ít linh thú lung tung xâm nhập!
Mục Vân không xác định nói.
Hỏa Vũ Phượng nhìn Mục Vân, mặt mũi tràn đầy kinh ngạc.
Vị Hỏa Thánh Tử này, nàng quả nhiên càng ngày càng nhìn không rõ.
- Trước tiên giải quyết gia hỏa này lại nói.
- Ừm!
Hai người dứt lời, đột nhiên, một tiếng kêu gào trầm thấp lúc này nháy mắt vang lên.
Trong nháy mắt tiếng gào trầm thấp vang lên, lại một Hải Ngọc Cương Ngạc từ cửa hang vọt vào, tiếng đông đông đông gõ mặt đất chấn động.
- Thế nào còn có một con!
Ngay cả Mục Vân cũng không nghĩ tới, thế mà lại xuất hiện thêm một con Hải Ngọc Cương Ngạc.
Một Hải Ngọc Cương Ngạc, bọn hắn vừa áp chế, thế nhưng thêm một con, bọn hắn lại bất lực ứng đối.
- Đáng chết!
Tần Hiên cũng không nghĩ tới, thế mà còn có một con.
- Đáng ghét!
Thủy Thiên Nhất xoay người quát:
- Ta trước đó phát hiện nơi này, chỉ là một Hải Ngọc Cương Ngạc, không nghĩ tới còn có một con.
Thủy Thiên Nhất cũng không khỏi đổ thân mồ hôi lạnh.
Cũng may Hải Ngọc Cương Ngạc vừa quay trở lại.
Nếu như nó trở về khi hắn còn ở chỗ này trước đó, khó có thể tưởng tượng, hắn sợ rằng sẽ bị hai con Hải Ngọc Cương Ngạc xé thành mảnh nhỏ.
- Mục Vân, Mộc Thanh Thiêm, hai người các ngươi đi áp chế con kia, ngàn vạn không thể để cho hai con Cương Ngạc gặp mặt.
- Tốt!
Trước đó Mục Vân cùng Mộc Thanh Thiêm hai người phối hợp, có thể nói hoàn mỹ, lần này bọn hắn trước hết giết chết một Cương Ngạc, sẽ giải quyết một con khác.
Tạm thời để Mục Vân cùng Mộc Thanh Thiêm hai người áp chế một con khác, hẳn là không sao.
Mục Vân cùng Mộc Thanh Thiêm giờ phút này cũng phát hiện, Cương Ngạc vừa xông tới, toàn thân trên dưới, vết thương chồng chất, giống như trải qua một trận đại chiến.
Nếu như Cương Ngạc cảnh giới đỉnh phong, hai người bọn họ đừng nói ngăn cản, liền sẽ bị quật bay.
- Mộc sư tỷ, ngươi phối hợp thủ đoạn của ta.
Mục Vân giờ phút này lại đột nhiên mở miệng.
Bát Hoang Hỏa Long Ngâm, hóa thành năm đạo Hỏa Long trú đóng ở cửa hang, ngăn cản một con Cương Ngạc kia tới gần.
Thời khắc này Cương Ngạc nhìn thấy đồng bọn của mình bị nhốt, sốt ruột cứu cấp, một đường xông ngang mà tới.
Thiên hoả hóa làm Hỏa Long trong lúc nhất thời đốt thân thể Cương Ngạc vết thương lốp bốp rung động.
- Công!
Mục Vân quát khẽ một tiếng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận