Vô Thượng Thần Đế

Chương 2440: Mười một Yêu Vương (1)

Vừa nghe lời này, Thiên Phong Khiếu mở lời:
- Giao Bân, ngươi ít đứng nói chuyện không đau thắt lưng, người ngay không nói lời thầm, ngươi muốn làm cái gì, còn ngại nói ra?
Người này chính là tộc trưởng Linh Viêm Thiên Giao nhất tộc - Giao Bân.
- Ta không muốn làm gì cả.
Giao Bân cười nói:
- Chỉ muốn tâm sự với lão bằng hữu, nói chuyện phiếm mà thôi.
- Nói chuyện phiếm, như vậy không phải rất tốt? Ngươi cũng đã nhìn Yêu Nguyệt cổ thành, hiện tại có thể rời đi.
Thiên Phong Khiếu thản nhiên nói.
- Thiên Phong Khiếu, từ khi ngươi nào trở nên khiếp đảm như thế?
Hiện tại trong sáu tộc, tộc trưởng Thôn Thiên Sa - Hồ Thần Sinh đi ra.
Người này một thân trường sam màu lam, dáng người to con, một cái miệng nứt ra đến hai tai, răng như răng cưa, làm cho người ta có một loại cảm giác âm trầm.
Hồ Thần Sinh quát:
- Thiên Phong Khiếu, mở cửa thành, cho chúng ta đi vào.
- Yêu Nguyệt cổ thành, không chỉ là Yêu Nguyệt cổ thành của Khiếu Nguyệt Thiên Lang các ngươi, mà còn là của Yêu tộc chúng ta, hơn nữa, nếu vị Mục tiên sinh kia đã có Vô Cực Đoạt Thiên Đan, chúng ta lại không cướp, một viên Vô Cực Đoạt Thiên Đan có giá trị bao nhiêu, nói là được, chúng ta trả tiền.
- Xin lỗi, không bán.
Đúng lúc này, Mục Vân xuất hiện, thản nhiên nói:
- Vô Cực Đoạt Thiên Đan có thể nói là tiên đan Bán Đế cấp, một khỏa, ngươi cũng không mua nổi.
- Ngươi chính là Mục đại sư?
Hầu vương Tề Thiên Vỹ đứng ra, cười nói:
- Không sai, bộ dạng rất trắng béo, có một tay luyện đan, bất quá không bán là đạo lý gì? Chẳng lẽ, lời đồn là các ngươi cố ý lan truyền?
- Đúng vậy.
Mục Vân nhìn Tề Thiên Vỹ, thản nhiên cười nói:
- Lời đồn là giả, căn bản không có Vô Cực Đoạt Thiên Đan, cho nên nói, các ngươi đến làm gì?
- Ngươi......
Vừa nghe lời này, sắc mặt Tề Thiên Vỹ có chút khó coi.
- Mục tiên sinh, chúng ta chỉ muốn mua mấy khỏa Vô Cực Đoạt Thiên Đan, đưa đan dược cho chúng ta, Cửu Sí Kim Điêu nhất tộc và Ngân Nguyệt Tuyết Ưng nhất tộc sẽ rút lui.
- Ồ...
Mục Vân gật đầu nói:
- Điêu Viễn Trác, Tuyết Tây Nguyên, ý của phi cầm các ngươi là, cho các ngươi đan dược, các ngươi rút quân, không cho các ngươi đan dược, các ngươi sẽ làm thịt ta, phải không?
Vừa nghe lời này, sắc mặt hai người không thay đổi, gật gật đầu.
- Ta là một Vương cấp tiên đan sư, có thể luyện chế ra bán đế cấp tiên đan, cho dù Mạnh Tử Mặc, ta cũng có thể so, bị các ngươi uy hiếp như vậy, còn có uy nghiêm của tiên đan sư sao?
Mục Vân đột nhiên quát:
- Đã như vậy, các ngươi đến giết ta đi, muốn đan dược thì không có, muốn chết thì một tay đây.
- Tiểu tử, chúng ta đã cho ngươi đủ mặt mũi.
- Cho ta đủ mặt mũi?
Mục Vân nhìn người mở miệng.
Tử Thiên Bá, một trong ngũ hổ vương của Hổ tộc.
- Tử Thiên Bá, ta không cần ngươi cho ta mặt mũi, ngươi muốn giết ta, đến giết là được.
Mục Vân không chút khách khí nói.
Nghe được lời này, mấy vị Yêu Vương ở đây hoàn toàn bị chọc giận.
Mục Vân quả thực lợn chết không sợ nước sôi nóng, càng nóng hắn còn càng cường ngạnh.
- Nếu ngươi muốn chết, ta thành toàn ngươi.
- Được thôi, ta cầu xin ngươi, mau đến trong cổ thành giết ta đi.
Mục Vân dứt lời, Giao Bân hoàn toàn tức giận.
Hai thân ảnh lúc này lao ra.
Hai người kia chính là tả hữu hộ pháp của hắn Giao Vô Pháp và Giao Vô Thiên.
Hai người này cũng là tiên vương đỉnh cấp lừng lẫy trong Tiên giới, thực lực Tiên Vương tam lưu.
Hai thân ảnh không nói hai lời lao ra, giết tới Mục Vân trên tường thành.
- Muốn chết
Nhìn thấy cảnh này, Mục Vân hừ lạnh một tiếng, bàn tay vung lên, hai thân ảnh tới gần nhất thời giống như bị hút chặt, không thể nhúc nhích.
Vù vù...
Mà hiện tại, từ trên tường thành Yêu Nguyệt cổ thành, hai thanh trường thương màu vàng được ngưng tụ ra, tiếng gió gào thét, hai thân ảnh trong chốc lát bị kim thương xuyên thủng, không còn sinh cơ.
Hai thân ảnh bị xuyên thủng trên mặt đất.
Nhìn thấy một màn này, phía trước đại quân nhất thời truyền đến một hồi tiếng gào thét.
- Đó là Giao Vô Pháp cùng Giao Vô Thiên?
- Đúng vậy, bản thân bọn hắn có thực lực Tiên Vương tam lưu đỉnh phong, cũng là nhân vật đứng đầu ở trong tiên giới.
- Nhưng như thế nào...
Mọi người hiện tại nghị luận sôi nổi, trong lòng kinh ngạc đã vượt xa biểu hiện bề ngoài.
Khủng khiếp.
Mọi người khó có thể che dấu rung động trong lòng.
- Vô Pháp, Vô Thiên.
Nhìn thấy cảnh này, tộc trưởng Linh Viêm Thiên Giao nhất tộc Giao Bân triệt để nổ tung.
Mục Vân làm thịt Giao Vô Thiên, Giao Vô Pháp, quả thực là chặt đứt hai tay hắn.
Quan trọng hơn là, càng giống như tát vào mặt hắn.
- Còn ai không sợ chết?
Mục Vân nhìn mọi người, vung ngón tay nói:
- Tiếp tục đi!
Yêu Nguyệt cổ thành do Yêu Đế Thiên Vô Nhai lưu lại, thành này có thể nói kiên cố như kim thiết, không chỉ phòng ngự, còn có công kích.
Mục Vân hiện tại thi triển chỉ là phần nổi của tảng băng trôi.
Nếu thật sự toàn lực thi triển ra, mở ra Yêu Nguyệt cổ thành, hắn có thể làm thịt hết đám Yêu Vương này.
Đó không phải một trò đùa.
Mục Vân nhìn mọi người, trong mắt mang theo một tia cười nhạo.
Chỉ sợ những người này hiện tại vẫn chưa rõ ràng tình huống.
Hiện tại, mấy vị Yêu Vương phía dưới hoàn toàn choáng váng.
Bọn họ hay biết rõ thực lực của Giao Vô Pháp và Giao Vô Thiên, thế nhưng vừa lên sân lại bị miểu sát.
Yêu Nguyệt cổ thành này vốn được đồn rằng vô cùng thần kỳ, mà hiện tại, ở trong tay Mục Vân, tựa hồ đúng là thật thần kỳ.
Các vị Yêu Vương lúc này do dự.
Bây giờ làm sao?
Mấy người ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, đều không biết nên làm thế nào.
- Mọi người cùng nhau xông lên.
Giao Bân hiện tại mở miệng quát:
- Tiểu tử này dùng lực lượng một người khống chế Yêu Nguyệt cổ thành, quả thực không biết tự lượng sức, ta không tin, hắn có thể một mình nắm trong tay toàn bộ thành trì, chúng ta cùng nhau xông lên.
Vừa nghe lời này, mọi người hưởng ứng.
Bọn họ không kể vạn dặm đi tới nơi này, cũng không phải chết hai người là có thể dọa lui.
- Chiến sĩ Linh Viêm Thiên Giao nghe lệnh.
- Chiến sĩ Thôn Thiên Sa nghe lệnh!.
- Các tôn tử của Thông Tí Tiên Hầu, nghe hiệu lệnh của ta.
- Á Long nhất tộc, nghe theo hiệu lệnh của ta.
- Các dũng sĩ Hổ tộc, nghe lệnh.
- Cửu Sí Kim Điêu nhất tộc, nghe lệnh.
- Ngân Nguyệt Tuyết Ưng nhất tộc, nghe lệnh.
Trong nháy mắt, chiến sĩ sáu đại Yêu tộc nghiêm túc chờ đợi.
Thiên Phong Khiếu nhìn thấy cảnh này, mí mắt không khỏi giật giật.
Tư thế này, ngoại trừ Yêu Đế năm đó, hắn còn chưa từng thấy qua.
- Giết!
Trong khoảnh khắc, tiếng gào thét bài sơn đảo hải vang lên.
Mấy vạn chiến sĩ tinh anh Yêu tộc bốn phía Yêu Nguyệt cổ thành giết tới.
Nhìn thấy cảnh này, khóe miệng Mục Vân hiện lên một tia tàn nhẫn.
- Thiên huynh, nếu ta trắng trợn tàn sát những chiến sĩ Yêu tộc này, ngươi không đau lòng chứ?
Mục Vân mở lời.
- Đau lòng?
Thiên Phong Khiếu vội vàng lắc đầu, nói:
- Những người này xâm phạm Khiếu Nguyệt Thiên Lang ta, còn tưởng rằng Khiếu Nguyệt Thiên Lang nhất tộc ta dễ khi dễ, Mục tiên sinh cho bọn họ chút màu sắc nhìn mới tốt.
- Vậy thì được.
Mục Vân thản nhiên nói:
- Đã như vậy, vậy cho bọn họ xem màu đỏ đi.
Mục Vân dứt lời, vung tay lên, một đạo khí tức trầm trọng khuếch tán ra.
Bạn cần đăng nhập để bình luận