Vô Thượng Thần Đế

Chương 3564: Tả Thánh Hữu Thánh (2)

Khanh...
Bạch Long Câu tộc dẫn đầu phát động công kích, mưa tên đầy trời, đồng loạt bắn về phía Mục Vân.
Nghe đồn nửa nhân mã đều cao thủ sử dụng cung tiễn, bất quá trăm mũi tên đồng loạt bắn, cũng không cần nhắm vào, hoàn toàn có thể đem Mục Vân bắn thành nhím.
- Thiên Nguyên Kính.
Trong lúc nguy cấp, Mục Vân tế ra Thiên Nguyên Kính, nửa tấm gương đồng, lóe ra ánh sáng rực rỡ, mưa tên đầy trời, vừa đụng phải khí tức của Thiên Nguyên Kính, giống như đụng phải tường đồng vách sắt, nhao nhao bị gãy rơi xuống.
Không hổ là tam nguyên bí bảo.
Mục Vân âm thầm cảm thán, Thiên Nguyên Kính này thật sự quá dễ sử dụng, đây chỉ là nửa mảnh mà thôi, nếu như có thể cướp được nửa mảnh còn lại thì tốt rồi.
Nếu không phải Thiên Nguyên Kính, hắn chỉ sợ là giải quyết những phiền toái này, hao phí tâm tư lớn hơn.
- Thiên Nguyên Kính, là Thiên Nguyên Kính.
Ngưu đầu nhân cùng nửa nhân mã đều kinh hô lên, trong bọn họ, không thiếu hạng người ánh mắt độc ác, trong nháy mắt đã nhận ra.
- Nghe đồn Thiên Nguyên Kính xuất thế ở Ma Thần Sơn, chỉ có Cửu Đỉnh Thương Hành cùng Thực Thi Thú Tộc nhận được tin tức.
- Ta nghe nói Thiên Nguyên Kính bị chia làm hai, nửa mảnh rơi vào trong tay Dương Đỉnh Thiên, nửa mảnh còn lại rơi vào tay một tiểu tử tên là Mục Vân.
- Thì ra hắn chính là Mục Vân.
- Giết hắn, đoạt lại Thiên Nguyên kính.
Mọi người sôi trào lên, tiếng hỗn loạn của ngưu rống ngựa hí, phóng lên trời.
Mục Vân còn thiếu chút nữa cho rằng mình vào giới súc vật, so sánh với Thực Thi Thú Tộc, Tử Mâu Thần Ngưu cùng Bạch Long Câu thật sự quá nguyên thủy.
Ít nhất, Thực Thi Thú tộc có mỹ nữ, tỷ như Thi Phi Huyên bộ dạng không tệ, nhưng đám ngưu quỷ mã quái trước mắt này, chỉ biết ầm ĩ kêu to, quả thực chính là súc vật.
Mục Vân cũng không muốn dây dưa với một đám súc vật, xoay người rời đi, hắn muốn đi, không ai có thể ngăn cản.
- Mau đuổi theo, đừng để hắn chạy.
- Chờ một chút, mọi người trước đừng kích động, chúng ta chờ Tả Thánh đại nhân lại đây rồi nói sau.
- Không sai, còn có Hữu Thánh đại nhân, tiểu tử này thực lực cường hãn, chúng ta đối phó không được.
- Vậy được rồi, chờ nhị thánh đại nhân Hữu Tả chạy tới, người này tất phải chết không thể nghi ngờ, đến lúc đó, Thiên Nguyên Kính chính là của chúng ta!
Mọi người nhìn thấy Mục Vân rời đi, đều một trận ầm ĩ, nhưng tiếng ồn ào rất nhanh đình chỉ, bởi vì đám ngưu quỷ mã quái này tuy rằng đầu đơn giản, nhưng cũng không ngu xuẩn, sẽ không ngốc nghếch chạy tới tặng đầu người, chỉ cần chờ thủ lĩnh chạy tới, tổ chức lại, đến lúc đó có thể lấy ưu thế nhân số, đem Mục Vân chém giết.
- Chuyện gì đang xảy ra vậy?
Đúng lúc này, hai thân ảnh xuất hiện, một người là ngưu đầu nhân, thể hình hùng tráng, một người là giống bán nhân mã mị nhãn như tơ, trên khuôn mặt hai người còn mang theo vẻ đỏ ửng.
Nguyên lai hai người bọn họ, rời khỏi đại bộ đội là vụng trộm đi phong lưu khoái hoạt, thật sự không thể tưởng tượng nổi, ngưu đầu nhân cư nhiên cùng nửa nhân mã kết hơpj làm một chỗ.
- Tả Thánh đại nhân, Hữu Thánh đại nhân, các ngươi trở về là tốt rồi.
Mọi người reo hò.
Thì ra hai người này, phân biệt là thống lĩnh đội ngũ ngưu đầu nhân và nửa nhân mã, gọi là Tả Thánh, Hữu Thánh.
Trong Tam Nguyên giới, chủ yếu có bảy chủng tộc cửu đẳng, ngưu đầu nhân và nửa nhân mã là tồn tại thực lực yếu nhất.
Nếu nhỏ yếu, thì phải ôm đoàn.
Ngưu đầu nhân cùng nửa nhân mã mấy vạn năm trước đã ký kết hiệp ước đồng minh vĩnh viễn, song phương liên hợp thành lập trưởng lão đoàn, cũng đề cử đại tù trưởng.
Tả Thánh, Hữu Thánh, thuộc về tướng quân dưới trướng đại tù trưởng, nghe tên đã biết, muốn đảm nhiệm chức vị này, ít nhất cũng phải có thực lực Thánh Nhân.
- Chuyện gì đang xảy ra vậy?
Ngưu đầu nhân Tả Thánh trầm giọng hỏi, bàn tay lông xù còn ôm eo tiểu thư nửa người nửa ngựa bên cạnh.
Nửa nhân mã tiểu thư này chính là Hữu Thánh, bộ dạng có chút quyến rũ, dựa vào thân thể Tả Thánh, hai người lại thân mật không coi ai ra gì.
Một đệ tử trả lời:
- Tả Thánh đại nhân, chúng ta vừa mới đụng phải Mục Vân...
- Mục Vân? Chính là Mục Vân có nửa mảnh Thiên Nguyên Kính trong tay?
Ngưu đầu nhân Tả Thánh vừa nghe đến tên Mục Vân, hô to lên.
Đệ tử kia nói:
- Đúng vậy, hắn vừa mới chạy, chúng ta không dám tự tiện đuổi theo, thỉnh Tả Thánh đại nhân ra chỉ thị.
Ngưu đầu nhân Tả Thánh sắc mặt trầm xuống, trong đôi mắt màu tím lóe ra hàn mang, sau đó chậm rãi nói:
- Trong bóng tối, hắn đi không xa, phái người tản ra vây quanh bốn phía, chờ trời vừa sáng, chúng ta lại co chặt vòng vây, nhất cử chém giết hắn.
- Tuân mệnh.
Mọi người cung kính lĩnh mệnh, phân tán ra.
Tả Thánh này, suy đoán không sai, Mục Vân đích xác không có đi xa, bởi vì trong bóng tối, chạy loạn rất nguy hiểm.
Mục Vân đang nghỉ ngơi trên một cánh đồng lúa, cánh đồng lúa này, không biết rộng bao nhiêu, mỗi một cây lúa mì, đều to lớn như đại thụ.
Nơi này không khí rất tốt, mùi thơm của cỏ cây lúa thấm vào ruột gan, sẽ không bị độc khí xâm nhập, hơn nữa xung quanh có đom đóm bay tới bay lui, xua tan bóng tối.
Những đom đóm này to bằng nắm đấm, quả thực chính là đèn lồng phi hành.
Kỳ cảnh trong Thiên Độc cấm địa quả thực làm cho người ta mở rộng tầm mắt.
Mục Vân bị đám ngưu quỷ mã quái kia làm ầm ĩ một phen, hiện tại cũng không ngủ được nữa, lấy ra một quyển điển tịch cổ xưa ố vàng, dưới ánh sáng đom đóm chiếu rọi, chậm rãi lật xem.
Quyển điển tịch cổ xưa này, phong bì viết năm chữ ;Huyền Thiên Thăng Long Trảm;, chính là nhất phẩm thánh quyết hàng thật giá thật.
Mục Vân mở Huyền Thiên Thăng Long Trảm ra, nhìn bí pháp ghi lại ở trên, không hiểu sao, hắn cảm thấy những bí pháp này rất đơn giản, vừa nhìn đã hiểu.
- Ôi, bộ Huyền Thiên Thăng Long Trảm này, thật sự là nhất phẩm thánh quyết sao? Làm thế nào ta có thể trông giống như ta cảm thấy rất dễ dàng.
Mục Vân kinh nghi bất định.
- Nói nhảm, ngươi học qua Thất Kiếp Trảm Long Quyết, lại nhìn nhất phẩm thánh quyết, chẳng phải là dễ như trở bàn tay sao?
Tiếng lười biếng của Quy Nhất vang lên.
Mục Vân đã học thuộc lòng thất kiếp Trảm Long Quyết, đây là thánh quyết đứng đầu có nguồn gốc từ thượng cổ, hắn đã nghiên cứu qua ảo diệu của Thất Kiếp Trảm Long Quyết, có những căn cơ này, lại nhìn thánh quyết bình thường, đương nhiên không cần tốn nhiều công sức.
Mục Vân bừng tỉnh đại ngộ, thì ra là như thế, hắn đã nghiên cứu qua huyền bí của Thượng Cổ Thánh Quyết, hiện tại lại nhìn thánh quyết bình thường, đương nhiên là đơn giản.
Trong lòng hắn mừng thầm, tiếp tục lật xem ‘Huyền Thiên Thăng Long Trảm’, trong một đêm, hắn cơ bản đã thăm dò được lộ trình của Huyền Thiên Thăng Long Trảm.
Hắn cảm thấy khí tức của mình, giống như tiến bộ rất nhiều, tu luyện Thánh Quyết, quả nhiên có thể tìm hiểu Thánh Nhân đại đạo, chỉ cần tiếp tục tu luyện Huyền Thiên Thăng Long Trảm, Mục Vân có lòng tin, trong vòng trăm năm, nhất định có thể lập địa thành Thánh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận