Vô Thượng Thần Đế

Chương 450: Hồn Đàn Tầng Thứ Ba (2)

Tim đập tốc độ càng lúc càng nhanh, sắc mặt Mục Vân trở nên tái nhợt.
- Làm cái quỷ gì!
Mục Vân quát khẽ nói, chỉ là đáp lại hắn, chỉ có kia Tử Điện Thiên Ấn cùng màu sắc rực rỡ thiểm điện lôi kéo.
- Em gái ngươi!
Mục Vân chửi nhỏ một tiếng, tâm thần thủ hộ toàn bộ Tru Tiên Đồ tụ tập trong đầu, âm thanh lốp bốp vang lên, y phục của hắn bị thiểm điện triệt để xé nát, thất thải thiểm điện kia cuối cùng dần dần chống đỡ không nổi, bị Tử Điện Thiên Ấn lôi kéo trở về.
- Hô hô, hô hô!
Thở hồng hộc, thân thể Mục Vân vặn vẹo biến hình, khi Tử Điện Thiên Ấn dần dần an ổn xuống thì thân thể của hắn mới chậm rãi khôi phục lại.
Lúc này, khi lại nhìn về phía thân thể của mình, thần sắc Mục Vân kinh ngạc, kinh ngạc phát hiện, một đạo Tử Điện Thiên Ấn trước ngực đã biến thành bảy màu.
Mà ngẩng đầu nhìn lại, thất thải thiểm điện phía trên ngọc bích đã hoàn toàn biến mất không thấy gì nữa.
Đầy trời lôi hải, điên cuồng mãnh liệt lên.
- Đáng chết!
Lúc này, Mục Vân muốn đi, thế nhưng lại không đi được.
- Khốn kiếp, Lôi Thần cốc đã làm cái quỷ gì!
Mục Vân quát lạnh một tiếng, khẽ nói:
- Cửu Thiên Chân Lôi muốn luyện hóa ta, vậy hay để ta luyện hóa đi, trở thành đệ tam Hồn Đàn của ta cũng không tệ.
Mục Vân dứt khoát từ bỏ giãy dụa, trực tiếp ngồi xếp bằng trên mặt đất, mặc cho những lực lượng lôi đình trực tiếp nện lên người mình.
Mà giờ khắc này, ngoài lôi trì, Lôi Chấn Tử một thân bạch bào, nhìn thấy trong đó sóng cả ba động mãnh liệt, bất đắc dĩ lắc đầu.
- Ngươi là một thiên tài rất có thiên phú, đáng tiếc, không thể để cho ngươi hủy phong ấn, cho nên, ngươi chỉ có thể ở lại trong, bị Cửu Thiên Chân Lôi thôn phệ, có lẽ còn có thể khiến cho phong ấn trở nên càng kiên cố hơn!
Lôi Chấn Tử khẽ thở một hơi, ngồi ngay ngắn ở ngoài lôi trì, hờ hững nhìn mọi việc.
Mà giờ khắc này, trong lôi trì, trước mặt ngọc bích, Mục Vân lại làm lấy đấu tranh quyết tử.
Cửu Thiên Chân Lôi khác với lôi đình thiên địa bình thường.
Loại lôi đình này, bản thân đã ẩn chứa linh tính, có thể so với thiên hỏa, mà lại rất là cương mãnh, thế gian quả thực không có tồn tại làm hắn e ngại.
Thẳng tiến không lùi, lôi phá ngàn vạn.
Cho dù Mục Vân đã dùng tất cả vốn liếng, nhưng lôi đình kia vẫn y như cũ chui vào phía trong thân thể của hắn, lôi đình này muốn làm chính là liều lĩnh phá hủy thân thể của hắn, hình như... Là vì một món đồ trong thân thể của hắn.
Tiếng sấm lốp bốp gần như tràn ngập mỗi một nơi hẻo lánh trong thân thể Mục Vân.
Đau nhức, đau đớn vô biên vô hạn, trực tiếp thôn phệ toàn bộ thân thể Mục Vân.
Nếu không phải Tru Tiên Đồ vẫn luôn ở trong hồn hồ bảo vệ thì lúc này hắn căn bản không có một chút ý thức.
Nhưng bây giờ, Mục Vân tình nguyện hắn không có ý thức.
Nhưng hết lần này tới lần khác hiện tại đầu của hắn gần như muốn nổ tung, thế nhưng toàn thân cao thấp, lại là vô cùng thanh tỉnh.
Loại cảm giác này, quả thực là sống không bằng chết.
- Lão tử còn không tin, ngươi có thể cho nổ Hồn Đàn của ta!
Mục Vân buồn bực quát một tiếng, hai tầng Hồn Đàn dưới chân đứng vững.
Trong đệ nhất tầng Hồn Đàn, chính là lực lượng thiên hỏa, hai đạo thiên hỏa vui vẻ hòa thuận, tầng thứ hai chính là Mục Vân hao phí thiên tài địa bảo, đồng thời từ trong Tru Tiên Đồ chảy ra lực lượng thần bí tiến hành rèn luyện.
Quan trọng nhất là, xung quanh hai Hồn Đàn đều có một tầng quang mang màu vàng kim nhà nhạt lưu chuyển, hào quang màu vàng óng kia trực tiếp bao quát thân thể Mục Vân đi vào.
- Đến!
Quát khẽ một tiếng, Mục Vân trực tiếp bước ra một bước, hỏa diễm mãnh liệt và lực lượng kim sắc trực tiếp lan tràn ra.
Mà giờ khắc này, Cửu Thiên Chân Lôi kia lại sợ!
Sợ!
Mục Vân sững sờ, cười ha ha nói:
- Ngươi cũng biết sợ sao, đáng hiện hiện tại đã muộn rồi, ngoan ngoãn trở thành tầng thứ ba Hồn Đàn của ta đi.
Sau khi đầu bị đâm đau nhức điên cuồng, Mục Vân đột nhiên đứng dậy, hai tay mở ra, một lực hấp xả cường đại từ trong Hồn Đàn của hắn lướt đi.
Trong Hồn Đàn kia, khí tức hỏa diễm và lực lượng kim sắc ngang dọc đan xen.
Mà giờ khắc này, Cửu Thiên Chân Lôi kia hình như rất là e ngại lực lượng kim sắc, thế mà lại không ngừng tránh né.
- Không phải tất cả đều lực lượng trong mảnh không gian này đều là của ngươi sao? Sợ cái gì?
Mục Vân giống như một quái thúc thúc cầm đường lừa gạt hài tử, đi tới phía trước từng bước một.
- Muốn chạy, ngươi chạy cũng không thoát!
Mục Vân mở bàn tay ra, mà dưới chân, tầng thứ ba Hồn Đàn chậm rãi ngưng kết thành hình, trong bàn tay kia mang theo lực lượng kim sắc, trực tiếp bao trùm lực lượng lôi điện, trong khoảnh khắc kéo xuống phía dưới Hồn Đàn của mình.
- Đến đây đi!
Mục Vân điên cuồng cười to, trong Hồn Đàn dưới chân, lực lượng lôi đình càng thêm cuồng bạo.
Đây là lôi đình thuần túy, Cửu Thiên Chân Lôi!
Cửu Thiên Chân Lôi cường hãn như thế, nhưng khi đối mặt với lực lượng kim sắc cường đại bao trùm xung quanh Hồn Đàn của Mục Vân, thế mà lại không có chút lực phản kháng nào.
Tâm tình Mục Vân biến thành kích động lên.
Còn về hấp xả toàn bộ Cửu Thiên Chân Lôi trong lôi trì sẽ khiến Lôi Thần cốc phẫn nộ?
Mục Vân căn bản không lo lắng!
Từ khi tiến vào đến giờ, hắn căn bản không gặp phải bóng dáng của Lôi Chấn Tử.
Chỉ có hai giải thích, một là, Lôi Chấn Tử cố ý trốn tránh không ra, muốn đưa mình vào tử địa, giống như trước đó tại đứng trước Sát Minh, Lôi Chấn Tử căn bản không xuất hiện.
Hai chính là Lôi Thần cốc căn bản không quan tâm lôi trì.
Loại ý nghĩ thứ hai, Mục Vân gần như lập tức phủ định, mà loại thứ nhất, vì sao Lôi Chấn Tử muốn để mình chết?
Hắn không muốn để cho mình tiến vào trong lôi trì thì hoàn toàn không cần đáp ứng điều kiện của mình, lão già này đến cùng đang suy nghĩ gì.
Lúc này, Mục Vân đã lười đi quản những chuyện này, tầng thứ ba Hồn Đàn, dùng Cửu Thiên Thần Lôi chú tạo, quả thực là so với việc dùng thiên hỏa chế tạo đệ nhất tầng Hồn Đàn, càng làm cho người ta kích động.
Dần dần, lôi đình trong lôi trì trở nên càng thêm mỏng manh, chỉ là Mục Vân tuyệt không dừng lại.
Mà trong lúc bất ngờ, hắn phát hiện trong Hồn Đàn của mình lại xuất hiện chín viên Lôi Châu toàn thân đen nhánh.
Chín viên Lôi Châu toàn thân lóng lánh quang mang hắc sắc, quay xung quanh Hồn Đàn giống như là một đóa liên hoa hạt sen, chiếu sáng rạng rỡ.
- Lôi Châu!
Nhìn thấy Lôi Châu kia, Mục Vân hơi sững sờ, chợt trên mặt lộ ra mỉm cười.
Cửu Thiên Chân Lôi sinh ra Lôi Châu.
Lôi Châu này quả thực là tinh hoa trong tinh hoa của Cửu Thiên Thần Lôi, trong một Lôi Châu ẩn chứa lực lượng lôi đình, quả thực bù đắp được mấy vạn viên Hắc Viêm Phích Lịch Đạn hắn luyện chế, không ngờ trong lôi trì này lại sinh ra Lôi Châu.
Vậy cũng nói rõ, lôi trì này đã hình thành chí ít được vạn năm.
Không có thời gian vạn năm, căn bản không thể nào hình thành Lôi Châu!
- Tốt, tốt!
Mục Vân cười ha ha, khảm nạm chín viên Lôi Châu trong trong Hồn Đàn.
Uy lực khi chín viên Lôi Châu bất chợt nổ tung, cho dù Sát Minh cũng khó thoát khỏi cái chết, ngày sau, ai nếu gây mình, nếu không được thì cùng lắm là cá chết lưới rách.
Bạn cần đăng nhập để bình luận