Vô Thượng Thần Đế

Chương 2497: Nói chuyện

Hoắc Tư Viễn kinh ngạc nói:
- Lúc trước ngài không phải nói, ngài là một vị Vương cấp tiên khí sư, hơn nữa đang chuẩn bị luyện chế Tiên khí Bán Đế cấp sao? Bây giờ nói gì... Ngài không chắc sao?
- Roi này không phải vật thường, chính là lấy da, xương, gân của tiên thú kết hợp cùng một chỗ, chỉ cần sơ sẩy một chút, có thể sẽ phá hư ba thứ kết hợp. Đây chính là Vương cấp Tiên khí đứng đầu, thậm chí là Tiên khí tiếp cận Bán Đế cấp, đừng nói là ta, cho dù Gia Cát Văn đại sư tới, cũng không dám trăm phần trăm có thể chữa trị.
Nghe được lời này, Hoắc Tư Viễn cười nhạo nói:
- Cực kỳ buồn cười, không phải ngươi lúc trước đều thổi phồng mình đó chứ?
Vừa nghe lời này, mọi người nhất thời nhìn về phía Mục Vân.
Mục Vân cũng không thèm để ý, thản nhiên nói:
- Ta có sửa hay không, vẫn là Doãn nhi tiểu thư đồng ý hay không đồng ý thôi, liên quan ngươi chuyện gì?
Nhìn Hoắc Tư Viễn, Mục Vân lại nói:
- Chẳng lẽ ngươi đã quên hai cái tát trước đó?
Nghe được lời này, hai má Hoắc Tư Viễn đỏ lên.
Mục Vân ngược lại không sao, đối mặt với người muốn tìm hắn gây phiền toái, cường thế đáp trả là được.
Hắn lười đi vòng vòng với tiểu nhân như vậy.
Ngươi không thích ta? Được rồi, vậy thì ta sẽ đánh bẹp ngươi, để ngươi không nhìn thấy ta.
Hoắc Tư Viễn chỉ là một con kiến hôi ở trong mắt hắn, hơn nữa còn là một con kiến hôi ấu trĩ.
Người như vậy, không cần phải đi chơi tâm tư.
Một câu nói khiến hoắc Tư Viễn nghẹn lại.
Nếu hắn còn dám nói lời nào không thích hợp, Mục Vân có thể đi lên cho má hắn vái cái tát hay không.
- Vân tiên sinh?
Tiêu Doãn Nhi nhìn Mục Vân, gật đầu nói:
- Vân tiên sinh không ngại điều tra một phen cây roi này, lại quyết định.
Dứt lời, Tiêu Doãn Nhi đưa Cửu Tiết Tiên lên.
- Hảo tiên.
Mục Vân dứt lời, hai tay vuốt ve trường tiên, nhìn Tiêu Doãn Nhi, cười nhạt nói:
- Doãn Nhi cô nương thích trường tiên, trên người ta, ngược lại có một cái không tồi.
Vừa nghe lời này, một số người trong sân nhất thời chỉ cảm giác, Vân Mộc này tựa hồ trong lời có lời.
Kiểm tra một lát, Mục Vân đưa về trường tiên, thản nhiên nói:
- Ta có thể chữa trị.
Nghe được lời này, mọi người nhất thời sửng sốt.
Tên này kiểm tra một lát lại tự tin trả lời rằng mình có thể sửa?
- Ngươi chỉ kiểm tra một chút là có thể chữa trị?
Một người bất mãn nói:
- Doãn Nhi tiểu thư chính là nghĩa nữ của Gia Cát Văn đại sư, Cửu Tiết Tiên này có giá trị rất cao. Nếu ngươi chữa trị hỏng, trách nhiệm này, ai sẽ gánh vác?
Vừa nghe lời này, mọi người nhất thời phụ họa.
Mục Vân đưa trường tiên về, không nói nhiều.
Nhưng Tiêu Doãn Nhi lại mở lời:
- Được, vậy thì làm phiền Vân tiên sinh.
Lời này vừa dứt, tất cả mọi người ở đây nhất thời yên tĩnh.
Thế mà... Đáp ứng rồi?
Ánh mắt đám người nhìn về phía Tiêu Doãn Nhi đều thay đổi.
Tiêu Doãn Nhi, không phải nói giỡn sao?
- Đã như vậy, vậy thì làm phiền Doãn Nhi tiểu thư chờ một chút.
Mục Vân xoay người, nhìn Mục Trung Vân, nói:
- Thiếu Lâu chủ, xin giúp đỡ tìm một gian phòng yên tĩnh, có thể cần phải tốn một chút thời gian.
- Không thành vấn đề.
Mục Trung Vân nhìn Mục Vân, trong mắt mang theo một tia kinh ngạc.
Người này, tựa hồ rất không đơn giản.
Nhưng trong Tiên giới, chưa phải nghe nói có nhân vật số một số hai như vậy.
Mục Trung Vân vội vàng đi an bài, rời khỏi tiểu viện, Mục Trung Vân nhất thời triệu hoán một thuộc hạ tới, thấp giọng nói:
- Đi điều tra, Vân Mộc này rốt cuộc là lai lịch gì.
- Vâng.
Người nọ rời đi, giữa hai hàng lông mày Mục Trung Vân mang theo một tia châm chước.
Lần này, người đi tới Cực Loạn thành, phần lớn đều có bối cảnh, lúc đầu Cực Loạn thành chính là một đoàn nước đục, khuấy động không trong, hiện tại, càng là như thế.
Trước mắt, càng không cần phải nói, trong lòng mọi người đều có những tính toán nhỏ.
Mỗi một người đột nhiên xuất hiện ngoài ý muốn, hắn đều cần phải tính toán thật tốt.
Không bao lâu sau, Mục Trung Vân đã chuẩn bị xong phòng ở tầng hai, tất cả mọi thứ cần có đều có.
Mục Vân cất bước muốn lên lầu.
Mà hiện tại, Tiêu Doãn Nhi lại nhìn mọi người, nói:
- Các vị, người có thể cởi bỏ ma phương giả, lời nói của nghĩa phụ ta thủy chung sẽ tính toán, về phần các ngươi rốt cuộc cởi bỏ như thế nào, vậy thì xem bản lĩnh của các ngươi, sau này, không còn cơ hội, mời mọi người quý trọng.
Dứt lời, Tiêu Doãn Nhi cũng theo Mục Vân đi lên lầu hai.
Nhìn thấy cảnh này, mấy vị thiên tài ở đây đều hâm mộ không thôi, nhưng bọn họ cũng không có cách nào.
Ai bảo mình không phải là Tiên khí sư cường đại chứ.
Chỉ là mọi người cũng không nản lòng, bắt đầu tập trung tinh thần, bắt đầu thử cởi bỏ khối ma phương ở trong đình viện.
Nhưng bên kia, cả người Huyết Nhất lại có chút ngốc nghếch.
Người nọ vừa rồi hiển nhiên là Tiêu Doãn Nhi, một trong những thê tử của Mục Vân.
Nhưng sao Tiêu Doãn Nhi lại xuất hiện ở chỗ này, nếu nàng ở chỗ này, Mục Vân có thể cũng ở chỗ này hay không?
Huyết Nhất trong lúc nhất thời nỗi lòng phức tạp, làm sao còn tâm tình đi phá giải khối ma phương.
Mà bên kia, Mục Vân đi đến trong phòng lầu hai, vừa định đóng cửa, một thân ảnh lại ngăn lại.
- Vân tiên sinh, không biết lúc chữa trị Cửu Tiết Tiên, ta có thể ở đây hay không?
- Đương nhiên.
Mục Vân đi vào trong phòng.
Gian phòng này, ước chừng trăm mét vuông, bàn ghế đầy đủ, hiện tại, hiển nhiên đã trải qua xử lý, trong phòng, từng đạo trận pháp ba động, rất dễ dàng cảm giác được.
Mà hiện tại, đứng ở sâu trong phòng, nhìn phía dưới, nhìn thấy đám thiên chi kiêu tử kia hiện tại đều đang ra sức nghĩ cách mở khối ma phương.
Bất quá ở trong căn phòng này, từ bên trong nhìn rõ ràng ra ở bên ngoài, thế nhưng bên ngoài cũng là nhìn không thấy bên trong.
Mục Vân nhìn phía dưới, cười nói:
- Duẫn nhi cô nương thật đúng là thích nói giỡn.
- Lời này có ý gì?
Tiêu Doãn Nhi ngẩn ra.
- Ma phương kia, trừ phi dùng man lực phá vỡ, nếu không, căn bản sẽ không mở ra được.
Mục Vân cười nói:
- Duẫn nhi tiểu thư đùa giỡn mọi người như vậy, nếu bọn họ biết, ngươi suy đoán xem phản ứng của bọn họ sẽ như thế nào?
- Ngươi nói hươu nói vượn.
Thần sắc Tiêu Doãn Nhi không thay đổi nói:
- Ma phương này có thể mở ra.
- Ta nghe qua một chuyện, nghe đồn năm đó Mục Vân Tiên Vương muốn bái Gia Cát Văn tiền bối làm thầy, kết quả là, Gia Cát Văn tiền bối ra một vấn đề, chính là lấy ra một khối ma phương, để Mục Vân Tiên Vương mở ra, cuối cùng, Mục Vân Tiên Vương đưa tay đập nát ma phương kia, mở ra ma phương.
- Lúc ấy, bởi vì hành động này, Gia Cát Văn có chút tán thưởng với Mục Vân, sau đó còn trải qua một loạt khảo nghiệm, thu hắn làm đồ đệ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận