Vô Thượng Thần Đế

Chương 1381: Vân Lang tận tình khuyên bảo

Hiện tại, xem như gắt gao đắc tội Mục Vân.
Nếu ngay cả Vân Lang đều đắc tội, kia thật đi đến tuyệt lộ.
Nhìn thấy bát đại Tôn Giả bó tay bó chân, Mục Vân hừ lạnh một tiếng, nhìn Vân Lang:
- Lúc nào xuất phát?
- Ba ngày sau.
Vân Lang cười nói:
- Hai người chúng bây giờ ta đi qua một năm, tích lũy của mỗi người, đến hoàn cảnh nửa bước Nhân Tiên, phất tay, Tiên khí tung hoành, tự thành một mạch.
- Muốn trong thời gian ngắn lại lần nữa đề thăng, Thương Hoàng tiểu thế giới cũng sẽ không cho phép.
Lời này vừa ra, ánh mắt Mục Vân Vân Lang nhìn mang theo một vòng thâm ý.
Thâm ý này ở trong mắt Mục Vân lại là mang theo ý khác.
Chẳng lẽ, Vân Lang cũng biết một ít ảo diệu bên trong Thương Hoàng tiểu thế giới?
Nhưng rất không có khả năng.
Mặc kệ Vân Lang có ý gì, trận chiến đấu này nhằm vào Hỏa Lựu, Vân Lang tuyệt đối có mưu đồ của hắn ở bên trong.
Đến cùng là như thế nào, đi thì biết.
Trước mắt, hắn đã đến cảnh giới nửa bước Nhân Tiên, chỉ thiếu chút nữa, chính là nhất phẩm Nhân Tiên, thành tựu tiên nhân chân chính.
Thực lực Vân Lang, không kém hắn bao nhiêu.
Dù cho Vân Lang có hạ phẩm Tiên khí Thông Thiên Kính, Mục Vân cũng có ỷ vào của mình, căn bản sẽ không e ngại hắn.
- Tốt, ba ngày sau, chúng ta gặp lại.
Mục Vân vung tay, không khách khí nói:
- Các vị, chỗ nào tới thì về chỗ đó đi, cứ thích đến trước cửa Huyết Minh ta, tập mãi thành thói quen rồi hay sao?
Nghe đến lời này, các đại Tôn Giả chỉ cảm thấy đỏ mặt.
Lần đầu tiên, tiến công Huyết Minh, kém chút để Mục Vân bỏ mình, bọn hắn đại triển uy phong.
Lần thứ hai, Huyết Minh, đã không phải là thứ mà bọn hắn có thể bức bách.
Mà lần này, bọn hắn càng căn bản không ở trong mắt người ta, thậm chí người ta muốn giết bọn hắn, hoàn toàn có thể giết chết bọn hắn.
Lần lượt cải biến, địa vị của bọn hắn đang không ngừng hạ xuống.
Nói đúng ra, không phải địa vị của bọn hắn đang hạ xuống, mà là tốc độ Mục Vân và Vân Lang hai người tăng lên, thực sự quá nhanh.
Thậm chí đến bây giờ, các đại Tôn Giả cảm giác, bọn hắn tựa hồ rơi vào trong âm mưu của hai gia hỏa này.
Từ khi tiến vào bên trong Thương Hoàng tiểu thế giới, bọn hắn vẫn luôn giống như con khỉ bị đùa bỡn.
Loại cảm giác này để người ta thực sự tức giận.
Nhưng bây giờ, tức giận cũng không có bất kỳ tác dụng gì.
Một nước đi không cẩn thận thua cả bàn cờ, bọn hắn hiện tại chính là thua triệt triệt để để.
Đều không còn hi vọng lật bàn.
- Các vị.
Rời khỏi Huyết Minh, Vân Lang cùng đám người tiểu thiên thế giới một đường tiến lên.
- Các vị, hôm nay Huyết Minh cường đại, ta nghĩ các vị cũng kiến thức, Mục Vân, Mục minh chủ, đã không phải là tồn tại mà các ngươi có thể chống lại, mà lần này, đi vào bên trong tứ nguyên phong địa chém giết Hỏa Lựu, các ngươi mới là quan trọng nhất.
- Trước mắt, tất cả mọi người cần tăng thực lực lên, những vật này, Vô Cực Ngạo Thiên, ngươi đến phân phối đi.
Vân Lang vung tay, một không gian giới chỉ xuất hiện trước người Vô Cực Ngạo Thiên.
Tiếp nhận giới chỉ, Vô Cực Ngạo Thiên nhịn không được run rẩy.
Vật liệu bên trong chính là bảo bối bên trong thông thiên bí tàng lần trước.
Vân Lang thế mà là đem ra.
Quả thực là thổ hào đến đánh mất nhân tính.
- Ta nói cho ngươi biết, nếu phân phối không đồng đều, có người báo ta, tình huống là thật, Vô Cực Ngạo Thiên, ngươi nhất định chết.
Nghe đến lời này, thân thể Vô Cực Ngạo Thiên khẽ run rẩy, kém chút để rớt không gian giới chỉ kia.
- Vâng!
Ổn định thể xác tinh thần, Vô Cực Ngạo Thiên vội vàng thở ra một hơi, gật đầu nói.
Ở trước mặt Vân Lang, giờ khắc này hắn tựa như hài tử, nhỏ yếu đến đáng thương.
- Các vị, ba ngày thời gian, các ngươi muốn có được đề thăng to lớn, rất không có khả năng.
Vân Lang lần nữa nói:
- Ta lại giúp các ngươi một tay đi.
Vừa dứt lời, Vân Lang vung tay ra, trong lúc ầm vang, từng tiếng ầm ầm vang lên, mọi người nhất thời chỉ cảm thấy thiên địa dần dần biến hóa.
Bọn hắn tiếp xúc đến, nhận biết đến, tựa hồ cũng đang phát sinh biến hóa.
Mà trong lúc biến hóa, thân thể của bọn hắn cũng lại phát sinh biến hóa thần kỳ.
Vẻn vẹn như thế cũng thôi.
Lực lượng trong cơ thể một ít lão tổ cảnh giới Sinh Tử cảnh thất trọng thế mà không ngừng tăng vọt, các lão tổ lúc đầu đến sinh mệnh đại nạn giờ lại rực rỡ hẳn lên, nhìn hoàn toàn khác biệt.
Tựa hồ, đạt được tân sinh.
- Đa tạ Thiên Chủ đại nhân.
- Khấu tạ Thiên Chủ đại nhân.
Bọn hắn có thể cảm giác được, nhân sinh của mình đều đang phát sinh biến hóa.
Đề cao, lần nữa đề cao.
Đến gần vô hạn cảnh giới Tiên nhân.
Giống như thủ đoạn Mục Vân thi triển vừa rồi để cho bọn người Tiêu Doãn Nhi, Huyết Vô Tình nháy mắt đến đỉnh tiêm.
Đây là sự điều động thiên địa chân nguyên.
Tiên khí, vốn là tồn tại nghiền ép chân nguyên.
Đây là một loại lực lượng thoát thai hoán cốt mà xuất hiện từ bên trong chân nguyên, cường hãn hơn chân nguyên.
Cho nên có lực thống trị tuyệt đối đối với lực lượng trong cơ thể bọn hắn, cho nên, bọn hắn đối mặt Mục Vân, đối mặt Vân Lang, căn bản không có bất kỳ năng lực chống cự.
Nửa bước Nhân Tiên.
Cũng đã cường đại đến loại tình trạng này, vậy cảnh giới nhất phẩm Nhân Tiên chân chính đến cùng sẽ mạnh đến mức nào?
Bọn hắn không dám tưởng tượng.
- Các ngươi cũng không cần cảm tạ, trước quay về bên trong tiểu thế giới của mỗi người, gia cố phòng tuyến, nếu phòng thủ là xảy ra vấn đề, ta sẽ không bỏ qua cho các ngươi.
- Vâng!
Bát đại Tôn Giả cùng với các lão tổ từng người tiểu thế giới vui mừng hớn hở rời đi.
Nhìn thấy những người kia rời đi, Trần Thiên Vũ đi lên phía trước, khom người nói:
- Thiên Chủ, làm gì gia tăng thực lực cho bọn hắn, chỉ là một đám bạch nhãn lang mà thôi.
- Không sao, tiện tay mà thôi.
Vân Lang mở lời:
- Pháo hôi, tóm lại cũng cần thực lực mạnh một ít mới được.
- Chuyện lần này, toàn bộ chuẩn bị kỹ càng, ta không muốn ra xảy ra bất kỳ ngoài ý muốn gì.
- Thiên Chủ yên tâm, vạn vô nhất thất
Trần Thiên Vũ chắp tay nói:
- Lần này cam đoan Thiên Chủ có thể thuận lợi tiến vào, mà Mục Vân... Hẳn phải chết không nghi ngờ.
Nghe đến lời này, Vân Lang phất phất tay, quay người rời đi.
Mà đổi thành một bên, bên trong Huyết Minh.
Đế Văn, Đấu Vân Phong nhìn Mục Vân, tấm tắc lấy làm kỳ lạ.
- Hai vị tiền bối, nhìn ta như thế, để ta quả thật có chút xấu hổ.
Mục Vân tấn thăng nửa bước Nhân Tiên, trong lúc phất tay, mang theo khí tức mờ ảo.
- Đừng đừng đừng, tiểu tử ngươi, hiện tại gọi ta tiền bối, ta thế nhưng chịu không nổi.
Nhìn Mục Vân, Đế Văn ha ha cười nói:
- Nhớ năm đó, thời điểm gặp được ngươi, ngươi còn chưa tới cảnh giới Sinh Tử cảnh, mà bây giờ...
- Hiện tại, ta vẫn xem hai vị là tiền bối.
Mục Vân nhẹ gật đầu, mặt mũi tràn chân thành nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận